Lòng bàn tay đỡ lấy khuỷu tay .
Tôi cảm thấy miếng da đó sắp chín tới nơi .
“Điểm dùng lực của chân là ở đây.” Dứt lời, ngón tay nhẹ nhàng chạm mặt đùi .
Á á á! Tiền buổi học , thật sự một xu cũng phí phạm!
Sóng nước liên tục đẩy chúng gần .
Thỉnh thoảng lưng cọ n.g.ự.c , thở ẩm ướt phả tai .
Chính là lúc ! Cơ hội ngàn vàng, mất làm !
Đầu óc nóng bừng, lợi dụng tiếng nước ào ào, đột ngột , ghé sát tai HLV thật nhanh: “HLV, nếu cưa đổ nam thần học đường, thể cưa ?”
Rõ ràng cơ thể trở nên cứng đờ.
Sau đó, mặt cảm xúc nhẹ nhàng ấn cả xuống nước!
Tủm! Tôi hề phòng mà chìm xuống.
Hình ảnh chẳng khác nào một con mèo đang giãy giụa sắp c.h.ế.t trong máy giặt lồng ngang.
Khi chật vật lau nước mặt thì thấy HLV lùi một bước.
Anh khoanh tay, vẻ mặt bình tĩnh như AI: “Lúc đổi đừng chuyện, dễ sặc nước. Làm .”
Tôi làm thế tính là thương vì công việc ?
Một bầu nhiệt huyết của , cuối cùng đặt nhầm chỗ !
Mấy đàn ông hiện tại đang chơi một kiểu "vờn bắt" mới mẻ lắm ?
Tôi khuôn mặt hề gợn sóng của , đầu tiên bắt đầu nghi ngờ sâu sắc về sức hấp dẫn của chính .
“Lúc đổi đừng chuyện, dễ sặc nước. Làm .”
Cái gương mặt băng giá của HLV cứ liên tục lặp lặp trong đầu .
Làm cái đầu ! Cả đời từng thấy ấm ức đến mức !
Ký túc xá thì thể về, chắc chắn Triệu Giai Giai nhạo .
Tôi tìm một quán vỉa hè xuống.
“Chủ quán, ba mươi xiên nướng, một nửa cay, một nửa cay và... và thêm ba chai bia nữa.”
Tôi bắt đầu chằm chằm đĩa bánh mì nướng vàng óng bàn thẫn thờ.
Hai đàn ông cai nghiện t.ì.n.h d.ụ.c ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hlv-boi-loi-bi-toi-cuoi-lai-la-nam-than-hoc-duong/chuong-3.html.]
Tôi, Hứa Niệm, tiền tiền, nhan sắc nhan sắc.
Nếu là trong game thì ít nhất cũng là SSR, đến tay hai biến thành N-Card ?
Càng nghĩ càng thấy tủi , cồn rượu hòa lẫn với sự cam lòng cùng xông lên đầu.
Chai rỗng từ một chai thành hai, ba...
Thế giới mắt bắt đầu chút chồng ảnh.
Tôi mơ màng lấy điện thoại , ngón tay lời lướt qua lướt trong Wechat.
Điện thoại kết nối.
“Alo? HLV... , là tên khốn!”
Bên im lặng vài giây.
“Cô đang ở ?” Giọng trầm hơn bình thường.
“Tôi... đang ăn xiên nướng ở quán nhỏ cổng phòng bơi...”
Linlin
“Đừng làm loạn.” Bên dập máy.
Tôi ôm điện thoại, nhoài chiếc bàn nhỏ, cảm thấy đầu càng lúc càng nặng.
Không qua bao lâu, hình như tiếng bước chân dừng bên cạnh.
Tôi gắng sức ngẩng đầu lên, thấy một bóng hình cao lớn quen thuộc.
HLV thật sự đến. Anh đeo khẩu trang đen, chỉ để lộ đôi mắt sâu thẳm.
Đôi mắt và hàng lông mày , càng lúc càng giống đóa hoa cao lãnh của trường thế nhỉ?
Chẳng lẽ , Hứa Niệm, bề ngoài vẻ lăng nhăng, nhưng thực chất chung tình.
Cả hai thích đều là cùng một loại ?
Anh gì, chỉ cúi xuống, kéo dậy khỏi chiếc ghế nhựa.
Chân mềm nhũn vững, gần như dựa hết cả .
Anh đẩy . Tôi bắt đầu voi đòi tiên, bàn tay giả vờ vô lực lướt qua n.g.ự.c .
Anh né tránh, chịu bỏ cuộc mà dán sát . đùi hình như vô tình chạm một thứ gì đó cứng rắn.
HLV ngước mắt, giọng điệu phần nghiêm khắc: “Hứa Niệm, đừng làm loạn, sức nhẫn nhịn đến thế .”
Tôi chớp mắt với mất ý thức.
Sau đó, cũng làm thế nào để kéo một say xỉn như về ký túc xá.