Đến Kinh Thị  là tám giờ tối,  tự gói  thật kín đáo  tìm Bùi Ngôn.
Khi đến cửa căn hộ của  ,  gọi điện thoại cho  .
Anh  bắt máy: “Em về .”
“Dạo  đừng đến nữa.”
Tôi tức đến phát điên, đe dọa: “Bùi Ngôn,   mở cửa cho em, em sẽ tháo khẩu trang và mũ  ngoài , để camera   em, đến lúc đó em sẽ cùng   lên hot search một  nữa.”
Bùi Ngôn gần như ngay lập tức mở cửa, kéo   nhà.
Tôi  khuôn mặt gầy gò của  , cằm còn lún phún râu, đau lòng : “Bùi Ngôn, em tin .”
“Cho dù cả thế giới  về phía đối lập với , em cũng sẽ kiên định ở bên .”
Bùi Ngôn  kìm  nữa, ôm chặt lấy , giọng  nghẹn ngào: “Anh thật sự  làm những chuyện đó.”
Tôi vỗ nhẹ vai  , an ủi: “Công lý sẽ  bao giờ vắng mặt,    ngủ cả đêm  đúng , cứ ngủ một giấc , tỉnh dậy  chuyện sẽ  thôi.”
Tôi dỗ Bùi Ngôn ngủ xong, chuẩn   ngoài mua chút đồ ăn.
Thật bất ngờ,   thấy Từ Dung ở cửa một nhà hàng tư gia.
Nhìn từ xa, Từ Dung hình như  vui.
Tôi  lạ, theo lẽ thường, Từ Dung thích Bùi Ngôn, Bùi Ngôn bây giờ đang thất thế như , cô   nên hỏi han ân cần .
Tôi đang định giả vờ  quen cô , thì cô   gọi  , nở nụ  rạng rỡ: “Thư Diêu,    , cô sẽ hối hận.”
Tôi im lặng một lát,  đột nhiên nghĩ  điều gì đó, hỏi cô : “Chuyện  mạng là do cô làm?”
Từ Dung thẳng thừng thừa nhận: “Là , thì ?”
Tôi thắc mắc: “Cô   thích Bùi Ngôn ? Tại   đối xử với   như ?”
“Tôi mới là tình địch của cô, cô  nhắm    nhắm   ?”
Từ Dung   bằng ánh mắt như thể đang  một kẻ điên: “Cô   chứ? Phụ nữ hà cớ gì  làm khó phụ nữ.”
“Là Bùi Ngôn  thích , cô   gì ?”
“Tôi chỉ  Bùi Ngôn nhận một bài học thôi, nếu   sớm     cô gái  thích,    phí thời gian   .”
“Ngày nào cũng từ chối  thì  ích gì,    lý do,    càng  từ chối thì càng kiên trì .”
Tôi chợt hiểu , hóa  vị tiểu thư  mặt  là một cô chiêu,  chịu  việc  khác từ chối .
Cái lối suy nghĩ , cũng khá là kỳ lạ.
Nếu là  khác, chắc hẳn  nghĩ cách làm   bại danh liệt .
“Vậy nếu  điều tra  cô thì ? Cô  sợ mất việc giáo viên ở Kinh Đại ?” Tôi hỏi cô .
Từ Dung bĩu môi, giọng điệu  chút trẻ con: “Công việc  là  mua để theo đuổi Bùi Ngôn và bồi đắp tình cảm với  , hơn nữa  dạy nhiếp ảnh, tác phẩm nhiếp ảnh của  từng lên báo nước ngoài đấy.”
“Hơn nữa, các   điều tra    .”
Trước mặt  đầy vạch đen, thật sự  thể hiểu nổi cái đầu của Từ Dung rốt cuộc  làm bằng gì.
Cô  làm tất cả những điều  rốt cuộc  gì, chỉ vì cô   Bùi Ngôn làm mất mặt ư?
“Cô làm nhiều chuyện như , bản  cô  gì?”
Từ Dung : “Tôi  cần  gì cả, mục đích của   đơn giản, bỏ tiền mua một bài học cho Bùi Ngôn.”
Từ Dung dường như   tiếp tục  chuyện với  nữa, vẫy chiếc Maserati của , kéo cửa ghế phụ lái và rời .
Tôi chợt nghĩ  điều gì đó, cầm điện thoại tra danh sách những  giàu  ở Kinh Thị.
Từ Châu Đình - họ Từ xếp thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hieu-lam-ngot-ngao/chuong-6.html.]
Trước đây  từng  ở một buổi tiệc rượu rằng Từ Châu Đình  con gái muộn, và ông  cưng chiều cô con gái  đến tận trời, nhưng trong giới gần như  tìm thấy dấu vết của cô .
Tôi kinh ngạc, con gái của Từ Châu Đình sẽ   là Từ Dung chứ.
Vậy thì , một ngôi  nhỏ , thực sự  thể làm gì  cô .
May mắn  Từ Dung  suy nghĩ đơn giản, bây giờ chỉ cần đợi Kinh Đại điều tra là .
 Bùi Ngôn vẫn  ảnh hưởng bởi những lời chỉ trích  mạng.
Tôi xách đồ ăn nhà hàng tư gia về căn hộ của Bùi Ngôn, lướt điện thoại tìm xem  nơi nào phong cảnh hữu tình để đưa Bùi Ngôn  thư giãn .
Bùi Ngôn ngủ một giấc đến chiều ngày hôm .
Trong lúc   ngủ,  vẫn luôn theo dõi dư luận  mạng.
Hot search dần hạ nhiệt, còn   nhiều bình luận tự xưng là học sinh của Bùi Ngôn, đều khen Bùi Ngôn là một  thầy .
 xảy  chuyện như ,  thêm Bùi Ngôn  nhiều bài báo khoa học  công bố, Kinh Đại chắc chắn sẽ  giải quyết qua loa, tự nhiên  điều tra nghiêm ngặt.
Cuộc điều tra    sẽ mất bao lâu.
May mắn , dư luận  mạng   đổi,  khi cư dân mạng bình tĩnh , họ  cẩn thận xem xét các account marketing.
Kết luận cuối cùng là, tất cả đều là bịa đặt, dựng chuyện   thật.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng sẽ là một trận chiến khó khăn.
Không ngờ  chẳng làm gì cả, mà chuyện lớn như    giải quyết dễ dàng.
“Đừng xem điện thoại nữa, qua đây ăn mì .” Bùi Ngôn nấu mì  gọi .
Tôi đặt điện thoại xuống  đến,  chút tiếc nuối : “Bùi Ngôn,   thể sẽ  nghỉ dạy một thời gian nữa đấy.”
Bùi Ngôn thản nhiên : “Không , coi như là nghỉ phép .”
“Thật   hả? Sáng nay  hình như sắp   mà.” Tôi nhắc  chuyện cũ.
Bùi Ngôn quả nhiên nổi giận: “Em mà còn  nữa thì đừng trách  đấy.”
Làm    thể  điểm dừng ,   hì hì   : “Sao, giáo sư Bùi,  định bạo hành gia đình ?”
Ánh mắt Bùi Ngôn sâu thẳm, chăm chú  .
Anh  chẳng  gì cả,  mà trong đầu   là những suy nghĩ đen tối.
Tôi  là một  nghĩ gì  nấy.
“Hay là,   hôn đến mức    gì nữa ?” Tôi cũng  thẳng   .
Bùi Ngôn: “Thư Diêu, em hãy giữ ý một chút.”
“Ồ.” Tôi ngoan ngoãn ăn mì.
Đột nhiên, điện thoại của Bùi Ngôn reo.
Tôi liếc mắt ,  gọi đến là “Mẹ”   lưu tên.
Bùi Ngôn  hề  ý né tránh, trực tiếp  điện thoại  mặt .
“Bùi Ngôn,  con   lời , con ở chung với cô Từ  chứ?” Mẹ Bùi Ngôn hỏi.
“Mẹ, con   mấy  , con  thích cô .” Ánh mắt Bùi Ngôn lóe lên vài tia thiếu kiên nhẫn.
Xem   Bùi Ngôn    đầu  với   như .
Lần đầu tiên  quen Bùi Ngôn, tính kiên nhẫn của    đến cực điểm.
“Bùi Ngôn, con  ,  làm  là vì  cho con.”
Bùi Ngôn hít sâu một , lông mày cau chặt: “Mẹ, bao nhiêu năm qua, cuối cùng con vẫn ở bên cô ,  cũng nên hiểu rằng con và Thư Diêu  thể chia cắt .”