Hạt Giống Xấu Bẩm Sinh Và Người Mẹ Quá Đáng - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:13:12
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Oánh và Biên Ba quỳ hành lang nhiều qua , cầu xin chúng tha thứ cho con trai họ.

 

Thấy chúng , thằng nhãi ranh hét lớn với : "Con chỉ dạy cho nó một bài học thôi, ai bảo mợ cho con ngủ ở phòng của nó, với làm ..."

 

Thì là vì chuyện ...

 

Vừa dứt lời, thằng nhãi ranh ăn một cái tát nữa.

 

"Mày im miệng cho tao, mau xin em gái !" Biên Ba gầm lên.

 

Thằng nhãi ranh một tát làm cho ngã xuống đất, xung quanh hiếu kỳ, bắt đầu dùng điện thoại video.

 

"Em trai, Cầu Cầu nó vẫn là một đứa trẻ, nó chẳng hiểu gì , em tha thứ cho nó , chị cầu xin em, ?" Trình Oánh .

 

Trình Trì nhắm mắt trong sự đau khổ, từ từ lắc đầu: "Chị, nếu Cầu Cầu gặp chuyện như , chị sẽ tha thứ cho làm hại nó chứ?"

 

Trình Oánh gì, bắt đầu .

 

Người hóng chuyện ngày càng đông, trở về phòng bệnh, đóng cửa .

 

Đoá Đoá mở to đôi mắt, với : "Mẹ ơi, con thấy giọng của bác gái , con tha thứ cho Cầu Cầu, bảo bác trai đừng đ.á.n.h nữa."

 

Tôi xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Đoá Đoá, nước mắt rơi như mưa.

 

Do thằng nhãi ranh mới năm tuổi nên truy cứu trách nhiệm hình sự.

 

chuyện bé năm tuổi mưu sát em họ thành khiến chỗ chúng chấn động, mạng là video cảnh ở bệnh viện hôm đó.

 

Chưa nửa ngày, thông tin của gia đình thằng nhãi ranh lộ .

 

Do phụ phản đối, thằng nhãi ranh trường mẫu giáo khuyên rút hồ sơ.

 

Trình Oánh dẫn thằng nhãi ranh đến mấy trường mẫu giáo xung quanh, nhưng phụ nào con học chung với nó.

 

Trường tiểu học đúng tuyến cũng rõ rằng sẽ thu nhận đứa trẻ khiếm khuyết nhân cách nghiêm trọng như .

 

Khi Trình Oánh chợ, chị cũng chỉ trỏ rằng chị chính là nuôi dạy con trai thành đứa ý đồ g.i.ế.c .

 

Chị chỉ thể để thằng nhãi ranh trốn trong nhà hằng ngày, dám ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hat-giong-xau-bam-sinh-va-nguoi-me-qua-dang/chuong-12.html.]

Thằng nhãi ranh ngoài từ lâu nên điên cuồng gây chuyện ở nhà, Trình Oánh - cuối cùng cũng suy sụp - đ.á.n.h cho một trận, đưa bệnh viện.

 

Nhìn đứa con trai từng coi như châu báu giường bệnh, m.á.u me, cuối cùng thì Trình Oánh chịu đựng nữa.

 

bắt đầu cảm thấy chi bằng sớm kết thúc cuộc đời vô vọng như còn hơn!

 

Một ngày, nhân lúc chồng vắng, Trình Oánh cho thằng nhãi ranh uống t.h.u.ố.c ngủ dùng băng dính dán kín cửa sổ cửa , học đốt than tự tử!

 

Kết quả, chồng kịp thời về và phát hiện nên mới cứu mạng của hai họ.

 

Không lâu , gia đình ba của Trình Oánh lặng lẽ chuyển nhà, đến thành phố khác sinh sống.

 

trong thời đại thông tin, làm gì bức tường nào kín gió?

 

Hiện tại, nguồn sống của cả nhà đều dựa việc Biên Ba giao đồ ăn ở bên ngoài.

 

Nghe cuộc sống của họ khổ, mỗi nhắc đến họ, chồng đều lau nước mắt.

 

Hình như Trình Trì lén lút cho chị gái tiền, cũng luôn nhắm mắt làm ngơ.

 

Về tương lai của Trình Trì, bố còn để tâm nhiều như mà dành nhiều tinh lực hơn cho và Đoá Đoá.

 

Cuối cùng thì bố cũng nhận rằng đối với phụ nữ, hôn nhân còn là bộ hạnh phúc, dựa ai cũng bằng dựa chính .

 

Tôi nỗ lực thi lấy chứng chỉ, thăng chức ở cơ quan, lương tăng lên một khoản lớn so với , cộng lương với tiền thưởng cuối năm thì thu nhập hàng năm của gấp đôi Trình Trì.

 

Bây giờ, dù chỉ một sống cùng con gái thì chất lượng cuộc sống của cũng sẽ .

 

Mẹ chồng còn con trai và con gái chống lưng, bao giờ làm chuyện quá đáng nữa, mỗi chúng gặp mặt , bà đều khách sáo.

 

Trong lễ nghiệp mẫu giáo, Đoá Đoá biểu diễn đơn ca, giành tràng pháo tay vang dội khán đài.

 

Nhìn gương mặt càng thêm tự tin của con gái, thật lòng cảm thấy tự hào con.

 

Sau khi buổi lễ kết thúc, Đoá Đoá nhét một cái phong bì to lòng , bí mật với : "Về đến nhà mới mở đó nha."

 

Khi về đến nhà, mở xem thì thấy bên trong là trái tim cắt bằng giấy màu đỏ, trái tim là nét chữ nguệch ngoạc của Đoá Đoá: "Mẹ ơi, con yêu ."

 

---END---

 

Loading...