HÀ TỔNG TUYỆT TỬ? KẾT HÔN VỚI NGƯỜI CÂM - Chương 65: Trở Mặt

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:17:36
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao? Ngắm đủ ? Có thể bắt đầu ?” Hạ Tứ khẽ nơi khóe môi, lười biếng co chân trái, nửa nửa chằm chằm cô.

Toàn là giọng điệu trêu chọc, Nguyễn Thanh Âm hổ nắm chặt tay, nhanh mắt dùng áo choàng tắm che nửa cơ thể , trong lòng còn thầm niệm khẩu quyết: — Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính (Điều gì đúng lễ thì , điều gì đúng lễ thì )!

Chiếc khăn ướt đắp lên n.g.ự.c , lạnh buốt… Mặt Nguyễn Thanh Âm đột nhiên đỏ bừng, ban ngày ban mặt… chuyện quá kích thích ?

Cô dồn dập niệm nhanh khẩu quyết trong lòng, cố gắng gột rửa phàm tâm của : — Phi lễ vật thị, phi lễ vật thị…

Hạ Tứ hiểu cái tâm tư như ni cô của cô, cố ý trêu chọc, giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, hướng dẫn cô di chuyển lên xuống .

“Dùng thêm chút sức .” Giọng Hạ Tứ trầm thấp, cố ý mang theo vài phần dụ hoặc, đặc biệt kiên nhẫn. Những lời lọt tai Nguyễn Thanh Âm, là những lời dung tục, chói tai.

Mặt cô biến sắc, nhưng thể thoát khỏi sự kiềm chế của đàn ông, sợ dùng sức sẽ làm thương.

“Không đổi chỗ khác ?” Hạ Tứ cố ý , kéo dài âm cuối, đầy ẩn ý.

Tim Nguyễn Thanh Âm đập nhanh hơn, cô run rẩy vén chiếc áo choàng tắm lên, làm ướt và vắt khô khăn, cẩn thận đắp và lau lên bắp chân, đầu gối, đùi của

tiếp tục lau lên nữa, ném khăn trở chậu, chuẩn kết thúc.

Hạ Tứ khó chịu chậc một tiếng: “Chỉ thế thôi ?” Nguyễn Thanh Âm mặt đỏ bừng, gật đầu lia lịa.

“Dường như còn chỗ lau tới.” Hạ Tứ điên cuồng nhảy múa bãi mìn của cô, dùng giọng điệu bình thản nhất lời kích thích lòng nhất.

Nguyễn Thanh Âm thậm chí dám thẳng , vội vàng bưng chậu trở phòng tắm.

Cô thở dốc, trong gương thấy mặt đỏ gay, tay ôm ngực, vẫn cảm nhận nhịp tim đang đập dữ dội.

Hạ Tứ cô gái nhỏ da mặt mỏng, cũng cố tình trêu chọc nữa, cố ý lớn tiếng gọi cô: “Anh đói , thể xuống lầu ăn cơm ?”

Nguyễn Thanh Âm vốc một nắm nước lạnh, vỗ lên mặt, lặp động tác vài , khuôn mặt nóng bừng mới dịu đôi chút.

“Anh đói .” Hạ Tứ tựa khung cửa, tóc ngoan ngoãn che lông mày, cả trông mệt mỏi rã rời.

THẬP LÝ ĐÀO HOA

Nguyễn Thanh Âm cố tỏ bình tĩnh, dùng khăn bông lau khô mặt, tự nhiên tiến lên đỡ .

Đoạn cầu thang bình thường chỉ mất một phút, vì chân Hạ Tứ thương, họ mất gấp mấy thời gian mới hết.

Dì La bưng bát canh nóng hổi, chào hai : “Ông chủ, bà chủ, thể ăn cơm ạ.”

“Hai vị cứ dùng bữa từ từ, lên lầu cho mèo ăn .” Dì La thuận tay cởi tạp dề, cực kỳ thức thời tạo gian riêng cho hai .

Bữa cơm diễn trong im lặng tuyệt đối, Hạ Tứ chỉ uống hai bát canh ăn thêm gì nữa.

“Một giờ tài xế sẽ đến đón.” Hạ Tứ dùng khăn giấy lau sạch miệng một cách tao nhã, nhấc cổ tay lên giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam/chuong-65-tro-mat.html.]

Nguyễn Thanh Âm trừng mắt, theo phản xạ dấu tay: 【Em cùng ?】

Hạ Tứ liếc cô một cái hờ hững: “Sao? Có đến đón em ?”

Nguyễn Thanh Âm lắc đầu, nhưng vẫn còn chút lo lắng.

Cô vẫn hồn, ngây tại chỗ.

Anh luôn nóng lạnh thất thường như , giây hai còn ấm áp, khí ngọt ngào, khác gì những cặp đôi đang yêu. Chỉ trong một khoảnh khắc, thái độ của đổi long trời lở đất, lạnh nhạt một cách đột ngột, châm chọc chút khách khí.

Cứ như thể sự ấm áp giữa họ từng tồn tại, Nguyễn Thanh Âm thất thần bóng lưng đàn ông rời , làm gì khiến vui.

Nguyễn Thanh Âm trở về phòng ngủ của , giường một mớ hỗn độn, bóng dáng đàn ông còn. Nhìn hộp quà thảm, lòng cô phức tạp, Hạ Tứ vui vẻ thì sẵn lòng dành tâm tư dỗ dành cô. một khi trở mặt, xa lạ đến mức cô dường như từng quen .

Nguyễn Thanh Âm chợt tỉnh hồn, khi sắp xếp tâm trạng, cô bàn trang điểm, vẽ một lớp trang điểm tinh tế, quá lộng lẫy, lớp trang điểm nhẹ nhàng khiến cô trông đặc biệt thuần khiết.

trong gương mà thất thần, mặt mặc váy hội cao cấp, trang sức kim cương xa xỉ, cả trông lộng lẫy, đôi bông tai kim cương làm tôn lên vẻ kiều diễm, đôi mắt long lanh của cô.

Đây còn là Nguyễn Thanh Âm ngày xưa, món đồ nào quá hai trăm tệ nữa ?

Thời niên thiếu, cô thường ghen tị với cô em gái nuôi Nguyễn Vi Vi, mặc những chiếc váy đẽ, tinh tế, tóc chăm sóc như thác nước dài bóng mượt, da dẻ trắng trẻo mịn màng, đồ mặc đồ dùng gì là nhất, ngay cả một đôi giày cũng giá bốn chữ .

Lúc đó, cô chỉ vài bộ đồ thể thao đơn giản, mỗi ngày đều giày thể thao giảm giá trong cửa hàng, dùng một sợi dây thun buộc hết tóc thành đuôi ngựa cao.

Giờ đây, cô cần trải qua những ngày tháng vất vả đó nữa, nhưng cảnh của cô thì ? Vẫn là sống nhờ nhà khác, sắc mặt khác mà sống mà thôi.

Mũi Nguyễn Thanh Âm cay cay, theo phản xạ ngước lên, cố gắng chớp mắt, sợ nước mắt sẽ làm hỏng lớp trang điểm của .

Dì La gõ cửa bên ngoài: “Bà chủ, tài xế đợi ở lầu , bà thể ngoài ạ?”

Nguyễn Thanh Âm xách vạt váy, cúi đôi giày cao gót đính đầy kim cương vụn trắng lấp lánh như trời.

Tiếng giày cao gót giẫm sàn nhà phát âm thanh giòn giã. Cô mở cửa, mỉm với dì La.

“Bà chủ, bà quá mất!” Dì La kinh ngạc, gần như thể tin cô gái trẻ thuần khiết mắt và vợ hàng ngày mặt mộc thích trang điểm là cùng một .

Nguyễn Thanh Âm ngại ngùng , đưa ngón cái gập xuống hai , cô ngượng ngùng cảm ơn lời khen của dì La.

“Hôm nay bà cùng ông chủ tham gia hoạt động gì ạ?” Dì La ân cần xách vạt váy giúp cô, hai bước xuống lầu.

Nguyễn Thanh Âm gật đầu, lắc đầu mạnh. Nói chính xác thì, họ tham gia cùng một sự kiện, nhưng cô với tư cách bạn đồng hành của Hạ Tứ.

Giày cao gót cỡ , Nguyễn Thanh Âm xách vạt váy, vịn tay vịn xuống lầu. Hạ Tứ một bộ vest cao cấp, tinh tế, chỉnh tề, đang chờ đợi ở phòng khách tầng một từ lâu.

ở tầng một, Hạ Tứ khẽ nhướng mắt lên, mặc dù chuẩn tâm lý, nhưng vẫn Nguyễn Thanh Âm ăn diện lộng lẫy làm cho kinh ngạc. Anh vội vàng dời tầm mắt, yết hầu khẽ động, mở miệng một cách tự nhiên: “Đi thôi.”

Loading...