Hà Tổng Tuyệt Tử Kết Hôn Với Người Câm - Nguyễn Thanh Âm - Chương 349: Thấy con nhà người ta là muốn trộm

Cập nhật lúc: 2025-11-09 03:27:25
Lượt xem: 2,491

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm , ánh mắt yêu thương rơi khuôn mặt hai em bé nhỏ xíu.

“Con trai con gái đều như , em đều thích.”

Trần Mục Dã cúi xuống, hai bé cưng trong xe đẩy em bé, càng càng thích.

“Cười với chú Trần một cái nào, vui vẻ một cái nào.”

Em bé trong xe đẩy em bé phản ứng gì, Trần Mục Dã nhất thời chút ngượng ngùng, trêu cũng , cũng xong.

“Đây là em?” Anh một em bé "khống chế" vài giây, đành gượng vài tiếng, chuyển sang chuyện với Nguyễn Thanh Âm, để giảm bớt sự ngượng ngùng.

Nguyễn Thanh Âm gật đầu, “Ừm, Chu Chu là .”

Hạ Hoài Chu, tên ở nhà là Chu Chu.

Tính cách khá lạnh lùng, giống hệt bố nó là một tảng băng, trông cũng giống phiên bản nhỏ của Hạ Tứ, mặt lạnh một đám lớn kỳ lạ vây quanh, cũng , dùng một vẻ mặt nghiêm túc quan sát xung quanh.

Trần Mục Dã lập tức chằm chằm em bé bên cạnh, vẻ ngoài mập hơn trai, nhưng màu da thì trắng tương đồng, em bé vẻ thiện hơn, bất kể ai trêu chọc, cũng nể mặt mà .

Khi lên, hai mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm, má còn một lúm đồng tiền nhỏ nhắn nông cạn, giống như một thiên thần nhỏ, khiến lòng tan chảy.

Sự buồn bực của Trần Mục Dã tan biến hết, nhịn đưa một ngón tay nhẹ nhàng chạm khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.

Cậu nhóc vẻ còn sử dụng linh hoạt đôi tay của , chỉ là đột ngột đưa lên má, tình cờ nắm lấy ngón tay của Trần Mục Dã.

Bàn tay nhỏ nhắn ấm áp mềm mại, nắm chặt ngón tay , Trần Mục Dã suýt chút nữa cảm động đến bật ngay tại chỗ.

“Chị dâu, thể tặng em ?”

Nguyễn Thanh Âm ngây một chút, theo bản năng “a” lên một tiếng.

Bầu khí ấm áp kéo dài bao lâu, một cú tát chắc nịch giáng xuống lưng Trần Mục Dã, “Mày là kẻ buôn hả, thì tự đẻ , thèm con trai tao làm gì?”

“Tặng mày? Mặt mũi ? Sao mày dám câu đó?”

Hạ Tứ giận tím mặt, chỉ rời một lát, kẻ trộm con thèm con trai .

“Tứ ca, là con trai nắm tay , nó thích ! Chúng duyên phận, đúng là thiên thần nhỏ mà, bảo bối đáng yêu của nhân gian! Tôi thích Ngôn Ngôn!”

Trần Mục Dã vẫn còn chìm đắm trong bầu khí tương tác ấm áp với em bé 30 ngày tuổi đến nhân gian, dù ăn một cái tát, cũng để tâm.

“Đồ ngốc, đây là phản xạ bản năng của trẻ sơ sinh, một khi lòng bàn tay kích thích, sẽ tạo phản xạ nắm chặt, bản năng sẽ nắm lấy lòng bàn tay, duyên phận tương tác gì chứ…”

Tống Vọng Tri bất ngờ xuất hiện phía , dùng kiến thức chuyên môn đánh tan cái gọi là duyên phận của .

Con gái đại khái đều thể cưỡng những thứ đáng yêu, đối với những em bé sơ sinh trắng trẻo mềm mại thơm tho như thế , càng sức kháng cự.

Thần Y Bội suýt chút nữa hai nhóc làm tan chảy, cố gắng nhịn sự thôi thúc đưa tay chạm , cúi xuống kỹ hai bé cưng.

“Em bế thử ?” Nguyễn Thanh Âm chủ động hỏi cô.

Thần Y Bội suýt chút nữa ngất vì phúc lợi bất ngờ , liên tục xác nhận, “Có ạ? Em thật sự thể bế một chút ?”

Nguyễn Thanh Âm dở dở , lẽ nào bế con là một việc ?

Trong tháng ở cữ, hai nhóc thường xuyên phân biệt ngày đêm, may mắn là họ sống trong khu biệt thự, phiền phức làm phiền hàng xóm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am/chuong-349-thay-con-nha-nguoi-ta-la-muon-trom.html.]

Ngôn Ngôn bề ngoài là một em bé thiên thần, thích thích nghịch, nhưng khi thì gọi là kinh thiên động địa, trời đất quỷ thần đều chán ghét.

Chu Chu điềm đạm trưởng thành, giống một em bé mới sinh chút nào, duy nhất một điều khiến đau đầu đặc biệt, là chỉ cần em trai Ngôn Ngôn , im lặng vài giây đó chắc chắn sẽ theo , rướn cổ to.

Anh trai Chu Chu , em trai sẽ thảm thiết hơn, giọng the thé, hai em như thi đấu , gọi là kinh thiên động địa.

Giống như một lời nguyền kỳ lạ, thể phá vỡ.

Do sự phối hợp ăn ý của hai em, trong thời gian ở cữ ít diễn màn đồng ca của hai em, thường xuyên đối mặt với cảnh cô bảo mẫu bế một đứa dỗ, Hạ Tứ bế một đứa dỗ, hai ai nghỉ ngơi, chủ yếu là công bằng.

Ngay cả lúc hai giờ sáng, hai nhóc trong giường cũi em bé , cô bảo mẫu và Hạ Tứ sẽ lập tức tỉnh dậy, nhanh chóng vị trí, ăn ý mỗi bế một đứa, bộ dỗ.

Thần Y Bội cẩn thận ôm con, cơ thể cứng đờ, dám thở mạnh, như thể đang ôm một quả b.o.m hẹn giờ.

“Em học ballet , cơ thể cứng như tấm sắt ? Đừng sợ.” Nguyễn Thanh Âm chút dở dở , trêu chọc chụp ảnh bằng điện thoại.

Thần Y Bội sợ đến mức sắp tiếng, nhưng đối diện với ống kính vẫn giữ tố chất của vũ công chính, quản lý biểu cảm, xinh chụp bức ảnh đầu tiên với bé lớn Chu Chu.

“Cho bế đứa bé thứ hai .” Trần Mục Dã thèm chịu , thấy em gái Y Bội thành công bế , liền tự nguyện xin bế thiên thần trong lòng – bảo bối Ngôn Ngôn.

Hạ Tứ tặc lưỡi một tiếng, nhanh tay đập tay , “Mày là đàn ông to xác vụng về, trẻ con mềm mại như , mày bế ?”

Trần Mục Dã tức đến mức hai mắt tối sầm, chỉ thể trừng mắt Thần Y Bội bỏ bé lớn xuống bế bé thứ hai.

Tống Vọng Tri dịu dàng, bên cạnh Thần Y Bội, hạ giọng, dùng âm thanh chỉ hai mới thể thấy , “Thích trẻ con như , chúng sinh một đứa nhé?”

“Tự sinh một đứa, chơi thế nào thì chơi.”

Mặt Thần Y Bội lập tức đỏ bừng, cô thẹn giận, cắn môi , “Ai sinh con cho …”

Kiều Thi cách đó xa, tiến lên làm phiền hạnh phúc của khác.

cảnh tượng hạnh phúc hòa hợp đó, trong lòng chua xót đau đớn, đáy mắt hiện lên một ý vị khó .

“Nghĩ gì ?” Thần Bách đưa cho cô một ly nước cam, ánh mắt thoáng qua chiếc vòng tay nhỏ cổ tay cô.

Kiều Thi , hướng về phía xa khẽ nâng cằm, “Em chỉ cảm thấy, em gái và Tiểu Tống hợp kỳ lạ, dùng từ trong giới của bọn em gọi là cảm giác CP.”

Thần Bách nhíu mày, theo ánh mắt cô.

Giận dữ bốc lên, kiềm .

Em gái ôm em bé, bên cạnh Tống Vọng Tri, thoạt thật sự giống như một gia đình ba .

“Tôi cũng bế, chị dâu cầu xin chị, cho bế em bé một chút .”

Hạ Tứ trợn mắt, khẽ mở môi, “Cút.”

Nguyễn Thanh Âm tiện tay ném ảnh chụp chung của Thần Y Bội và hai bé cưng nhóm chat, khiến Bạch Oanh Oanh đang phim ở Tân Cương ghen tị thôi.

Bạch Tuyết Công Chúa (Bạch Oanh Oanh): Đoàn phim của chúng còn hai tháng nữa mới đóng máy, sinh con kịp, tiệc đầy tháng cũng kịp, về Kinh, ôm con trai!

Thần Y Bội đó, ôm điện thoại hì hì, cố tình chọc tức cô , gửi một loạt ảnh cô và em bé nhóm.

Thần Y Bội: Cô cố gắng , chừng còn kịp tiệc trăm ngày của hai bé. Thơm quá, mềm mại quá, đáng yêu quá! Thật sự trộm một đứa về nhà!

Bạch Oanh Oanh hiếm thấy cãi với cô , hai công khai bàn bạc trộm con trong nhóm.

Bạch Tuyết Công Chúa: Lúc trộm tiện tay trộm luôn đứa ? Gửi đến Urumqi một chuyến, vận chuyển hàng trả tiền , cảm ơn.

Loading...