Giọng Thèm Muốn Ở Trong Đầu - 15

Cập nhật lúc: 2025-10-29 12:50:06
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đến nỗi sởn gáy, đang định tìm cái gì đó để .

 

Anh đột nhiên, cúi xuống, một cái bế thốc lên.

 

Tôi sợ hét "á" một tiếng, mặt nạ suýt rơi.

 

"Lục Trầm! Anh làm gì !"

 

Anh , bế , thẳng tiến về phòng ngủ.

 

Bước chân nhanh và vững.

 

Trong lòng thở dài.

 

Xong xong , tối nay thực sự "xử trí gia pháp" .

 

Anh ném lên chiếc giường mềm mại, áp sát lên, đè .

 

Hai tay chống hai bên cơ thể , tạo thành một cái lồng kín lọt gió.

 

Mặt , gần .

 

Tôi thể rõ ràng sự tức giận trong mắt , và... uất ức?

 

Tôi lầm chứ?

 

Uất ức?

 

"Hắn hơn em?"

 

Cuối cùng cũng lên tiếng, giọng khàn đặc, như đang kìm nén điều gì đó.

 

Tôi sững sờ một chút, mới phản ứng , "" mà , là chỉ sư Hứa Ngạn Thần của .

 

Tôi vội lắc đầu, như cái trống lắc.

 

"Không ! Tuyệt đối ! Anh nhất! Anh trong lòng em, ai sánh bằng!"

 

Khát vọng sinh tồn, khiến trong chốc lát biến thành bậc thầy tán dương.

 

Gai xương rồng

Anh vẫn tin, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.

 

"Vậy tại hai vui vẻ như ?"

 

"Đó là... đó là nụ lịch sự!" Tôi tức trí sinh tình, "Anh đấy, giao lưu học thuật mà, thể cứ cau ."

"Hắn còn đưa khăn giấy cho em." Anh tiếp tục cáo buộc.

 

"Đó là vì cà phê của em đổ!"

 

"Hắn còn..."

 

"Dừng !" Tôi thực sự chịu nổi.

 

Tôi giơ tay, ôm lấy khuôn mặt trai c.h.ế.t , nhưng lúc đầy uất ức của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/giong-them-muon-o-trong-dau/15.html.]

"Lục Trầm."

 

Tôi mắt , nghiêm túc .

 

"Anh thể tự tin một chút ?"

 

"Anh như , em mù, thể trúng khác?"

 

Anh , .

 

đường hàm căng cứng, dường như lỏng một chút.

 

Tôi tiếp tục phát huy, áp sát , hôn lên khóe môi .

 

"Trong lòng em, trai nhất, giỏi nhất, đáng em yêu nhất."

 

"Hứa Ngạn Thần? Hắn là ai? Em quen."

 

Tôi bắt đầu dối trắng trợn.

 

Anh hôn cho sững sờ, sự tức giận trong mắt, dần dần biến mất.

 

Thay đó, là một thứ ham quen thuộc, tối sầm.

 

Anh , yết hầu lăn một cái.

 

"Thật ?"

 

"Thật!" Tôi thề thốt.

 

Anh im lặng một lúc.

 

Rồi, cúi đầu, chôn mặt hõm cổ , như một chú chó lớn, dùng sức ngửi.

 

Giọng , vang lên ấm ức.

 

"Vậy em chứng minh cho xem."

 

"Chứng minh em yêu đến mức nào."

 

Tôi: "..."

 

Được.

 

Đi một vòng, vẫn thoát .

 

, "hình phạt" , dường như đổi hương vị.

 

Từ hỏi tội ban đầu, biến thành... làm nũng cầu hôn?

 

Tôi cái đầu lông lá của , cọ cọ cổ .

 

Trong lòng, tức buồn .

 

Người đàn ông .

 

Loading...