Mặc dù mất tập trung một lúc khiến Dương Thiếu Xuyên  tụt  so với những  khác, nhưng thực lực của  vẫn ở đó, và  nhanh chóng vượt qua Khâu Diệu Thần và Phương Thiên Tứ.
Bây giờ là trận quyết chiến cuối cùng giữa Dương Thiếu Xuyên và Trần Tiểu Ngư.
"Anh họ, xem ai thắng nhé."
"Ha ha,  sẵn lòng."
Póc, póc, póc.
Tốc độ của Trần Tiểu Ngư cũng bắt đầu tăng lên.
Tiểu Ngư vẫn luôn nhường  ? Không ngờ đấy.
Dù Trần Tiểu Ngư cũng bắt đầu tăng tốc nhưng vẫn  nhanh bằng Dương Thiếu Xuyên.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cuộc thi đấu vô cùng gay cấn.
Điểm  của hai   ngang bằng.
Cái cuối cùng.
Thành công .
Hai  cùng lúc b.ắ.n  những viên sỏi.
Póc.
Hai viên sỏi đều trúng mục tiêu cuối cùng.
Trần Tiểu Ngư phấn khích hỏi: "Thế nào, ai thắng ?"
Dù  thì hai  cũng   tình hình của đối phương, nên    lượng đối phương b.ắ.n trúng.
Khâu Diệu Thần tiến lên  một chút.
"Hòa."
Trần Tiểu Ngư vui vẻ nhảy cẫng lên, dù chỉ là hòa nhưng đối với cô   là điều hiếm : "Yeah."
"Hòa ư,  vẻ cũng  tệ." Dương Thiếu Xuyên cảm thấy như  cũng .
Trần Tiểu Ngư tuy   và Dương Thiếu Xuyên hòa là do Dương Thiếu Xuyên mất tập trung, nhưng cô  vẫn  vui vì điều đó.
Dương Thiếu Xuyên thì  mấy để tâm.
Phương Thiên Tứ vẻ mặt  vui  Trần Tiểu Ngư: "Tôi  , Tiểu Ngư,  làm  là    đó,  dám liên tục nhường  hả?"
Trần Tiểu Ngư nở nụ  ranh mãnh: "Tôi nhường mà  còn   đối thủ của ,  còn    nhường ?"
“Nói chứ,  b.ắ.n giỏi  luôn hả?”
“Cái ...” Trần Tiểu Ngư liếc mắt sang . “Em luyện đấy.”
“Em luyện á? Anh nhớ là em   cái   nhỉ.”
Phương Thiên Tứ chăm chú  Trần Tiểu Ngư, dường như   thấu cô.
 rõ ràng,     nhà tâm lý học mà  thể  , nhiều lắm thì chỉ thấy  vấn đề.
Dương Thiếu Xuyên   làm hòa: “Thôi  , mấy chuyện   cần bận tâm, dù  cũng chẳng  chuyện  gì.”
Phương Thiên Tứ thở dài: “Haizz,  .”
“Anh tiếc cái gì  chứ.”
“Không  gì,  chỉ   rốt cuộc là chuyện gì thôi.”
Giang Tân mỉm : “ mà  cũng  ngờ Tiểu Ngư  giỏi thế.”
Khâu Dao Thần cũng  ngờ: “ ,  cũng  ngờ Tiểu Ngư  giỏi đến thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/gio-ha-nhe-mot-mua-he-thay-doi-con-nguoi/chuong-41.html.]
Mấy  chơi đến hoàng hôn.
Khâu Dao Thần mở lời: “Không còn sớm nữa, chúng  nên về nhà thôi.”
Phương Thiên Tứ  bầu trời ngả vàng: “Đã giờ   ư.”
“Không còn sớm nữa, Tiểu Ngư, Thiếu Xuyên,  cùng  .” Giang Tân mời.
“Ừm.”
Hai  đồng thanh đáp.
--- Chương 27 - Thuở nhỏ ---
Khâu Dao Thần  những lon nước còn sót : “Dọn dẹp sạch sẽ mấy cái lon ở đây  hãy  nhé.”
Dương Thiếu Xuyên cũng  theo ánh mắt của Khâu Dao Thần: “ .”
Hai  bắt đầu nhặt những chiếc lon  đổ.
Những  khác cũng đến giúp.
“Khi còn nhỏ,  cũng thích chơi s.ú.n.g cao su, nhưng đó là chuyện của  lâu về  ,  thật là  hoài niệm.” Dương Thiếu Xuyên khẽ cảm thán.
“Anh vui vẻ ở  đảo là  .” Khâu Dao Thần  hỏi.
“Hòn đảo   kỳ diệu, khiến   cảm thấy bình yên, thoải mái.”
“Anh cũng thấy  đảo   đúng ?”
“ , hòn đảo  thật tuyệt.”
Mấy  cứ  trò chuyện  nhặt đồ ở đó.
“Chúng   thôi.”
Lon nước   dọn sạch, Khâu Dao Thần mở lời, mấy  cùng  về nhà.
Trên đường, từng  một chia tay, cuối cùng chỉ còn  Dương Thiếu Xuyên và Trần Tiểu Ngư.
“Anh họ, hôm nay  cảm thấy thế nào?” Trần Tiểu Ngư hỏi.
Dương Thiếu Xuyên mỉm : “Cảm thấy  như trở  làm đứa trẻ ngày xưa , vui chơi thỏa thích.”
Một kỳ nghỉ hè như ,  biến mất khỏi  từ khi nào nhỉ.
“Ngày xưa  , kỳ nghỉ hè của  chỉ  luyện tập, luyện tập  ngừng. Chẳng  từ lúc nào,   quên mất kỳ nghỉ hè là như thế nào . Vì , mấy ngày ở  đảo    vui, thật sự  vui, hơn nữa cái cảm giác thi đấu  cũng  tuyệt.”
“Anh họ,  thật sự  khác hẳn so với lúc mới đến đảo  đấy.” Cảm giác mà Dương Thiếu Xuyên mang  cho Trần Tiểu Ngư     đổi.
Dương Thiếu Xuyên nghĩ một chút, quả thật     ít  đổi: “Hehe, đúng là  chút khác . Mà  đến thi đấu, em  thể hòa với ,   phần thưởng gì ?”
“Ể.” Trần Tiểu Ngư    ngờ Dương Thiếu Xuyên   đến chuyện thưởng cho cô, “Anh họ,  cần  ạ, em  thể hòa với  chủ yếu là vì   mất tập trung thôi. Nếu thi đấu bình thường thì sẽ giống như mấy trận , em   đối thủ của  .”
“ vẫn là hòa mà, cứ coi như  thưởng cho em vì sự cố gắng của em .”
“Cái ...  , để em nghĩ .” Nghĩ một lúc, mặt Trần Tiểu Ngư  đỏ lên. “Anh họ...” Cô trông  vẻ ngượng ngùng.
Dương Thiếu Xuyên mỉm   Trần Tiểu Ngư: “Sao thế?”
Thấy mặt Trần Tiểu Ngư  đỏ,  đặt tay  lên trán cô, tay trái xoa trán .
“Đâu  sốt  nhỉ?”
Trần Tiểu Ngư ấp úng : “Na... cái đó,  họ...   thể xoa đầu em nữa  ạ?”
Dương Thiếu Xuyên  khó hiểu  Trần Tiểu Ngư.
“Anh... cứ coi như đây là thưởng cho em .”
Trần Tiểu Ngư ngượng ngùng vặn vẹo .
Dương Thiếu Xuyên nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Trần Tiểu Ngư, khẽ vuốt ve, ánh mắt vô cùng dịu dàng.