Gia đình nhỏ hạnh phúc to - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-05 18:56:00
Lượt xem: 150

Kể từ khi Hoắc Dữ kết hôn với .

Cậu con trai cứ làm loạn mãi thôi.

“Người phụ nữ tính cho con ăn cơm!”

“Cô cho quản gia kể chuyện khi ngủ cho con!”

“Bố ơi, cô ngày nào cũng bắt nạt con hức hức hức...”

Hoắc Dữ quen với những trò vô lý của con trai, quản.

Cho đến một ngày nọ, giật nhận nửa tháng nhận cuộc điện thoại cáo trạng nào.

Hoắc Dữ thấy lạ.

Tối hôm đó, khi xử lý xong công việc, chủ động gọi điện dỗ con trai ngủ.

Không ngờ đứa con vốn dựa dẫm mất hứng.

“Bố ơi, bố ngủ sớm , ngày mai ở trường mẫu giáo con còn cả đống việc làm đấy.”

Hoắc Dữ: ?

Anh im lặng nửa phút.

Trầm giọng : “Bố nhớ là trường mẫu giáo của con cần trực nhật.”

Trường mẫu giáo quý tộc đều là nơi tụ họp của các ấm cô chiêu gia đình cưng chiều hết mực.

Làm nhà trường thể bắt chúng làm việc .

Hoắc Minh Sâm mở to mắt, lập tức còn buồn ngủ nữa.

“Hạ Hạ đổi trường mẫu giáo cho con !”

“Ở trường mới, các bạn nhỏ tự nấu ăn, tự dọn dẹp vệ sinh, còn trồng trọt nữa, hơn nữa, con còn là lớp trưởng đó nha!”

Giọng thằng bé trong trẻo, mang theo vẻ khoe khoang và mong khen ngợi rõ rệt.

Hoắc Dữ: “... Giỏi lắm.”

ba thắc mắc.

Hạ Hạ là ai?

Chẳng lẽ là Trang Hạ, vợ danh nghĩa của ?

Quan hệ của họ từ lúc nào ?

Sau khi chào tạm biệt con trai, gọi điện cho .

Giọng điệu chút kỳ quái.

“Cô đổi trường mẫu giáo cho Hoắc Minh Sâm ?”

Tôi mới ngủ làm phiền.

Rất bực bội.

“Đổi trường cho con mà cũng , làm bố kiểu gì thế!”

Sau một lặng kỳ lạ.

Giọng nhỏ, mang theo vẻ thận trọng.

“... Xin .”

Tôi dứt khoát cúp điện thoại ngủ tiếp.

Một phút , bật dậy như cá chép.

Không đúng!

Hình như quên với chuyện !

Tôi và Hoắc Dữ là vợ chồng hợp đồng.

Anh bận, thường xuyên công tác nước ngoài.

Cần tìm một danh nghĩa cho đứa bé.

Còn , gia đình phá sản.

Từ tiểu thư danh giá trở thành một công sở nô bình thường.

Làm việc một tháng, nhận căn bản chịu nổi khổ cực của việc chỉ nghỉ một ngày cuối tuần!

lúc , Hoắc Dữ từ trời rơi xuống, mang đến bản hợp đồng kéo dài một năm.

Thứ nhất: Quản giáo đứa trẻ.

Thứ hai: Thù lao ba mươi triệu.

Ngần ngừ một giây thôi cũng là sự thiếu tôn trọng đối với tiền bạc!

Kết quả ngay tối đó, gặp một cơn ác mộng.

Tôi là kế pháo hôi trong một cuốn sách.

Tôi trăm phương nghìn kế tỏ ý , nhưng Hoắc Minh Sâm chính là chấp nhận .

Ngược còn thích cô làm mới đến, tức là nữ chính Phạm Dao trong sách.

Tôi cam tâm rời như một năm.

Nhìn thấy Hoắc Minh Sâm mở lòng với cô , vì ghen tị, tát Phạm Dao một cái.

Sau đó đuổi khỏi nhà.

Tiền thì nhận một xu nào.

Tôi tỉnh dậy giữa đêm khuya.

Người trong mơ điên !

Tôi ruột nó, quan tâm nó thích làm gì.

Gặp Hoắc Minh Sâm, trùng khớp với đứa ma đồng trong mơ.

Không bày trò ác ý thì cũng đang đường bày trò ác ý.

Hôm nay thằng bé đặt côn trùng lên gối .

Ngày mai bỏ lượng muối đủ c.h.ế.t bánh mì sandwich của .

Ngày mốt đổ keo dán tinh dầu dưỡng tóc của .

Tôi nghiến răng.

Nhận tiền của thì làm việc.

Tôi nhất định quản giáo thằng nhóc con thật !

Không ăn rau xanh?

Thế thì bữa tối đổi hết thành rau xanh.

Hoắc Minh Sâm chịu đựng vài ngày, mặt xanh lè gắp miếng cà rốt lên.

Không đủ mười câu chuyện khi ngủ thì chịu ngủ ?

Thế thì đổi thành chuyện ma, cho đủ.

Hoắc Minh Sâm siết chặt chăn nhỏ, mắt rưng rưng chủ động đòi ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/gia-dinh-nho-hanh-phuc-to/chuong-1.html.]

Ăn vạ lăn lộn lóc ngừng?

Tôi một bên, ung dung dùng điện thoại phim.

“Khóc to lên chút nữa, ngày mai sẽ chiếu cho cả lớp con xem ở trường.”

Nó lập tức bò dậy, lườm một cái đầy căm hận chạy về phòng mách bố nó.

Tôi khẩy một tiếng.

Nhóc con.

Còn non lắm mới đấu .

Hoắc Dữ tán thành phương pháp giáo dục của .

Và bảo quản gia giao quyền quản lý Hoắc Minh Sâm cho , cần báo cáo .

Quản gia cũng vui mừng vì sự đổi của tiểu thiếu gia.

Ông lớn tuổi, cơ thể phát hiện chút vấn đề, cần làm phẫu thuật.

, ông nhờ tham dự buổi họp phụ của Hoắc Minh Sâm.

Cứ tưởng thằng bé sẽ phản kháng kịch liệt.

Không ngờ nó một lời nào, đồng ý luôn.

Tôi thấy lạ.

Cảm thấy nó hề ý .

Trên đường , Hoắc Minh Sâm im lặng.

Đến trường mẫu giáo, một nhà ba vui vẻ bên trong.

Hoắc Minh Sâm mím môi, đôi mắt to như quả nho đen lộ một tia ngưỡng mộ.

đầu , thấy đang trầm ngâm, mặt đỏ bừng lên.

Nó căng mặt, lạnh lùng hừ một tiếng.

“Người phụ nữ tính, đừng linh tinh, !”

định nhảy xuống xe thì nắm lấy tay.

Tiểu thiếu gia sững sờ.

Tôi nhếch môi: “Hôm nay là phụ , con lời .”

Hoắc Minh Sâm thấy giãy giụa thoát, đành ngoan ngoãn để dắt.

Khóe mắt, nó cúi đầu xuống, lén lút đỏ cả tai.

Cuộc họp phụ chẳng qua là vài chủ đề cũ rích.

Kết thúc, giáo viên còn gọi .

Bảo quan tâm nhiều hơn đến sức khỏe tâm lý của cháu.

Lời lẽ vòng vo đều Hoắc Minh Sâm cô độc hòa đồng.

Những phụ khác cũng ngầm với ánh mắt kỳ lạ.

Tôi đặc biệt quan sát.

Phát hiện những bạn cùng lớp khác đừng là chào hỏi, họ còn né tránh thằng bé.

Ở nhà là tiểu bá vương .

Mà ở trường bạn bè ư?

Tôi xoa trán khổ.

Hỏi nó: “Nghe giáo viên , con thích chơi với các bạn khác ?”

Hoắc Minh Sâm mím môi, vẻ mặt rõ ràng lạnh .

“Bọn họ trẻ con, gì để .”

Tôi: “...”

Quả nhiên, con của bá tổng cũng là bá tổng.

Tôi mua kem một lúc, thằng bé gây mâu thuẫn với khác .

Một thằng nhóc béo chặn đường nó.

“Ê, thằng con hoang, phụ nữ đến họp phụ cho mày hôm nay chính là kế của mày ?”

Hoắc Minh Sâm: “Không liên quan đến mày!”

Nó toan bỏ , thằng nhóc béo cậy cân nặng trực tiếp đẩy ngã nó.

Tôi lạnh mặt bước tới.

Đỡ Hoắc Minh Sâm dậy, nhét cây kem tay nó.

“Nhóc mập, mày gọi ai là con hoang đấy?”

Nó lùi một bước, rõ ràng chút sợ hãi, nhưng vẫn cứng miệng.

“Nó nó là ai, là con hoang chứ!”

Hoắc Minh Sâm siết chặt nắm tay, tức đến đỏ cả mắt.

Tôi giận tím mặt.

“Tôi chính là nó, ý kiến gì ?”

Nhóc mập sợ hãi lùi một bước.

“Cô dối, dì giúp việc nhà cháu cô vì tiền nên mới làm kế của Hoắc Minh Sâm!”

Chẳng trách một đứa trẻ dám mở miệng con hoang.

Hóa dạy dỗ.

Tôi nhướng mày: “Mẹ kế thì , con nhà chúng đáng yêu thế , đầy tranh làm nó.”

“Cậu tính như , thảo nào bố thích , ngay cả họp phụ cũng chỉ để bảo mẫu tới.”

Nhóc mập sững sờ.

Tôi nhân cơ hội đẩy Hoắc Minh Sâm .

“Nhanh lên, đánh trả !”

Hoắc Minh Sâm cũng ngơ ngác.

Hồi phục tinh thần, nó giống như máy nhận lệnh.

Lập tức tiến lên đẩy nhóc mập một cái.

Nhóc mập ngã xuống đất, đần mặt hai giây, đột nhiên lóc gào thét.

“Mày dám đánh tao, tao sẽ mách bố tao!”

Tôi “chậc” một tiếng.

“Mày nghĩ tao sẽ mách bố mày ?”

Tôi dắt Hoắc Minh Sâm xông thẳng đến phòng hiệu trưởng.

Nói rõ đầu đuôi sự việc, ông cũng sợ tái mặt.

Lập tức gọi điện bắt bố nhóc mập tới xin .

Loading...