Gặp Úc Mà Vui - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:37:52
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Úc Hoan, chị cứu em, em hiểu mà, nhưng... cầu xin chị, đừng cướp Sách Duyên , em... em chỉ thôi.”

Tiểu mỹ nhân những lời mang giọng nức nở, nhưng điều đó hề cản trở việc cô phát âm tròn vành rõ chữ, từng lời thốt đều lực.

Các vị khách hóng chuyện trong tiệm tráng miệng , bắt đầu xì xào bàn tán.

Lúc , sắc làm choáng váng, mới nhận , đây là tiểu mỹ nhân yếu đuối rơi lệ nào, đây rõ ràng là nữ phụ tiểu bạch liên Tô Liên Phù, dùng nước mắt làm vũ khí.

Sau khi chiêm ngưỡng diễn xuất tinh xảo của nữ phụ tiền bối, khỏi nghi ngờ, khi đó mặt Lệ Sách Duyên, lấy tự tin mà nghĩ rằng cũng làm chứ?!

Các vị khách hóng chuyện khi tự suy diễn xong đầu đuôi câu chuyện mà họ cho là đúng, đều lượt im lặng, chờ đợi diễn biến tiếp theo.

Trong phút chốc, cả quán chỉ còn tiếng Tô Liên Phù nức nở, nghẹn ngào.

Nếu sự thật, e rằng cũng sẽ về phía mỹ nữ yếu đuối, còn đang mặc đồ bệnh nhân , tự tưởng tượng một vở kịch tình yêu hận thù dài cả triệu chữ.

Nói thật, đây từng đối mặt với tiểu bạch liên tiểu xanh nào cả, giờ gặp ngay một ở đẳng cấp cao thế , nhất thời thật sự chút chịu nổi.

Tô Liên Phù lẽ cảm thấy khí tạo dựng đủ , cô lau nước mắt, kéo ống quần . Tôi sững sờ một chút, kịp né tránh, tiểu bạch liên nức nở hai tiếng, ngẩng đầu .

“Úc Hoan, chúng là bạn từ thời cấp ba, chúng thiết như , giờ em suy thận cần ghép thận, Sách Duyên cho tìm khắp thành phố và các khu vực lân cận của chúng , nhưng nguồn thận phù hợp, chỉ chị và em là kết quả ghép đôi thành công. Mặc dù , em vẫn coi chị là chị em, giấu Sách Duyên chị chịu bất kỳ tổn thương nào. , Sách Duyên , cầu xin chị giúp đỡ, chị đồng ý... Chuyện , cả, em một chút cũng chị chịu đựng sự khổ sở .”

Tô Liên Phù gượng , nước mắt vẫn chảy, nụ thật sự khiến thấy mà thương. Cô đột nhiên nhíu chặt mày, nước mắt từng giọt lớn rơi xuống: “ mà... nhưng mà em cầu xin chị, em chị yêu Sách Duyên, thậm chí còn sắp đặt để cưới chị. Khi đó, dù lòng em đau đớn như vỡ , nhưng em vẫn sẵn lòng từ bỏ, để chị hạnh phúc. Em tự nhủ hết đến khác, quên Sách Duyên , và cũng khuyên Sách Duyên hãy quên em, sống với chị. Bởi vì chị là chị em của em, em thà chọn tự ôm giữ nỗi đau trong lòng mãi mãi.”

Tôi cố sức giật, cô nàng sức lực cũng nhỏ, mãi mà giật ống quần khỏi tay cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/gap-uc-ma-vui/chuong-6.html.]

Những xung quanh Tô Liên Phù kể lể với giọng điệu nức nở, bắt đầu chỉ trỏ , như thể họ chỉ dựa lời một phía thấu sự thật.

“Khụ...” Tô Liên Phù vén tóc mai tai, giả vờ kiên cường mà rơi lệ: “Dù em thất bại, vẫn quên Sách Duyên, nhưng giờ Sách Duyên ly hôn với chị, còn em... em ốm yếu thế , cũng chẳng còn sống bao lâu nữa. Úc Hoan, em cầu xin chị, đừng cướp Sách Duyên vội , chờ một chút, chờ thêm một chút nữa, đợi em c.h.ế.t , sẽ trả Sách Duyên cho chị, Úc Hoan... Cầu xin chị...”

Sau khi xong những lời , Tô Liên Phù nữa, chỉ tự bắt đầu lóc, khiến những vị khách xung quanh ai nấy đều thắt lòng.

Trong phút chốc, đều thì thầm bàn tán.

Những lời chẳng qua là: "Cướp bạn trai khác mà cũng làm , uổng cho cô gái nhỏ còn coi phụ nữ là chị em", "Chuyện chia rẽ tình nhân cướp đàn ông, thời nào mà còn phụ nữ mặt dày làm chứ, chậc chậc chậc", "Cô gái nhỏ đáng thương quá, bây giờ đúng là loại cặn bã nào cũng ".

Là một cực kỳ bình thường ở thế giới cũ, giờ đây đích gặp tình huống , thực sự tức đến run , oan ức .

nguyên chủ, nỗi oan chẳng liên quan gì đến . Cho dù là nguyên chủ, phủ nhận cô quả thật sắp đặt với Lệ Sách Duyên, nhưng duyên phận vốn dĩ là của cô . Ngay cả cơ hội cạnh tranh công bằng cũng loại khỏi vòng chơi chỉ vì một chiếc vòng tay, những lời dơ bẩn đáng đổ lên đầu nguyên chủ.

“Này, cô vô liêm sỉ như thế...”

Tôi tìm theo tiếng , một cô gái trẻ tuổi phẫn nộ lên tiếng, trông như thể đang chiến đấu vì chính nghĩa .

Thanh Thời ☀️

Bốp.

Tôi chịu nổi sự oan ức , nguyên chủ cũng đáng gánh tiếng .

Tôi đập mạnh một cái xuống bàn cà phê, dù tay đau, nhưng khí thế thì lên.

Tôi mở nắp ly sữa, hắt bộ sữa bên trong về phía Tô Liên Phù.

Tô Liên Phù rõ ràng ngờ rằng nữ chính tiểu bạch hoa trong ấn tượng của cô , chỉ lặp lặp câu " ", hành động như , hắt trúng ngay.

Loading...