Gặp Anh Lúc Hoàng Hôn - Chương 1: Lần đầu gặp mặt

Cập nhật lúc: 2025-06-25 23:52:25
Lượt xem: 14

Trong căn phòng trọ mới chuyển tới, chiếc quạt điện ngừng toả nóng, khiến cho thời tiết mùa hè càng trở nên khắc nghiệt hơn. 

Dư Thanh Sơ khệ nệ bê một lúc mười mấy thùng đồ lên cầu thang tầng sáu. Thang máy ở đây hỏng ngày hôm qua, báo hại cô chạy lên chạy xuống hơn hai mươi suốt cả buổi chiều. 

"Sơ Sơ, thật sự đấy? Tớ sẽ qua với "

"Mọi chuyện đều thuận lợi cả mà Tình Tình. Tớ sẽ sớm thích nghi thôi"

Ở đầu dây bên , Tô Vãn Tình khỏi lo lắng cho cô bạn nhỏ của

Khi chiếc thùng cuối cùng đặt xuống, Dư Thanh Sơ cũng còn sức lực mà tựa lưng cửa phòng. Nhìn bóng đèn hành lang chập chờn vụt tắt, cô chợt nghĩ đến cuộc sống của .

Nghỉ ngơi một lúc, Dư Thanh Sơ nhận đến lúc nhà. Cô tra chìa khoá cửa, nhưng khi đó mới phát hiện chủ nhà đưa nhầm chìa khoá cho .

Dư Thanh Sơ mảnh giấy nhỏ băng dính, nét mực nhoè thấy rõ, nhưng vẫn thể mờ mờ nhận con 603. Cô đảo mắt một lượt, nhận đó chính là phòng đối diện. 

Căn phòng 603 vẫn đóng của im ỉm, lẽ chủ mới vẫn ý định dọn đến. Hết cách, cô đành nhấc máy gọi cho chủ nhà. Hồi chuông trong loa điện thoại vang lên liên tục, nhưng ai nhấc máy. 

"Chú Hạ, chú đưa nhầm chìa khoá phòng 603 cho con . Con ở căn 605"

Phải đến hơn mười lăm phút , chủ nhà Hạ mới phản hồi .

"Xin cháu, già nên lẩm cẩm quá. Người thuê căn 603 đang đến nhận phòng , cháu chịu khó chờ chút nhé"

Thanh Sơ gửi chú một biểu tượng cảm ơn, tiếp tục chờ đợi. Trong khi đó, cô ngủ quên lúc nào . Mãi cho đến khi tiếng bước chân nặng nhẹ vang lên nơi cuối hành lang, Dư Thanh Sơ mới bừng tỉnh giấc. 

Người đàn ông kéo một chiếc vali màu đen tới, tay vẫn còn đang cầm quyển hộ chiếu, vẻ đáp xuống máy bay liền chạy tới đây. Thấy cũng loay hoay với chiếc ổ khoá, Dư Thanh Sơ liền đoán chiếc chìa tay chính là của phòng

"Chú Hạ chìa khoá phòng của hai chúng nhầm lẫn. Đây mới đúng là của "

Anh cầm lên xem xét một lượt, so sánh hai ghi chiếc chìa khoá. Quả thực là dễ nhầm. 

"Cảm ơn cô"

Người đàn ông gì thêm, chỉ lặng lặng mở cửa bước phòng. 

<<Người hàng xóm vẻ khó gần>>, Dư Thanh Sơ nghĩ bụng, cũng nhanh chóng di chuyển hết các thùng đồ trong. 

Căn phòng cũng khá rộng rãi, diện tích đủ cho một ở. Tổng một phòng ngủ và nhà vệ sinh ở phía trong, một phòng khách và căn bếp nhỏ xinh.

Dư Thanh Sơ mải mê lấp đầy trống trong căn nhà, đến khi ngước lên , đồng hồ điểm sáu giờ tối. Cái bụng đói meo của cô liên tục biểu tình, Dư Thanh Sơ đành mở ứng dụng giao hàng điện thoại, chọn một phần cơm trộn. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/gap-anh-luc-hoang-hon/chuong-1-lan-dau-gap-mat.html.]

Màn hình hiển thị thông báo nhà hàng chỉ giao từ hai suất trở lên, Thanh Sơ liền nghĩ tới đàn ông ở phòng đối diện, chắc hẳn cũng ăn gì. Vậy thì nhân cơ hội , cô liền làm quen với hàng xóm mới. 

Nghĩ là làm, bước chân của Dư Thanh Sơ mạnh dạn tiến về phía cửa phòng 603. ngay khi cô định gõ cửa, cánh cửa màu nâu bật mở, bóng dáng cao lớn của đàn ông xuất hiện. 

Người đàn ông thấy cô rằng mà xuất hiện cửa nhà , hàng lông mày khẽ cau , đó lập tức dãn vài phần. 

"Tôi nghĩ ăn tối, nên rủ đặt đơn nhóm"

Dư Thanh Sơ tưởng rằng sẽ thấy cô kì cục mà thẳng thừng từ chối. Nào ngờ đàn ông chỉ lẳng lặng khoác chiếc áo măng tô dài qua hông, với cô: "Được, nhưng việc ngoài. Chút nữa sẽ sang phòng cô lấy"

Trong lòng Dư Thanh Sơ bất chợt nở hoa, thầm cảm ơn đàn ông rối rít. Cô nhanh tay đặt món ứng dụng, còn giảm ba mươi phần trăm, việc đối với cô là một niềm vui tả xiết. 

"Liệu nên chờ về cùng ăn ?"

Dư Thanh Sơ ngẫm nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô quyết định tắm . Ngâm trong làn nước nóng, tâm trí của Thanh Sơ như trút bỏ sự căng thẳng mấy ngày hôm nay. 

Dư Thanh Sơ bám trụ ở thành phố hơn năm năm kể từ khi nghiệp đại học. Cô học chuyên ngành thanh nhạc, những thế còn là á khoa đầu . Ban đầu, công việc thuận lợi, cô mời kí hợp đồng với công ty giải trí lớn nhất nhì showbiz thời điểm bấy giờ. 

Thế nhưng, môi trường làm việc đầy tính cạnh tranh, cùng với sự ganh ghét, đố kị của đồng nghiệp làm cô vụt mất thứ chỉ một đêm. 

Khi đang đắm chìm trong làn suy nghĩ miên man chạy dọc nơi tâm trí, Dư Thanh Sơ giật bởi tiếng chuông cửa phát ngoài phòng khách. Có lẽ đàn ông trở về, thực sự giữ lời hứa.

Dư Thanh Sơ thận trọng bước khỏi bồn tắm, mặc một bộ quần áo thoải mái mở cửa. 

"Anh ăn chung với luôn ?"

Người đàn ông liếc quanh phòng một lượt, sắc mặt biến đổi, nhưng nhanh chóng thấy khoé môi vén lên một nụ , nhanh chóng thu hồi ngay đó. 

"Được thôi, cảm ơn cô tiếp đón"

"Tôi mới chuyển tới nên còn khá bừa bộn, mong thông cảm"

Dư Thanh Sơ lấy hai trái cam trong tủ lạnh, bóc vỏ lấy phần ruột cho máy ép. Rất nhanh chóng cô đặt hai ly nước lên bàn, một tay mở hộp cơm, một tay lấy thìa và đũa cho đàn ông dùng. 

"Tôi vẫn tên "

"Tôi là Tần Mộ Trạch"

Tần Mộ Trạch đón lấy dụng cụ ăn uống mà Dư Thanh Sơ đưa, đó là dùng khăn giấy lau qua một lượt nữa. Hành động khiến cô cảm thấy khó hiểu, là mâc bệnh sạch sẽ, ai chạm thứ dùng để gắp đồ ăn? 

Người đàn ông thấy ánh mắt của cô, lập tức hiểu vấn đề.

"Tôi là bác sĩ, thói quen đó là bệnh nghề nghiệp thôi, cô đừng suy nghĩ nhiều"

Loading...