Gả Nhầm, Nhưng Chú Rể Thật Quyến Rũ - Tống Uẩn Uẩn & Giang Diệu Cảnh - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-09-20 13:24:16
Lượt xem: 673

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô đẩy món sở trường của dì Ngô đến mặt Hoắc Huân, : “Món cá lóc chép sốt chua ngọt của dì Ngô còn ngon hơn cả nhà hàng, ăn nhiều một chút.” Hoắc Huân sủng mà lo, vội vàng gắp một miếng. Quả thực tệ, liên tục khen ngợi: “Ngon, ngon.”

Tống Uẩn Uẩn cắn đũa, Hoắc Huân: “Hoắc Huân, theo Giang Diệu Cảnh bao lâu ?” Hoắc Huân miệng còn đồ ăn, ú ớ : “Dù cũng lâu lắm , tính kỹ.” Tống Uẩn Uẩn “ồ” một tiếng: “Vậy chuyện của Giang Diệu Cảnh, chắc đều hết nhỉ?” Hoắc Huân gật đầu: “Gần như .”

“Giang Diệu Cảnh lớn tuổi như , từng mấy bạn gái?” Hành động gắp thức ăn của Hoắc Huân như đông cứng , Tống Uẩn Uẩn nuốt thức ăn trong miệng, : “Tổng giám đốc Giang từng yêu đương.” Anh ngốc, đây rõ ràng là đang moi lời . Hơn nữa là sự thật. “Cô đừng nghĩ nhiều, thật đấy, Tổng giám đốc Giang trong sạch…”

“Sao trong sạch?” Tống Uẩn Uẩn cầm đũa gắp một miếng ngó sen bỏ miệng từ từ nhai: “Anh ngủ với ai, còn với ?” Hoắc Huân: “…” Anh lập tức cảm thấy bàn ăn ngon lành còn mùi vị gì nữa. “Tuy Tổng giám đốc Giang cho về cuộc sống riêng tư của , nhưng ở bên cạnh , chuyện của vẫn . Tôi dám đảm bảo, Tổng giám đốc Giang thật sự từng …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-345.html.]

“Hoắc Huân, cần căng thẳng, em tức giận, em chỉ cảm thấy hiểu quá ít về , em hiểu thêm về một chút thôi. Anh vì cứu em, bây giờ vết thương vẫn khỏi, em thể vì chuyện nhỏ nhặt mà cãi với ? Em cho , em sẽ , em thật sự chỉ hiểu mà thôi.” Tống Uẩn Uẩn giải thích. Hoắc Huân bán tín bán nghi: “Thật ?”

“Thật.” Tống Uẩn Uẩn dứt khoát trả lời. Hoắc Huân vỗ ngực, sợ sai. Anh thở phào một , cảnh giác lơi lỏng: “Tôi cũng dối, Tổng giám đốc Giang bận rộn công việc, thời gian yêu đương. Đương nhiên theo đuổi ít, nhưng đều để ý, bao giờ mập mờ. Tôi từng nghĩ là ‘chị em’ ? Hoặc là cơ thể bình thường. Sau gặp cô , lúc đó mới , bình thường, chỉ là gặp thích.”

Tống Uẩn Uẩn gắp thức ăn cho Hoắc Huân: “Vậy .” Hoắc Huân : “ , thể lừa cô. Nếu , cũng chỉ khiến khó quên, cũng chỉ là gặp một lúc nhỏ…” “Hoắc Huân, ?” Trần Việt gọi điện xong qua, liền thấy Hoắc Huân ở đây cái gì quỷ quái. Anh liếc Hoắc Huân: “Ăn cơm còn bịt miệng ?”

Hoắc Huân lườm một cái: “Bịt miệng đấy.” Trần Việt xuống, : “Chị dâu, chị đừng Hoắc Huân bậy. Cuộc sống riêng tư của Tổng giám đốc Giang đơn giản, bao giờ phụ nữ linh tinh. Điểm và Hoắc Huân đều thể chứng minh, Hoắc Huân?” Trần Việt Hoắc Huân, ánh mắt đầy cảnh cáo. Hoắc Huân dường như chút phản ứng , lập tức gật đầu: “Trần Việt đúng.”

“Xem các kìa, từng một căng thẳng, ăn bữa cơm, chuyện phiếm vài câu thôi mà. Được , nếu các thích, chúng chuyện nữa.” Tống Uẩn Uẩn chủ động chuyển chủ đề. Vì cô Trần Việt đến , cũng hỏi gì nữa. “À đúng , chuyện của các thuận lợi chứ?” Cô đổi chủ đề. Nói đến đây, Hoắc Huân phấn khích: “Mộc Cầm chắc chắn sẽ kết cục . Lúc đầu bà nắm quyền nhà họ Giang mà tay với xe của cha Tổng giám đốc Giang, khiến phanh xe mất tác dụng, rơi xuống sông, hại cha Tổng giám đốc Giang đều c.h.ế.t thảm. Còn táng tận lươngâm đối với Tổng giám đốc Giang lúc nhỏ tay độc ác, nhưng Tổng giám đốc Giang may mắn, thoát khỏi móng vuốt của quỷ.”

Loading...