Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Uẩn Uẩn bật hỏi: “Tớ hào quang lắm ?” “Cậu hào quang ?” An Lộ hỏi ngược : “Giang Diệu Cảnh nhà , tiền tiền, sắc sắc, còn thích , đối với , còn vấn đề chồng nàng dâu, còn đủ hào quang ?” Tống Uẩn Uẩn: “…” Nghĩ kỹ , An Lộ cũng đúng.
“Hay là, tớ giúp khuyên sư , xem cách nào khác …” “Không cần .” Tống Uẩn Uẩn xong, An Lộ ngắt lời cô. “Tớ và cãi kịch liệt, tớ thể thấy, thật sự tức giận . Trong chuyện từ bỏ công việc , về phía . Tớ thể cảm nhận , cũng hy vọng tớ làm một bà nội trợ thời gian…” An Lộ vô cùng bất đắc dĩ: “Đây lẽ là một câu hỏi lựa chọn. Tớ chọn ở bên thì từ bỏ công việc, chọn công việc thì từ bỏ tình cảm với . Cá và tay gấu thể cả hai.”
Tống Uẩn Uẩn an ủi cô thế nào. “Bên , cũng chỗ ở, cứ ở nhà tớ, ở trong phòng của tớ.” Tống Uẩn Uẩn . An Lộ : “May mà, tớ còn là bạn.” Tống Uẩn Uẩn : “Tớ cũng may mắn , nếu thời gian ở Thanh Dương, sống thế nào.”
“Có uống một chút ? Giúp dễ ngủ.” Tống Uẩn Uẩn hỏi. An Lộ lắc đầu: “Không uống.” Rượu chỉ thể giải quyết phiền não nhất thời, chứ thể giải quyết vấn đề. “Uẩn Uẩn, về . Cậu bây giờ là gia đình, chồng con, nên ở ngoài qua đêm. Tớ cũng một suy nghĩ kỹ , rốt cuộc chọn thế nào.”
Tống Uẩn Uẩn , lẽ cô bình tĩnh sẽ gì. “Có lẽ sư sẽ mãi mãi đối với .” Tống Uẩn Uẩn cảm thấy Thẩm Chi Khiêm đối với An Lộ kiên trì như , thậm chí từ bỏ cả nghề bác sĩ của , chắc chắn là yêu đến tận xương tủy. An Lộ chỉ nhạt mà gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-325.html.]
Tống Uẩn Uẩn xuống, Hàn Hân còn ngủ, thấy con gái xuống liền : “Con thời gian thì đưa Song Song về đây một chuyến, nhớ nó .” “Vâng ạ.” Cô đáp. Tống Uẩn Uẩn về đến nhà gần mười hai giờ. Cô quần áo, xuống giường, cửa vang lên tiếng động. Cô cửa phòng. Rất nhanh cửa phòng đẩy , ngay đó một bóng bước . Tống Uẩn Uẩn dậy, hỏi: “Anh ?”
“Chi Khiêm tìm .” Giang Diệu Cảnh về phía giường, mà cởi quần áo, chuẩn tắm. Tống Uẩn Uẩn dặn dò: “Anh tắm cẩn thận một chút, đừng để chạm vết thương lưng.” Giang Diệu Cảnh khẽ “ừm” một tiếng. “Đợi .” Tống Uẩn Uẩn đột nhiên ngửi thấy mùi rượu, nhíu mày hỏi: “Anh uống rượu ?”
“Thẩm Chi Khiêm tâm trạng , chỉ uống với một ly.” Giang Diệu Cảnh khẽ: “Anh cách em xa như mà em cũng ngửi ? Em là mũi chó ?” Tống Uẩn Uẩn: “…” Cô thật đáp một câu, mới là mũi chó. “Anh mau tắm , em chuyện hỏi .” Giang Diệu Cảnh “ừm” một tiếng phòng tắm.
Đợi , Tống Uẩn Uẩn chuẩn thuốc, bôi thuốc lên lưng cho . Vừa hỏi : “Thẩm Chi Khiêm gì với ?” Giang Diệu Cảnh lạnh nhạt đáp: “Chỉ là vài lời cằn nhằn thôi.” Tống Uẩn Uẩn nhíu mày: “Sao cảm giác chuyện với em?” Giang Diệu Cảnh giọng điệu lạnh nhạt: “Anh chỉ là chuyện khác với em.”
“Thẩm Chi Khiêm là bạn của ? Em Hoắc Huân , Thẩm Chi Khiêm thể thuận lợi nắm quyền nhà họ Thẩm nhanh như , giúp ít, cho ít ý kiến…” Giang Diệu Cảnh đột nhiên lật , Tống Uẩn Uẩn tay còn cầm tăm bông, cô giơ tay lên lườm : “Anh làm gì , tăm bông trong tay em suýt nữa làm rơi .” “Em xem làm gì?” Giọng trầm thấp, mắt sâu thẳm, chân nhấc lên đè Tống Uẩn Uẩn xuống.