Gả Nhầm, Nhưng Chú Rể Thật Quyến Rũ - Tống Uẩn Uẩn & Giang Diệu Cảnh - Chương 1103

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:30:25
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc chăm sóc da của phụ nữ là phiền phức nhất!

Sau khi bôi hết lớp nước, lớp tinh chất đến lớp kem trong một lúc lâu, Tống Uẩn Uẩn mới cảm thấy hài lòng!

“Xong !”

Nhìn trong gương, cô cố tình mặc đồ ngủ đến gần Giang Diệu Cảnh.

“Thế nào? Da hôm nay mịn như trứng gà bóc ?”

Giang Diệu Cảnh đặt tập tài liệu xuống.

“Trứng gà bóc ...”

Anh dùng tay vuốt ve khuôn mặt của Tống Uẩn Uẩn.

Tống Uẩn Uẩn vốn định trêu chọc , nhưng ánh mắt của đến ngại.

nóng lên!

Ánh mắt Giang Diệu Cảnh di chuyển xuống .

Chiếc áo ngủ của cô trễ xuống, để lộ một phần khung cảnh đẽ bên trong!

Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Tống Uẩn Uẩn, Giang Diệu Cảnh bỗng ném tập tài liệu sang một bên.

“Anh đợi em ở đây cả tiếng đồng hồ , cuối cùng em cũng đến quyến rũ ?”

Nói , vươn tay ôm lấy cô.

Tống Uẩn Uẩn chỉ cảm thấy eo nặng trĩu, ngay đó cả cô nặng nề ngã một bờ vai rắn chắc.

“Đau...”

Kêu lên một tiếng, kịp tiếp thì chỉ cảm thấy môi là một sự mềm mại!

“Làm gì thế?”

Trong lúc mơ màng, Tống Uẩn Uẩn chỉ thể nắm chặt bàn tay đang khám phá cơ thể .

Cô giả vờ giận dỗi.

“Anh ...”

Giang Diệu Cảnh gì, đó là một nụ hôn nồng nàn hơn!

Bên ngoài từ lúc nào nổi lên cơn gió mạnh.

Lá cây gió cuốn bay khắp nơi.

Không gì, chiếc áo Tống Uẩn Uẩn tuột xuống một nửa!

Đang lúc cả hai say đắm, bên tai bỗng vang lên tiếng cạch một cái!

“Mẹ ơi!”

Song Song ôm chăn chạy đến.

“Mẹ ơi... bên ngoài gió to quá... Song Song sợ...”

Chỉ là một đứa trẻ vài tuổi, tỉnh giấc bỗng thấy tiếng gió mạnh bên ngoài, đương nhiên là sợ hãi!

“Nhanh... nhanh dừng !”

Nghe thấy tiếng con, Tống Uẩn Uẩn bỗng mở to mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-1103.html.]

Cúi đầu xuống, mặt sớm để lộ hết phong cảnh.

Trong lúc cấp bách, cô vội lấy chăn che chiếc áo suýt tuột !

“Song Song !”

Vừa gượng, Tống Uẩn Uẩn đẩy Giang Diệu Cảnh .

Áo của Giang Diệu Cảnh vẫn còn nguyên, chỉ là hai chiếc cúc cùng bung , lấp ló để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc!

Song Song chớp chớp mắt, nhấp nháy.

Giang Diệu Cảnh sờ trán: “Con thật sự ngủ ?”

Thực , Song Song vẫn khá độc lập.

Chỉ là làm nũng.

Anh tủm tỉm, hàm răng trắng đều tăm tắp.

Song Song lanh lợi, khúc khích: “Con sợ.”

Anh sợ lúc nào chứ.

Nói dối cũng cần soạn thảo.

Trên mặt Tống Uẩn Uẩn vẫn còn một chút ửng hồng, nhưng lúc nãy chắc chắn chỉnh áo trong chăn.

Song Song giả vờ sợ hãi, ngón tay vò vò quần áo...

bên ngoài tự nhiên gió to quá, Song Song sợ!”

Giang Diệu Cảnh vẫy tay với Song Song: “Lại đây.”

Song Song nhào tới, trèo lên giường.

Anh quỳ giường, lắc lư, lò xo mềm.

“Cái giường , êm thật.”

Tống Uẩn Uẩn véo má : “Giường của con mềm ?”

“Cũng mềm.” Song Song chui lòng Tống Uẩn Uẩn.

Giang Diệu Cảnh kéo : “Con cho ba , con là đàn ông ?”

Vừa thấy hai chữ đàn ông, Song Song lập tức chống nạnh!

“Đương nhiên , con học nhiều bản lĩnh từ chú Ưng đấy!”

Thế giới của trẻ con luôn ngây thơ vô tội như .

Nhìn nụ của con trai, Tống Uẩn Uẩn kìm mà bật thành tiếng.

đúng đúng, Song Song của chúng hùng, cũng là một đàn ông đích thực!”

Giang Diệu Cảnh cũng gật đầu.

Song Song lăn lộn giường.

Leo lên lưng Giang Diệu Cảnh: “Ba ơi, ba cõng con bao giờ.”

Giang Diệu Cảnh : “Con lên , để con trải nghiệm một chút.”

Đối với hai đứa con, Giang Diệu Cảnh và Tống Uẩn Uẩn đều cảm thấy .

________________________________________

Loading...