Gả Nhầm Nhưng Chú Rể Thật Quyến Rũ - Chương 20 Không đáng để anh bận tâm

Cập nhật lúc: 2025-09-18 04:15:13
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Diệu Cành bực bội kéo cổ áo, phát tiếng hừ

lạnh từ trong lồng ngực.

Người phụ nữ đêm đó, cái vẻ ngây ngô đó, cảm

nhận sâu sắc.

Trần Ôn Nghiên bạn trai, dáng vẻ mật của

đàn ông , rõ ràng giống như

từng xảy quan hệ.

"Camera giám sát hôm đó phá hủy, bằng

chứng xác thực, đúng là thể sẽ xảy sai sót,

điều tra xem chỗ nào sai sót , chi lúc đó

giữ vật kỷ niệm gì đó thì ..."

 

Hoắc Huân làm việc, quên ca cẩm.

"Đợi ..."Giang Diệu Cảnh gọi , "Thôi bỏ ."

Bình tĩnh suy nghĩ , trong cảnh đó, phụ

nữ thể xảy quan hệ với khác,

phụ nữ đoan trang ?

Dễ dàng trao như , còn yêu cầu

trong sạch đến mức nào?

Là do yêu cầu cao .

Bây giờ đối với cũng còn ý nghĩa gì nữa!

phụ nữ nào, cũng còn cái cảm

giác xao động ban đầu nữa.

Sự đổi của khiến Hoắc Huân thể hiểu

nổi.

Anh tò mò hỏi: "Cô Trần chọc giận ?"

Giang Diệu Cành ngước mắt lên, con ngươi u ám như

phù tro, sắc đen như mực, tràn đầy sự lạnh lẽo.Hoắc Huân lập tức sợ hãi, "Không gì,

làm

việc nhé?"

Nói xong nhanh chóng rời khỏi văn phòng, như thể

chậm một bước sẽ hồng thủy mãnh thú ăn thịt mất.

Cửa văn phòng đóng , cách ly ồn ào.

Không gian trở nên yên tĩnh.

Giang Diệu Cành xuống bàn làm việc, một

tay chống lên thái dương, day mạnh mấy cái, lúc

tâm trạng của cũng bình trở .

Anh để Hoắc Huân điều tra , là vì

buông xuống chuyện đêm đó .

 

thì là kiểu phụ nữ nào, cũng còn

suy nghĩ gì nữa.

Chỉ là một sự cố mà thôi!

Không đáng để bận tâm, càng đáng để lãng

phí tình cảm!

Đột nhiên tiếng gõ cửa, trầm giọng , "Vào ."Thư ký đẩy cửa bước , "Cô Trần

cầm tiền rời

, Vương tổng của Dược phẩm Thụy Khang

gọi điện đến hỏi đến Lam Kiều ."

Lúc Giang Diệu Cảnh mới nhớ hẹn với

khác.

Đối phương tìm để đầu tư.

Thụy Khang đang nghiên cứu một loại thuốc

chống ung thư nhưng thiếu hụt vốn.

Giang Diệu Cảnh đồng ý gặp mặt cũng là vì thấy

tiềm năng của màng .

Trong và ngoài nước đều bỏ nhiều công sức

cho việc nghiên cứu thuốc chống ung thư, bởi vì

đều một khi thành công, thị trường sẽ lớn

đến mức nào.

Trước sinh mệnh, tiền bạc dường như cũng trờ nên

đáng kể.Những viện nghiên cứu dược phẩm lớn, lưng đều là

các tập đoàn tài chính khổng lồ kiểm soát.

Tương lai một khi thành công, chắc chắn sẽ là độc

quyền.

Tất nhiên nhúng tay , chỉ là

các tập đoàn tài chính nước ngoài độc quyền,

 

cũng thấy tỷ suất lợi nhuận khổng lồ

trong đó.

Anh là một thương nhân, lợi ích đặt lên tiên,

đó mới là nhân đạo.

Anh là một vị thánh vô tư.

Anh để Tống Uẩn Uẩn , là vì Tống Uần Uần là

bác sĩ, chắc hẳn hiểu màng ,

là trang giấy trắng với màng y dược .

Giữa chứng chuyện của Trân Ôn Nghiên làm rối tung

lên.

Bây giờ nghĩ , là do quá bình tĩnh."Nói việc, hẹn thời gian khác."

"Vâng." Thư ký rời khỏi văn phòng.

Ở một nơi khác, việc làm, thể

, Tổng Uẩn Uẩn đến thăm , tình trạng của Hàn

Hân hơn nhiều, nhưng vẫn cần nghỉ ngơi

một thời gian.

Tuy cô lấy một ít tiền từ Tống Lập Thành.

nếu cô cử việc làm, sẽ chỉ thể

ăn núi lở.

Số tiền đó thể chống đỡ cho cô và sống

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tnmb/chuong-20-khong-dang-de-anh-ban-tam.html.]

bao lâu?

làm mấy năm nay cũng tiết kiệm tiền,

bệnh của , cô vẫn luôn dùng tiền lương để chống đỡ.

Không thể làm bác sĩ, tạm thời chỉ thể chọn công

việc khác, ước mơ làm bác sĩ quân y chỉ thế tạm gác

, từ bò, mà là thể cúi

 

đầu cuộc sống.

Sau cơ hội, cô vẫn sẽ làm bác sĩ.Cô từ bệnh viện, bắt taxi về biệt thự.

"Thiếu phu nhân, cô khỏe ? Sao thấy sắc

mặt cô ?" Cô cửa, dì Ngô quan

tâm hỏi.

Tổng Uẩn Uẩn lắc đầu, : "Không ạ."

giày bước .

"Hôm nay cô ca trực ?" Dì Ngô hỏi.

Trước đây cô luôn bận, lúc còn trực đêm.

Tim Tổng Uẩn Uần đột ngột thắt , cô ngẩng đầu

dì Ngô, lẽ làm, chỉ là...

Cô nén nỗi chua xót, , "Hôm nay con

nghỉ."

Dì Ngô đối xử với cô , là ẩm duy nhất của cô

trong căn biệt thự lạnh lẽo .

dì Ngô lo lắng cho .Cô gắng gượng : "Mấy ngày nay con đều

nghỉ,

viện trường cho con nghỉ phép."

"Nghỉ ngơi ? Nghỉ ngơi cũng , cô xem cô , gầy

như , nhân lúc tĩnh dưỡng cho ." Di Ngô

.

Tống Uẩn Uần gật đầu, cô che giấu sự thất vọng, "Vậy

con lên lầu ngủ một lát."

"Ừ, ."

Truyện nhà Xua Xim

Dì Ngô hiền hậu .

Cô lên lầu, cuộn sofa, ôm chiếc máy tính xách

tay, soạn thảo sơ yếu lý lịch, bởi vì học y, kinh

 

nghiệm làm việc khác , cho nên cho

đổi việc, tìm công việc phù hợp cũng

dễ dàng.

Cô chỉ thể gửi nhiều hơn, may mắn là ngoài học y,

còn nhiều tài lẻ.

Đều là do Tống Lập Thành ép cô học.Trước đây, cô học y, Tống Lập Thành phản đối kịch

liệt.

Để khiến cô từ bỏ, ông cho cô học phí.

Cô vì ước mơ của học làm thêm

để kiếm học phí.

Bây giờ nghĩ , học thêm vài thứ cũng lợi.

Cô vốn định mờ một phòng khám nhỏ, nhưng chỉ phí

cao, thuê phòng, mua thiết , những thiết đơn giản

vẫn mua, các loại chi phí, tiền đó của cô

đủ.

Hơn nữa cô còn để cho , đảm bảo cuộc

sống của bà.

Huống gì cô cũng định ở lâu dài, đợi bệnh của

khỏi , cô chắc chắn sẽ rời khỏi nơi .

Nghĩ đến những hành vi của Giang

Diệu Cảnh đối với , lòng cô lạnh lẽo.Sau khi nộp sơ yếu lý lịch, cô quyết định làm bác

sĩ tư

vấn online, cái cần chi phí, cô chứng chỉ

hành nghề bác sĩ, chỉ cần qua sự xét duyệt của

nền tảng là .

Hơn nữa Giang Diệu Cảnh hạn chế cô làm bác sĩ

ngoài đời thực, mạng còn thể quản

 

?

Cô bắt đầu tìm nền tảng đáng tin cậy .

Bắt đầu đăng ký...

Có việc để làm, thời gian trôi qua cũng nhanh.

Thoắt một cái, một buổi chiều trôi qua.

Buổi tối dì Ngô lên lầu gọi cô xuống ăn cơm.

Cô mới đặt máy tính xuống lầu.

Giang Diệu Cành thường ăn tối ở nhà, vì về

muộn.

. Hôm nay về sớm lạ thường.Nhìn thấy ở đó, Tổng Uẩn Uần ngắn một chút,

bất ngờ sự xuất hiện của .

Nghĩ đến việc để đàn ông làm nhục cô, cô

liền căm hận, đôi tay buông thõng bên hông nắm chặt

thành quyền.

"Còn ngần đó làm gì? Đến ăn cơm ." Dì Ngô gọi cô.

Cô cố gắng điều chỉnh biểu cảm, sải bước xuống, đến

phòng ăn kéo một chiếc ghế xuống, cách Giang

Diệu Cảnh xa.

Nếu chống , thì rụt đầu làm

.

Cô cúi đầu cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của .

Giang Diệu Cành tường cô vẫn còn khó xử vì chuyện

hôm đó dùng nhầm thìa, gắp một miếng tôm cho

miệng từ từ nhai, khóe miệng mang chút chế giễu,

"Cách xa , thì dùng nhầm nữa ?"

Loading...