CHƯƠNG 9: CÙNG ANH ĐỐI MẶT VỚI BÓNG TỐI
Tác giả: Mr.Bin
Ba ngày , Tần Dục Phong xuất viện.
Cánh báo chí chen chúc bên ngoài cổng bệnh viện tư, nhưng tất cả đều chặn bởi đội vệ sĩ riêng của . Dư luận vẫn rõ điều gì đang diễn . Tin tức về vụ đấu s.ú.n.g che đậy hảo. Tên Trịnh Khang “biến mất” khỏi radar truyền thông.
Còn trong xe, ai lên tiếng.
Tần Dục Phong nắm lấy tay Nguyệt Vy, siết nhẹ. Cô , ánh mắt còn hoài nghi, chỉ còn sự tin tưởng – và sự sẵn sàng cùng đối mặt với tất cả.
"Em cần tham gia nữa." – Anh khẽ – "Chuyện ... để gánh."
"Không." – Cô lắc đầu – "Chúng đến bước , em ngoài nữa. Em chiến đấu cùng . Cho cha em. Và cho cả ."
Tần Dục Phong im lặng, cô như thể đầu thật sự thấy phụ nữ : mạnh mẽ, kiên định, và rực cháy đến lạ kỳ.
"Vậy từ bây giờ," – , hôn nhẹ lên mu bàn tay cô – "Chúng còn là hai nữa."
Tại biệt thự Tần gia, trong căn phòng tối tầng hầm – nơi lưu trữ những thông tin mật nhất – Tần Dục Phong đưa cô đến bức tường phủ kín bằng ảnh, tài liệu, sơ đồ.
Nguyệt Vy sững .
Trung tâm dấu đỏ là một cái tên:
Tống Vạn Hưng – Chủ tịch tập đoàn quốc tế VHT, đồng thời là… từng là đối tác thiết nhất của cha cô.
“Chính ông chuyện. Trịnh Khang chỉ là quân cờ.” – Anh lạnh lùng – “Ông nuốt trọn cả Lâm thị và Tần thị. Anh làm bộ nhận tội để che mắt truyền thông, đổi cơ hội truy đến gốc rễ.”
Nguyệt Vy tấm ảnh chụp lén – một đàn ông tóc hoa râm, gương mặt sắc lạnh, đang bắt tay ai đó trong bóng tối.
“Ông từng đến nhà em... khi em còn nhỏ.” – Cô lẩm bẩm – “Từng vuốt tóc em, gọi em là ‘con gái đáng yêu nhất mà chú ’...”
“Giờ thì là kẻ tất cả.”
Tần Dục Phong vòng tay qua eo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ga-cho-ke-thu/chuong-9-cung-anh-doi-mat-voi-bong-toi.html.]
“Vy. Anh sắp một cuộc họp với . Và , cần em cùng.”
“Em?”
“Em chính là mồi nhử hảo. để bẫy, mà để sa lưới.”
Tối hôm đó, tại một nhà hàng cao cấp kín đáo bên bờ sông Sài Gòn, cuộc gặp giữa Tống Vạn Hưng và Tần Dục Phong diễn .
Lâm Nguyệt Vy khoác tay bước , chiếc váy đen ôm sát, ánh mắt sắc lạnh như dao. Không còn là tiểu thư yếu đuối ngày nào – cô chính là ngọn lửa mà Tần Dục Phong bảo vệ suốt chặng đường.
Tống Vạn Hưng nhướng mày.
“Ồ, ngờ cháu đưa cô bé theo.”
Tần Dục Phong mỉm .
“Phải. Cháu thói quen để yêu ở nhà một , nhất là khi đối diện với kẻ từng huỷ hoại cô .”
Không khí trong bàn tiệc chợt đông cứng.
Tống Vạn Hưng nhạt, nhưng bàn tay bàn khẽ run.
“Cháu vẫn ngông cuồng như xưa.”
“Không ngông cuồng .” – Tần Dục Phong rút điện thoại, đặt lên bàn – màn hình hiện lên hình ảnh Trịnh Khang đang cúi đầu khai báo trong phòng thẩm vấn.
Và câu của vang lên rõ ràng:
“Tất cả đều theo lệnh Tống Vạn Hưng.”
Bầu khí vỡ toang.
Tống Vạn Hưng lảo đảo dậy, nhưng muộn. Cửa nhà hàng đẩy mạnh, đội đặc nhiệm tràn .
Tần Dục Phong kéo Nguyệt Vy dậy, vòng tay ôm lấy eo cô.
“Em thấy ?” – Anh khẽ, mắt rời phía – “Chúng thắng. Vì em ở bên .”