Tháng tư, nhà cũ của gia tộc Hạ vô cùng nhộn nhịp, ánh nắng ấm trải khắp sân, tiếng vang khắp nơi.
Hôm nay là tiệc mừng tròn tuổi của hai cháu trai, ba thế hệ cùng sum họp.
Lão gia sức khỏe còn , vườn rau nhỏ trong sân lâu nay chăm sóc, chỉ còn hai cây lựu trồng cách đây một năm rưỡi vẫn xanh .
Bảo mẫu và quản gia mất gần nửa tháng dọn cỏ dại, gieo hạt hoa, đúng mùa xuân hoa nở.
Người già trong nhà coi trọng tiệc tròn tuổi, dù Hạ Tứ đó tổ chức lễ “tròn 100 ngày” nhỏ cho hai con, Bà Thái và Hạ Chính Đình vẫn làm .
Bà lão đặc biệt chú trọng bữa tiệc , tuy mời nhiều khách, chỉ gửi thiệp cho những thiết.
Đồ ăn đặt từ khách sạn Quốc Phong, đầu bếp gia truyền từ triều đình, bánh kẹo mua từ tiệm nổi tiếng ở Bắc Hải.
Bà Thái còn thuê thợ vàng làm bộ đồ chơi nhỏ bằng vàng cho lễ “tròn tuổi”: bàn tính vàng, bản thảo mini bằng vàng, bút lông vàng, sáo vàng, muỗng bát vàng, cân mô phỏng hệ thống pháp luật, huy chương vàng, và con dấu của gia tộc Hạ.
Ở giữa sân trải tấm thảm tròn đỏ, đồ chơi vàng xếp thành vòng tròn, Hạ Tứ và Nguyễn Thanh Âm đặt hai cháu lên thảm, phim tập trung hai bé.
“Châu Châu, Ngôn Ngôn, chọn món thích nào.”
Ngôn Ngôn thảm, mắt tròn xoe, tay trái cầm bàn tính vàng, tay cầm con dấu, khoe khoang vẫy vẫy ngậm bàn tính vàng.
Bà Thái , bế cháu : tính cách năng động hợp để tiếp quản doanh nghiệp gia đình.
Mọi ánh mắt hướng về Châu Châu, nghiêm nghị, cau mày xung quanh lớn, hành động gì tiếp theo.
Nguyễn Thanh Âm vỗ tay, chỉ đồ chơi vàng quanh đó, hướng dẫn bé với tay chọn.
Lần Châu Châu hành động: ôm cân vàng, sờ bỏ xuống, chuyển sang cầm huy chương của ông cố, chơi say mê.
“Lão gia Hạ, cháu lớn đơn giản .”
Người lớn khen, nhận xét Châu Châu tương lai: một theo kinh doanh, một theo chính trị, hợp với tính cách từng đứa.
Lễ “tròn tuổi” kết thúc, quây quanh bàn ăn, ăn uống, trong lúc đó Ngôn Ngôn ngừng lảm nhảm, ríu rít.
Hai đứa gần đây bắt đầu tập theo lớn, Ngôn Ngôn là “cục chuyện” nhỏ, tính cách hoạt bát, giỏi nhại âm tiết đơn giản của lớn.
“Má má~”
“Ba ba~”
“Ông ơi!”
“Bà ơi~”
“Tai tai~”
“juju…” Bé gọi thành thạo, nhầm, lớn thấy đáng yêu, khen thông minh.
Châu Châu thì trái ngược: ít , chỉ gọi , còn giữ im lặng.
Hạ Tứ sốt ruột, nắn má con, thúc con gọi bố, bé chỉ ngẩng đầu, khép môi, hé nửa lời.
“Ngôn Ngôn đúng là cục nhỏ ” Nguyễn Thanh Âm đau đầu , véo má con.
Thần Y Bối thèm ăn, sớm dừng đũa, chơi với Ngôn Ngôn trong lòng Nguyễn Thanh Âm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-389-em-trai-hay-em-gai.html.]
“Má má…”
Người lớn trẻ em mắt tinh, hỏi thử: hỏi hai cháu xem trong bụng Thần Y Bối là trai gái.
Bà Thái bế Châu Châu, chạm nhẹ bụng Thần Y Bối: “Đây là em trai em gái nhỉ?”
Mọi xung quanh im lặng, ánh mắt đều hướng về góc .
Thần Y Bối hồi hộp, dù tin đúng , vẫn mong nhận câu trả lời.
Nguyễn Thanh Âm qua, ngần ngừ hỏi: “Có chắc ? Có cách nào đoán ?”
Bà lão gật: “Có đó, hỏi thử .”
Châu Châu ít , mặt, ôm cổ bà, hé răng.
Mọi hy vọng dồn Ngôn Ngôn: “Con gái bên là trai gái? Nói , Ngôn Ngôn!”
Tống Vọng Tri cầm ly rượu tay run, học y nên tin chuyện dân gian, nhưng…
“Đi !”
“Đi …”
Người lớn , bé vẫn đổi câu trả lời, liên tục.
Mọi , đoán là con trai.
Thần Y Bối thất vọng, nụ cứng.
Sân trang trí rực rỡ, già quây quanh bàn dài uống trò chuyện, về công việc và cuộc sống của lớp trẻ.
Họ tuổi cao, lui về hậu trường, sống an nhàn, con cháu vui vẻ xung quanh.
Hạ Tứ dựng vỉ nướng, nhóm đàn ông nướng thịt uống rượu, trò chuyện.
Anh sợ trẻ đang tập chạm than nóng và vỉ nướng, bèn dời cũi sân, trải thảm lớn, cho hai con chơi, Bà Thái và bảo mẫu trông giúp.
Thần Y Bối gần sinh, tứ chi vẫn thon, bụng bầu rõ ràng, trò chuyện cùng Nguyễn Thanh Âm chòi, ăn trái cây.
“Trai gái?” Nguyễn Thanh Âm bóc măng cụt hỏi.
“Tuần khám thai, tiện xem luôn.”
Thần Y Bối, làm mới, hứng thú trải nghiệm nhiều thứ, đầu cảm nhận thai cử động, tim thai…
Cô cũng lo lắng, sợ làm , háo hức chia sẻ.
Hai trao đổi kinh nghiệm nuôi con, chuyện sôi nổi.
Trần Mục Dã lật thịt xiên rắc gia vị, khói dày, mùi thịt cháy lan .
Tống Vọng Tri kiểm tra khói ảnh hưởng đến vợ mới yên tâm, đẩy Trần Mục Dã sang một bên: “Không nướng thì nhường chỗ .”
Anh đeo găng tay, khẩu trang, trang như chuẩn lên bàn mổ.
Trần Mục Dã , vô thanh làm động tác truyền miệng: “Anh nghề nghiệp ám ảnh .”