FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 312: Nguy hiểm tại quán bar

Cập nhật lúc: 2025-11-11 02:23:26
Lượt xem: 1,215

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa mới yên tâm một chút, thì một đàn ông bất ngờ lao tới, túm lấy tóc dài của Bạch Oanh Oanh.

“Giả vờ thanh cao làm gì? Cô là ai ? Được tiểu gia trúng là may mắn của hai , ngoan ngoãn phục vụ, phục vụ cho …”

Bạch Oanh Oanh tức giận đến mức nghiến răng, vội vàng cầm chai rượu đập lên quầy bar bên cạnh.

Người đàn ông biến sắc, ngờ tính tình cô gái mạnh mẽ như , lời cũng trở nên lắp bắp:

“Cô… đừng làm bậy!”

Nguyễn Thanh Âm hiểu Bạch Oanh Oanh hơn ai hết, nếu ai chọc giận cô thật sự, chẳng gì cô dám làm.

Hiện trường lập tức hỗn loạn, Nguyễn Thanh Âm kịp lo cho bản , lao tới giật lấy chai rượu của Bạch Oanh Oanh.

“Bình tĩnh , đừng để loại phá hủy tương lai của .”

Bạch Oanh Oanh tức giận, lồng n.g.ự.c phập phồng, vẫn còn giận dữ.

Người đàn ông lúc đầu còn dè chừng chai vỡ trong tay cô, giờ nguy hiểm qua, bắt đầu ngạo mạn, ánh mắt đầy mưu mô Nguyễn Thanh Âm từ xuống .

“Ồ, xem xem vận may thế nào, cả tối gặp ba cô gái, mỗi một vẻ .”

Nói xong, tiến tới, giả bộ vuốt ve cằm Nguyễn Thanh Âm.

Bạch Oanh Oanh tức giận đến mức nổ tung, hét to một tiếng, giật xuống bộ tóc giả vướng đầu, lao tới tát hai cái.

“Hôm nay tao nhất định cho mày tay!”

“Đồ khốn, đồ hỗn láo, thế …”

Người đàn ông cũng , vẫy tay lệnh, từ đám đông xuất hiện thêm hai ba tên cao to, chắn hết lối của họ.

Nguyễn Thanh Âm sợ hãi, mặt trắng bệch, tay tự nhiên che bụng, xung quanh. Quán bar hỗn loạn, còn dân chúng hiếu kỳ, mấy tên cao to hốt ngoài từ lâu.

“Người ngoài đến du lịch ? Biết tên ? Không điều, tối nay thì cũng thôi.”

Thần Y Bối gia đình cưng chiều từ nhỏ, từng gặp loại côn đồ hạng thấp , mặt tái nhợt, run rẩy, mắt đỏ hoe, run như sàng.

“Đừng sợ, đừng sợ.”

Nguyễn Thanh Âm trấn an, run run mở khóa điện thoại, định nhắn cho Hạ Tứ.

Ngay lập tức, điện thoại một gã cao to râu ria cướp , ném vỡ tan tành như bỏ rác.

“Sao? Muốn báo cảnh sát ? Cảnh sát đến thì ? Ai mà tin các ?”

Người đàn ông khinh bỉ nhếch mép, bất ngờ đau, lấy tay ôm mặt.

Ánh mắt hung dữ, nhổ một bãi máu, “Đồ hỗn láo, cho mặt mà điều.”

Bạch Oanh Oanh cuối cùng cũng chỉ là một phụ nữ, là diễn viên lâu năm ăn kiêng để giữ dáng, còn sức chống trả.

Cô mới tát hai cái đẩy sang ghế bên cạnh, vẫn gào thét:

“Thanh Âm, mau chạy !”

Nguyễn Thanh Âm phần tuyệt vọng, lông mi run lên.

Một bên là Bạch Oanh Oanh khống chế, một bên là Thần Y Bối núp lưng cô run rẩy.

Cô còn mang thai…

Trong khoảnh khắc, Nguyễn Thanh Âm rơi hối hận vô tận.

lơ là, ba cô gái trẻ đến nơi xa lạ, chốn đèn đỏ rượu cay…

“Ồ, ba chị em thiết nhỉ, bàn xem ai lên , chiều lòng ‘Bưu ca’ của , tối nay làm hư hành vi bạo lực cũng tính.”

Bạch Oanh Oanh tức giận nhổ thẳng một bãi nước :

“Mở mắt kỹ, tao là ai!”

Người đàn ông chợt sững sờ, ánh đèn, kỹ gương mặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-312-nguy-hiem-tai-quan-bar.html.]

Hắn chợt thấy quen, nhưng thể đoán .

“Cô là ai?”

“Dù tối nay xảy chuyện gì, chắc chắn sẽ báo cảnh sát, và đăng vụ lên Weibo. Cậu là tay chị con nhà giàu cũng đừng nghĩ dùng quyền lực dập tắt chuyện !”

Bạch Oanh Oanh đang cố kéo dài thời gian, đúng như dự đoán, đối phương sợ khí thế của cô, dám hành động bừa bãi.

Người đàn ông rõ mặt khó coi:

“Cô là ai? Nói dài , tại tin? Ai lừa đảo?”

“Cậu thể mở điện thoại tra tên ngay bây giờ!”

Người đàn ông khinh bỉ :

“Được, tra xem… Nói !”

Nguyễn Thanh Âm mặt biến sắc.

Cô hiểu tình hình nguy cấp, đây là biện pháp bất đắc dĩ.

Một khi lộ danh tính, là áp lực, là cách để đối thủ nắm thóp.

Nếu là thủ đoạn, họ sẽ mua bài bôi nhọ, cắt ghép video từ camera quán bar, sự nghiệp của Bạch Oanh Oanh coi như tiêu tan.

Nguyễn Thanh Âm nheo mắt, hiệu cho Bạch Oanh Oanh nóng vội.

“Bạch…”

Chưa kịp hết, hai đàn ông cầm gậy golf bước .

Ánh đèn laser chiếu lên, khiến hình dáng họ khó nhận diện.

“Mấy , họ dùng gậy golf đánh mấy em thương, còn gọi cảnh sát, bây giờ? Rút lui ?”

Một đầy m.á.u chạy , mặt mũi bầm tím, miệng vẫn chảy máu, cửa răng vỡ một cái.

“Tôi bảo canh cửa mà?”

Người sợ hãi:

“Người của chúng đánh , hai là dân võ!”

“Đám rác rưởi!”

Người tự xưng là Lưu Bưu giận dữ, cầm chai rượu gần đó đập vỡ, “Ai làm! Con chó nào phá chuyện !”

Chưa dứt lời, đánh một gậy mạnh.

Hạ Tứ nghiến răng, dồn sức, cầm gậy golf kim loại nặng, đánh trúng đầu , cú đập cực mạnh.

“Tứ ca, đừng g.i.ế.c …”

Tống Vọng Tri ngăn Hạ Tứ, sợ kìm chế, thật sự g.i.ế.c .

Tống Vọng Tri còn giữ chút lý trí, nhưng thấy Thần Y Bối run rẩy phía cuối, trong lòng như sụp đổ, mắt đỏ lên vì giận dữ.

Đôi tay vốn quen d.a.o mổ, cứu , nhưng hôm nay, thèm tự tay trừng trị loại côn đồ .

Tống Vọng Tri tiến lên túm cổ áo đàn ông, kẻ đầy máu, mặt mày lở loét nhận .

“Các định làm gì họ?”

“Xin tha cho chúng , dám nữa…”

Người đàn ông ý thức lờ mờ, miệng chỉ kêu cứu.

Hạ Tứ mắt sâu thăm thẳm, mỉm lạnh, tự nhiên siết chặt gậy golf:

“Cậu còn dám xin tha ? Tìm chết…”

“Tứ ca, báo cảnh sát , cho một bài học là , cần dính m.á.u loại côn đồ .”

Loading...