FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 211: Chúc mừng Ngày Lao Động (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-10 00:31:49
Lượt xem: 1,826

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

– “Lại đây quỳ xuống!” Hạ Chính Đình trán nổi gân, bên cạnh đặt một cây thước gỗ liễu hoa.

Chờ cho bóng dáng nhỏ nhắn biến mất tầng hai, Hạ Tứ mới thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn quỳ xuống bên chân Hạ Chính Đình.

– “Được , vì con chịu trách nhiệm, thì sẽ hỏi con mặt ông bà của con. Hai vợ chồng con giấu gia đình để phá thai ?” Hạ Chính Đình giận run tay. Ban đầu, khi vợ chuyện , ông còn tin.

Trên đời , cha nào tàn nhẫn như ? Con sinh trong gia đình gì là , báo cho lớn mà lén phá thai?

Bây giờ, con trai ngoan cố quỳ mặt , ông liền hiểu , chuyện là thật.

– “Nói ! Có ?”

Hạ Tứ hít một , thẳng thắn trả lời:

– “Có.”

Bà Hạ tức giận, tay run, một tay ôm ngực, một tay nhai viên thuốc cấp cứu tim:

– “Tứ , tại ? Đứa con khó khăn, phá ?”

Hạ Tứ mím môi, gì. Thái độ dũng cảm và sợ hãi làm Hạ Chính Đình bực , ông cầm thước vung thẳng xuống lưng Hạ Tứ.

Tiếng thước vỗ vang khắp nhà, hề nương tay.

Nguyễn Thanh Âm trốn ở hành lang tầng hai, tiếng Hạ Tứ đánh, nắm chặt tay, như lao thừa nhận lầm ngay lập tức.

Chuyện , từ đầu đến cuối liên quan gì đến Hạ Tứ, là cô giấu tất cả . Hạ Tứ đáng chịu đòn.

Còn đứa trẻ giữ lẽ là phận.

Cái của Thái Thục Hoa chịu nổi nữa, đau lòng mặt , lên đẩy chồng:

– “Đừng đánh nữa!”

– “Được, hỏi con nữa!” Hạ Chính Đình ném thước xuống, chỉ tay con trai:

– “Tại phá đứa trẻ? Có ý của cô ? Cô sinh?”

Hạ Tứ lạnh lùng , liếc quanh :

– “Tôi hiểu, cô là một câm, các sợ đứa trẻ sinh cũng là câm ? Người phụ nữ như , chơi chơi thôi, xứng sinh con ?”

– “Đứa trẻ sinh , cũng chẳng quan tâm.”

Nguyễn Thanh Âm trong bóng tối hành lang tầng hai, một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa trong lòng. Cô run đầu ngón tay, dựa tường, từng bước phòng.

, cô là một câm, xứng với Hạ Tứ – thiên tài trời ban – để sinh con?

– “Nói cái gì bậy bạ hả?!” Hạ Chính Đình cầm thước, đánh tiếp.

– “Dù đánh chết, vẫn . Đứa trẻ do một câm sinh , tại quan tâm yêu thương?”

Nguyễn Thanh Âm nữa, khóa cửa phòng tầng hai, xổm trong phòng tắm. Thế giới yên tĩnh, chuyện tầng hai còn liên quan đến cô.

Hóa , thật sự quan tâm đứa trẻ từng gặp mặt. Trong lòng Hạ Tứ, cô chỉ là công cụ để thỏa mãn dục vọng. Mối quan hệ của họ từ đầu bẩn thỉu, trơ trẽn, vẻ ngoài hào nhoáng nhưng bên trong chỉ dục vọng và tình dục.

– “Vậy, đứa trẻ ép cô bỏ, việc liên quan đến cô . Cô thậm chí còn định lén giữ , tuyệt đối thể!”

Hạ Tứ vẫn cố cãi, dù thước vung xuống khiến lưng rướm máu, vẫn khăng khăng nhận hết trách nhiệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-211-chuc-mung-ngay-lao-dong-2.html.]

Anh lớn lên trong gia đình , ai hiểu tâm lý tầng lớp cao cấp hơn . Nếu làm , họ sẽ chẳng quan tâm thai lưu tác động từ bên ngoài, chỉ cho rằng Nguyễn Thanh Âm thành trách nhiệm, đổ hết tội cho cô.

– “Chính Đình, đưa thước đây!” Ông lão run run dậy, quyết tự tay đánh.

Hai cú đánh thước, Hạ Tứ đau đến mức khó quỳ. Trong ký ức, đây là đầu tiên ông nội động tay với .

– “Con ?”

Thái Thục Hoa và bà lão đều lên ngăn, một phần sợ ông già quá xúc động, chuyện , một phần sợ ông đánh quá nặng, Hạ Tứ thương thật sự.

Hạ Tứ im lặng, liếc lên tầng hai, trong lòng trả lời – sai, sai vì để mất Nguyễn Thanh Âm.

Bữa tiệc sinh nhật phá tan, các bậc trưởng bối đánh mắng, Hạ Tứ như con lừa cứng đầu, chịu cúi đầu nhận .

Thái Thục Hoa tức đến đau ngực, sớm nghỉ.

Cả bàn cơm ai động đũa, các bậc trưởng bối thở dài về, hiểu chuyện trở thành thế .

Trời tối dần, Hạ Tứ từ phòng khách lục áo sơ mi sạch , vứt áo dính máu.

Anh về phòng kiểu đó, sợ Nguyễn Thanh Âm sợ.

Về đến phòng, tối đen, Nguyễn Thanh Âm co một góc giường, bật đèn, lưng, rõ nét mặt.

– “Nguyễn Thanh Âm, chuyện với em.”

Câu trả lời vẫn là sự im lặng c.h.ế.t chóc. Hạ Tứ khổ, cô giả vờ ngủ cố tình thèm quan tâm.

Chiếc giường lún xuống, Nguyễn Thanh Âm nắm chặt chăn, cơ thể cứng đờ, cảm nhận thở nóng hổi của .

– “Tôi sẽ làm gì em, chỉ là ngủ thôi.” Hạ Tứ giọng khàn, mệt mỏi nhắm mắt, thở gấp, vết thương lưng vẫn nóng rát.

Hạ Tứ đặt tay lên bụng cô:

– “Nguyễn Thanh Âm, hỏi cuối, chuyện ly hôn, em thật sự quyết định ?”

Trong bóng tối, một giọt nước mắt rơi, Nguyễn Thanh Âm lạnh lùng đẩy tay .

– “Chúng vẻ hiểu lầm, em điều vui, hoặc chỗ làm , , sửa.”

Giờ những lời còn ích gì? Nguyễn Thanh Âm cảm thấy lòng tràn một nỗi buồn vô cớ.

còn ngốc nghếch như , còn dỗ bằng vài lời ngon ngọt, thực tế luôn tàn nhẫn, cô tát liên tiếp.

Thế giới ai sống nếu mất khác, cô tin chắc điều đó.

Hai im lặng giường, Nguyễn Thanh Âm dám nhắm mắt ngủ, ngoài cửa sổ.

Cho đến khi trời mờ sương, mặt trời tròn màu xanh lam nhạt từ xa mọc lên, ánh cam đỏ chói nhưng ấm áp.

Nguyễn Thanh Âm lật chăn, rửa mặt yên lặng, lục túi lấy bản hợp đồng ly hôn mới, ký mặt Hạ Tứ.

– “Nguyễn Thanh Âm…”

– “Hạ tổng, hứa với , ký xong làm thủ tục, giấy tờ cũng mang đầy đủ.”

Hạ Tứ mệt, như quyết định điều gì, im lặng nhận bút thép carbon.

Bản hợp đồng ly hôn cô đơn giản, chia tài sản, tranh quyền nuôi con, lý do duy nhất – tình cảm vợ chồng hòa hợp.

Hạ Tứ định ánh mắt, từng nét ký tên.

Loading...