FULL- Gả nhầm nhưng chú rể quyến rũ (Giang Diệu Cảnh - Tống Uẩn Uẩn) - Chương 646: Chúc em hạnh phúc

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:16:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chi Khiêm phớt lờ câu chất vấn của cô:

“An Lộ đang ở chỗ em ?”

Tống Uẩn Uẩn dậy khỏi phòng ăn:

“Thẩm Chi Khiêm, đừng quậy nữa…”

“Anh tới gây chuyện. Nếu làm loạn, hôm đó ở khách sạn làm , cần đợi đến bây giờ. Em cũng rõ, An Lộ bây giờ với đàn ông tình cảm , dù làm gì cũng chẳng thể lay chuyển. Em sợ cái gì chứ?”

Tống Uẩn Uẩn :

, thật sự sợ. An Lộ đang mang thai, sợ làm tổn thương đến đứa bé, cũng sợ quấy rầy cuộc sống của cô …”

“Vậy An Lộ đúng là ở chỗ em ? Tôi lái xe qua ngay.”

Thẩm Chi Khiêm trực tiếp ngắt lời.

Tống Uẩn Uẩn nhíu mày:

“Thẩm Chi Khiêm… tút… tút…”

Điện thoại cúp.

Cô vội vàng gọi , nhưng Thẩm Chi Khiêm .

Cô sốt ruột đến mức lòng như lửa đốt.

Nghĩ nghĩ , chỉ thể báo cho An Lộ chuyện để bàn bạc cách ứng phó.

Cô nhắn tin:

【Thẩm Chi Khiêm sắp tới.】

An Lộ xem tin nhắn, liếc phòng khách, trả lời:

【Không .】

Đã thế, hẳn là An Lộ chuẩn và đối sách trong lòng.

Tống Uẩn Uẩn bàn ăn, mỉm :

“Xin , viện gọi hỏi chút việc.”

Nói xong, cô khẽ An Lộ.

An Lộ gắp thức ăn cho cô:

“Ăn , đừng nghĩ nhiều.”

Tống Uẩn Uẩn gật đầu:

“Ừ.”

Dù An Lộ chẳng hề tỏ căng thẳng, cũng chút cảm xúc nào d.a.o động vì việc Thẩm Chi Khiêm sắp đến, nhưng Tống Uẩn Uẩn lo lắng Dương Minh Thạc sẽ hiểu lầm.

Bữa cơm ăn trong thấp thỏm, rõ ràng món nào cũng ngon, mà cô chẳng thấy mùi vị gì.

Giang Diệu Cảnh sự khác thường, múc cho cô bát canh, đặt mặt:

“Suy nghĩ gì ?”

Tống Uẩn Uẩn lập tức lấy tinh thần, lắc đầu:

“Không gì.”

Cô bưng bát lên.

lúc , chuông cửa vang lên.

Dì Ngô mở cửa.

Tống Uẩn Uẩn vội vàng lên:

“Dì Ngô, để con mở.”

Cô bước đến cửa, mở liền thấy Thẩm Chi Khiêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/full-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-giang-dieu-canh-tong-uan-uan/chuong-646-chuc-em-hanh-phuc.html.]

Cô thấp giọng:

“Rốt cuộc làm gì?”

Thẩm Chi Khiêm nhạt, chẳng buồn đáp, trực tiếp lách .

Sự xuất hiện của khiến khí bàn ăn thoáng chốc trở nên vi diệu.

Trần Việt cũng bật dậy, sợ gây chuyện.

“Các còn coi là bạn ? Ăn cơm cũng chẳng gọi.”

Anh thản nhiên như thể nhà, còn bảo Dì Ngô lấy thêm bát đũa.

Giang Diệu Cảnh trầm giọng:

“Nếu chỉ đến ăn cơm, hoan nghênh. nếu là để gây chuyện, thì bây giờ ngay.”

Ánh mắt Thẩm Chi Khiêm đảo qua bàn ăn.

Bầu khí căng thẳng, dường như ai nấy đều hoan nghênh sự mặt của .

Khoảnh khắc , như kẻ gạt ngoài, trong lòng chút khó chịu.

Anh nén xuống cảm giác , nhàn nhạt :

“Tôi chỉ đến ăn cơm thôi.”

Nói , kéo ghế xuống.

Trong suốt quá trình đó, An Lộ bất kỳ biểu cảm nào. Trái , Dương Minh Thạc lên, cúi chìa tay :

“Chúng gặp, cũng coi như chính thức làm quen. Tôi là Dương Minh Thạc.”

Thẩm Chi Khiêm bàn tay đưa tới mặt, cũng dậy bắt tay:

“Thẩm Chi Khiêm.”

Anh nhạt:

“Hôm nay tới, chỉ với một câu chúc mừng.”

Dương Minh Thạc thản nhiên:

“Cảm ơn.”

Ánh mắt Thẩm Chi Khiêm dừng An Lộ:

“Tôi nghĩ chắc em sắp , chỉ với em, chúc em hạnh phúc.”

An Lộ mỉm nhạt:

“Tôi sẽ hạnh phúc.”

Dương Minh Thạc đặt tay lên vai cô, bình tĩnh :

“Tôi sẽ chăm sóc cho cô , cứ yên tâm.”

“Ừ, tin sẽ chăm sóc cho cô .” – Thẩm Chi Khiêm nhún vai, vẻ nhẹ nhõm, “Đã hoan nghênh thì cũng quấy rầy nữa. Lời xong, . Mọi ăn cơm vui vẻ.”

Anh dậy rời bàn.

Tống Uẩn Uẩn, vốn kịp chỗ, liền :

“Để tiễn .”

Cô theo cửa.

Thẩm Chi Khiêm dừng bước:

“Em , đông như , em đây tiện. Hôm nay đến, chắc phá hỏng hứng thú của ?”

Tống Uẩn Uẩn bóng lưng , trong lòng dâng lên một nỗi cô đơn khó tả.

Cô khẽ hỏi:

“Anh… vẫn chứ?”

Loading...