Người xuất hiện mắt là Vương Diễm Hồng.
Viện trưởng sắp nghỉ hưu.
Cô cố tình cho Tống Uẩn Uẩn một lợi thế.
— Mọi đưa địa chỉ cho Trình Phong là giả. Họ đoán Trình Phong sẽ , cố ý để cô một chuyến vô ích.
Tống Uẩn Uẩn quả thật sơ suất.
Không ngờ, tâm tư của những sâu sắc như .
Cô :
— À, hóa là .
Vương Diễm Hồng ngập ngừng:
— Việc , chúng xem như xóa bỏ hết chứ?
— Tôi để tâm. — Tống Uẩn Uẩn đáp.
Vương Diễm Hồng thở phào nhẹ nhõm.
— Họ đang ở Bích Nhai, các !
Tống Uẩn Uẩn cô:
— Cảm ơn cô.
— Không cần .
Cô quá khách sáo, khiến Vương Diễm Hồng cảm thấy ngại ngùng.
Tống Uẩn Uẩn bước , Trình Phong theo :
— Người bụng địa chỉ cho cô, cô rủ cùng ?
Tống Uẩn Uẩn kịp đáp, Vương Diễm Hồng :
— Các , còn chút việc, lát nữa tự .
Thực , Vương Diễm Hồng đang cố tình tránh cùng Tống Uẩn Uẩn.
Nếu họ xuất hiện cùng , sẽ chính cô là tiết lộ bí mật.
Trình Phong hiểu, nhưng Tống Uẩn Uẩn thì rõ.
Vậy nên cô cùng Trình Phong .
Trình Phong nghĩ sâu như .
Tống Uẩn Uẩn liếc , giọng trầm:
— Anh , đúng là mọt sách.
Học giỏi nhưng khía cạnh giao tiếp, xử thế chút nào.
Trình Phong vẫn phục:
— Chính cô mới làm , bụng, cô nhận ơn, trách thích cô.
Tống Uẩn Uẩn “…”
Cô ngây , thấy buồn .
— Sau , theo sát . — Cô .
Trình Phong khinh bỉ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/full-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-giang-dieu-canh-tong-uan-uan/chuong-511-noi-xau-sau-lung.html.]
— Tôi theo , nếu viện trưởng uy hiếp, cô nghĩ sẽ theo ?
Tống Uẩn Uẩn tò mò:
— Viện trưởng uy h.i.ế.p thế nào?
— Nếu làm trợ lý cho cô, viện trưởng sẽ đuổi . — Trình Phong oán trách.
— Anh là quan tâm, đuổi thì đuổi ? — Tống Uẩn Uẩn nhắc.
Trình Phong cứng họng, đó chậm rãi :
— Viện trưởng , đây dễ, nếu rời thì lãng phí, phụ lòng thầy dạy, thể phụ lòng thầy.
Tống Uẩn Uẩn nhướng mày, dường như tìm điểm yếu của Trình Phong:
— Vậy nên, thật cố gắng, làm nên sự nghiệp, mới phụ lòng thầy.
— Tôi sẽ cố. — Trình Phong giọng quyết tâm.
Tống Uẩn Uẩn .
…
Bích Nhai là một khách sạn cao cấp.
Viện thuê một phòng riêng.
Bên trong trang trí kỹ lưỡng.
Ở giữa treo một tấm băng rôn lớn.
Buổi tiệc chia tay chắc bắt đầu.
Viện trưởng vây quanh, chụp ảnh kỷ niệm, phát biểu.
Có thể thấy, ai cũng quý trọng và lưu luyến ông.
Tống Uẩn Uẩn bước .
Mọi ánh mắt đều hướng về viện trưởng, để ý đến cô.
— Viện trưởng, sẽ ông vị trí là Tống Uẩn Uẩn, cô Giang Diệu Cảnh phía , ông … quyền lực thao túng …
— Tôi tuyệt đối quyền lực khuất phục. Cô là trực tiếp chọn, vì thấy cô phù hợp, là khả năng làm việc. — Viện trưởng ngắt lời đó ngay.
Bầu khí im lặng.
Mọi .
Khoảnh khắc yên ắng đột ngột khiến ai cũng sợ.
Một phá vỡ im lặng:
— Cô còn trẻ, liệu làm vị trí ?
— . — Một đồng tình.
— Dù năng lực, cũng cần rèn luyện một thời gian. Ngay lập tức giao nhiệm vụ nặng nề thế hợp lý ?
— Những thành tích của cô , ai , nhờ Giang Diệu Cảnh chống lưng, gian lận . Viện trưởng, ông đừng vẻ bề ngoài lừa…
— Nói khác lưng . — Trình Phong với giọng gay gắt.
Anh thấy những lời đó khó .
Giọng lập tức thu hút chú ý.
Mọi .
Nhìn thấy Tống Uẩn Uẩn xa họ!