Ron cứ luyên thuyên bên tai, Harry câu câu mất, suốt quãng đường, đầu óc chỉ mãi nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.
Harry chần chừ cửa toa tàu hồi lâu mà vẫn bước , mãi đến khi một giọng quen lạ vang lên từ bên trong: “Nhìn thấy làm vui đến ? Hay là cùng một toa tàu với , Potter?”
Khung cảnh … giống hệt hồi năm nhất. Cậu chủ nhỏ nhà Malfoy, với dáng vẻ cao ngạo trong toa thường dân, chỉ chờ để chất vấn Harry.
Cậu trả lời ngay, chỉ chậm rãi bước toa tàu, xuống chỗ trống bên cạnh mà Draco cố y chừa .
Thiếu niên Malfoy khác xa với hình ảnh trong ký ức xưa cũ mà Harry từng thấy. dáng vẻ điềm đạm, chững chạc lúc vô tình trùng khớp với bóng dáng thanh niên cao lớn, mặc một chiếc sơ mi tối màu, đeo tạp dề ngực, suốt ngày loay hoay trong căn bếp nhỏ ở thung lũng Godric.
Chỉ khác ở chỗ, dường như Draco đang cất giấu một nỗi u uất khó tả. Gương mặt tái nhợt trông yếu ớt, nếu kỹ thì sẽ thấy khoé mắt còn một vệt thâm quầng quá rõ ràng.
Vừa xuống bên cạnh Draco, Harry mới nhận tên nhóc cao hơn một chút. Chẳng lẽ đồ ăn ở nhà Malfoy pha bột nở, vốn dĩ thể chất của dòng họ Malfoy vốn đặc biệt, lớn nhanh khác thường.
Trong đầu Harry rối rắm trăm bề, thì trong lòng của Draco cũng chẳng khá hơn là bao, tâm trạng của thật sự bình thản như vẻ bề ngoài.
Harry nuôi dưỡng trong nhà Black, dường như cuộc sống trải qua . Cậu vốn trai, nhờ chăm sóc chu đáo nên nước da càng trắng trẻo, đôi mắt màu xanh lục bảo như chứa cả mùa xuân, môi hồng chỉ mỉm cũng đủ khiến thể thẳng. Harry mười bốn tuổi, dáng dấp thanh tú, phong thái chuẩn mực như những thiếu gia nhà quý tộc lâu đời.
Thế nhưng, điều Draco vô cùng để tâm, chính là phía lớp áo cài kín cổ , liệu sợi dây chuyền Thủ hộ, biểu tượng của bạn đời gia chủ tương lai nhà Malfoy còn ở đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-90.html.]
xHENRI
là một chuyện khiến đau đầu!
Draco thực sự Harry đang nghĩ gì, cũng chẳng nên mở lời giải thích từ , càng chắc Harry chịu lắng lời giải thích của .
Harry sẽ ghét như đời ?
Không, chắc là …đời đổi, ngoan ngoãn hết mực , Draco thà chịu đựng hình phạt, chịu đựng cơn đau như vỡ tim, cũng đánh mất Harry thêm một nào nữa.
Sau một lặng…
Harry bất ngờ lên tiếng: “Lâu gặp, Malfoy!”
Draco sững , đôi mắt mở lớn. Khi nãy chỉ vì giận dỗi mà gọi họ của , chỉ một tiếng Potter giận lẫy liền đổi một tiếng Malfoy đầy xa cách, xa đến nhói lòng.
Giờ đây, Harry giống như một kẻ nắm quyền điều khiển trò chơi. Trong tay , một bên là trái tim của , một bên là khối óc của , tuỳ ý chơi đùa. Chỉ cần Harry , bất cứ lúc nào cũng thể bóp nát tất cả.
Thế nhưng Draco tin chắc một điều, Harry hề nhận quyền lực của đối với một kẻ hèn mọn như , lớn đến mức Harry thể tuỳ ý định đoạt cả sinh mệnh của Draco.
Trong thoáng chốc, vì chính những suy nghĩ của , Draco như rút cạn khí. Hắn khom ôm lấy tim , thở khó khăn dồn dập, mồ hôi lạnh túa trán chứng minh Draco hề diễn kịch chút nào.