Harry sực tỉnh, vội dậy: “Để con nấu nước…”
Sirius nghiêng , đưa tay hiệu mời thanh niên trong lều.
Ngồi đối diện với , Sirius lên tiếng : “Anh là sống ở đây ? Hay là học trò của pháp sư Vân Hiên?”
Thiếu niên vươn tay vô cùng tự nhiên bốc cái bánh quy lên, đưa lên mũi ngửi thử mới cho miệng.
Thanh niên thong thả, ăn xong cái bánh quy, bình tĩnh đáp: “Mọi thể gọi là Kael Van… nghĩ chính là Vân Hiên?”
xHENRI
Sirius nhíu mày: “Pháp sư Vân Hiên… theo như thông tin bọn tìm , ít nhất cũng hai trăm tuổi, bề ngoài, vẻ còn nhỏ tuổi hơn .”
“Anh bảnh trai thông minh!” Kael nhiệt tình khen ngợi Sirius, đó tiếp tục bốc phét: “Sư phụ độ kiếp thành tiên hiện giờ đang ở trời, hiện giờ chỉ còn là tử cuối cùng ở núi canh giữ điện thờ.”
Sirius khoanh tay tựa ghế, chú nheo mắt hết cỡ trông vẻ gì là tin tưởng.
“Anh đừng vội nghi ngờ!” Kael đưa một ngón tay quét từ Sirius đến chỗ Harry đang : “Cậu nhóc , xem, việc quan trọng nhờ vả sư phụ đúng ?”
Có chút tin tưởng ! Sirius chằm chằm Kael tiếp tục im lặng chờ thêu dệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-79.html.]
Harry lúc mới lên tiếng: “Vậy… như , thầy của còn ở đây nữa, thể ?”
Kael sượng mặt: “Cái gì mà thể ? Tôi là tử duy nhất của sư phụ, chuyện học thuật đương nhiên sư phụ sẽ truyền hết cho .”
Sirius gật gù xem như hiểu, còn Harry thì đ.â.m lao đành theo lao: “Vậy nghĩa là giúp nên mới chủ động xuất hiện ở đây, đúng ?”
Kael nhướng mày, gật nhẹ đầu: “Ngày mai, khi mặt trời còn ló dạng… con đường đến điện thờ sẽ mở ! Hai bộ từ chân núi lên đến cổng điện… chỉ một ngàn tám trăm bậc thang thôi, thần điện sẽ lòng thành tâm của hai .”
Lại lấy thêm hai cái bánh quy, uống cạn ly , Kael mới dậy ôm theo con Silkrain rời , đến cửa lều còn ngoái hướng về Sirius, : “Anh thể cạo râu ? Nó làm già hàng trăm tuổi…” cũng thấy chướng mắt.
Khi mặt trời còn ló dạng! Đó chính là lời chỉ dẫn duy nhất của Kael.
Có nghĩa là khi trời sáng hẳn cũng đúng, mà hiểu là khi bắt đầu bước qua ngày mới cũng sai.
Dù đó cũng là hy vọng cuối cùng, bọn họ chẳng còn cách nào ngoài việc tin tưởng. Sirius và Harry chia canh gác kể từ khi đồng hồ điểm giờ. Sirius còn đặc biệt cạo bộ râu của , vì nghĩ rằng trong lời của Kael đều là lời ẩn ý về một nghi thức nghiêm túc nào đó, khỏi , lúc râu chú Sirius thật sự như trẻ mười tuổi.
Gần sáng, bọn họ thu dọn lều nghĩ, nếu lừa Sirius sẽ đưa Harry về quảng trường Grimmauld.
Đến bốn giờ ba mươi phút, một ánh sáng chói mắt như ánh nắng mặt trời soi rõ một mảng lớn khu rừng. Đó là ánh sáng từ một cánh cổng gỗ lớn…
Harry và Sirius cho một ánh mắt, Sirius nắm tay Harry: “Đừng buông …” cùng bước cánh cổng nối liền một chuỗi bậc thang dài đến mức thể thấy điểm đích, thật là do những cây cổ thụ che khuất hết tầm .