Bầu trời ngả dần sang sắc tím, ánh hoàng hôn cuối cùng những tán lá nuốt trọn. Chân núi Snaefell tĩnh mịch đến lạ, xung quanh đường mòn giống như chẳng ai sống ở gần đó. Gió lùa qua những bụi cây, mang theo mùi ngai ngái của đất ẩm và hương cỏ cây cơn mưa chiều.
Tiếng côn trùng réo rắt xen lẫn tiếng cú đêm rợn vang vọng khắp nơi. Hedwig là một ánh sáng duy nhất còn sót , nó đập cánh lượn mấy vòng cao, đôi mắt vàng lấp lánh như đang quan sát bộ khu rừng.
Sirius quanh một lượt: “Con chắc là ở đây ai đó sinh sống , Harry? Cũng thể họ dùng bùa chú để che mắt ngoài… chúng cắm trại ở chỗ đó.”
Harry gật đầu, lấy từ túi khuếch đại một chiếc lều vải gấp gọn. Cậu đến chỗ đất phẳng trải lều , Sirius dùng đũa phép gõ nhẹ lên lều, ngay lập tức những sợi dây buộc tự động căng , cắm chặt xuống đất. Chỉ vài giây , khung lều dựng xong, bên trong ánh đèn sáng ấm áp, giường gỗ, bàn ghế và cả bếp nấu, thật khi Harry học tính chu đáo của cô bạn Hermione từ những cuộc trốn chạy ở đời .
Đêm khuya, một con mèo đen đuôi thả nhẹ bước chân một vòng quanh lều của Harry. Nó như một vị lính canh đang tuần tra đôi mắt vàng sáng của nó quét quanh một vòng, như đang thu hết hình ảnh xung quanh đó.
Thật con Hedwig nhận sự xuất hiện của con mèo đuôi ở đây từ buổi chiều, kể từ lúc Harry và Sirius đặt chân đến ngọn núi .
Chớp mắt một cái, con mèo đuôi như hoà tan màn đêm tối tăm, còn thấy bóng dáng.
Con mèo nhỏ chiếc đệm đùi êm ấm, bàn tay trắng trẻo thon dài vuốt nhẹ qua mớ lông đen bóng mượt khiến nó thở rì rì vì thoải mái.
“Là kẻ nào đến quấy rầy sự yên tĩnh của chúng , Silkrain?”
Con mèo đen ưỡn , ngáp lớn, còn lộ hai cái răng nanh sắc bén.
Người giọng nhẹ nhàng, qua cũng trẻ tuổi, nuôi một mái tóc đen dài quá lưng buộc hờ bằng dây lụa phối theo màu của trang phục.
Anh khoác một bộ trang phục màu thiên thanh, cổ áo dựng thấp gọn gàng tay áo dài. Trên tà áo còn vài hoạ tiết mây nước chim hạc thêu bằng tay, vô cùng chân thật. Trước n.g.ự.c chạy dọc một hàng nút cài bằng vải, nhỏ tròn tinh tế, toát lên vẻ thanh nhã thoát tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-78.html.]
Anh vuốt nhẹ một đường tròn đỉnh đầu của Silkrain, nhắm đôi mắt phượng cong vút như đang hồi tưởng.
xHENRI
Trong chốc lát, mở mắt , khoé môi bất chợt cong lên: “Chà! Mày xem, chúng nên trêu chọc họ một chút ?”
Mèo đen kêu lên vài tiếng như đáp lời, nó đổi một tư thế, ngửa bụng đòi vuốt ve như một cái giá trả cho cuộc trao đổi thông tin. Thiếu niên xinh vô cùng chiều chuộng, vuốt ve thêm mấy cái mới ôm nó ổ chăn.
Ba ngày quanh quẩn trong rừng, Harry vẫn thấy sống nào qua , cũng tìm lối nào khác. Cuối ngày thứ ba, một con mèo đen đuôi xuất hiện ngay mặt Harry và Sirius.
“Có vẻ như nó là mèo rừng !” Sirius khẳng định.
“Lông của nó mướt, còn chê thịt đóng hộp của chúng …” Harry vô cùng đồng tình.
Sirius chống eo quanh khu rừng: “Vị pháp sư cũng bí ẩn quá …”
Harry liền đáp: “Biết đây là mèo của ông …”
“Sao ?!”
Harry đang chăm chú về phía con mèo thì phía bỗng vang lên một giọng . Cậu giật nảy , giữ thăng bằng ngã phịch xuống đất.
Đó là một thanh niên châu Á, với vẻ ngoài xinh với mái tóc đen dài…
“Tôi thấy khát, chỗ ?”