Harry lặng lẽ bước xuống giường, mở cái túi khuếch đại lúc nào cũng mang theo bên . Cậu lấy bộ quần áo thường ngày, giày và chiếc áo choàng tàng hình, thế cho bộ đồ bệnh nhân. Lấy vài chiếc gối xếp tạo hình lớp chăn.
Khoác chiếc áo choàng tàng hình lên , thánh hình nhỏ bé lập tức biến mất giữa phòng bệnh vắng . Tiếng bước chân khẽ vang lên, Harry bước từng bước nhẹ gần như thể thấy, chỉ tiếng bản lề kêu kẹt thật nhỏ đóng sập như thể chỉ là một cơn gió lướt qua.
Harry rón rén len qua hành lang dài và tối om, hoà đen tối của đêm khuya ở Hogwarts.
Dưới lớp áo choàng tàng hình, Harry dừng bước cánh cửa nhà vệ sinh tầng hai. Bên trong, tiếng nức nở quen thuộc vang vọng giữa gian cũ kỹ, Myrtle nhè vẫn đang nức nở về những nỗi khổ của chính …
Tiếng cửa nhà vệ sinh mở , Myrtle đang lơ lửng bồn rửa ngay lập tức ngoắt , giọng the thé vang lên: “Ai đấy? Mấy đến chọc ghẹo nữa hả? Đừng hòng hù doạ … c.h.ế.t ở đây từ lâu, sợ gì hết !”
Không gian im ắng đến mức ma cũng thấy sợ, Myrtle cau lượn tới lượn lui: “Biến ! Mấy chỉ giỏi lén lén lút lút…”
Ngay lúc , Harry kéo áo choàng tàng hình khỏi , gấp nhét túi khuếch đại.
xHENRI
Myrtle tròn mắt, c.h.ế.t trân giữa trung: “Ồ… là ! Harry Potter.” Cô nghiêng đầu, bay một vòng quanh Harry: “Cậu trai đấy, dù gầy. Đêm hôm khuya khoắt, đặc biệt đến tìm ? Đừng là cô đơn quá ngủ nha?”
Harry nghiêm túc trêu ghẹo cô nàng: “Hay là chúng hẹn hò bí mật đêm nay, cô cùng ? với một điều kiện là nhè…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-71.html.]
Myrtle tròn mắt, Harry đoán nếu thể chừng gương mặt Myrtle bắt đầu đỏ ửng, cô bay một vòng chuồn một buồng vệ sinh, cất lên cái giọng the thé: “Thật thất lễ! Ai đời đem một cô gái đoan trang như để trêu chọc như thế!”
Harry khoanh tay, tựa tường đá, nhẹ nửa đùa nửa thật: “Chuyện từ chối thế mất mặt, mong rằng quý cô đây sẽ giữ kín bí mật đêm nay chỉ hai thôi.”
Bóng ma run lên e thẹn như thiếu nữ đùa bỡn, xúc cảm rung động với nụ của Harry cũng khiến cô ngại ngùng.
Chẳng chần chừ thêm, Harry bước đến bồn rửa tay ở giữa dãy, chỉ một cái chạm khắc hình con rắn nhỏ tinh xảo quanh ống thoát nước bằng đồng, hít sâu một dùng xà ngữ : “Mở .”
Chỉ trong thoáng chốc, chiếc bồn rửa tay bắt đầu rung nhẹ. Âm thanh kim loại ma sát đá vang lên trong căn phòng yên ắng, ngay mắt Harry, chiếc bồn rửa xoay tròn tuột xuống, để lộ một trống tối đen ở chính giữa sàn nhà lát đá, cái hồ sâu đen ngòm chính là lối của Phòng chứa bí mật.
Khí lạnh bốc lên lẫn trong mùi đá mục và rong rêu ẩm mốc, khí mang theo thứ mùi ngai ngái nồng nặc thổi lên khiến Harry nôn .
Âm thanh khì khì như tiếng gió rít, giống như thứ gì đó đang thở, cũng thể nó đang trườn trong những đường hầm. Harry siết chặt đũa phép, rời mắt khỏi lối tối tăm . Mặc kệ giọng Myrtle đang ngăn cản vang lên phía , Harry thả bước chân dứt khoát nhảy xuống, chỉ kịp một lời cảnh báo cuối cùng rằng sẽ c.h.ế.t nếu đó.
Thân thể lập tức rơi một đường ống ẩm lạnh, cảm giác rơi tự do khiến tim Harry đập như dội lên tận cổ họng, chỉ thể tiếng xé gió bên tai và tiếng thở của chính vang vọng trong đường ống.
Harry rơi xuống nền đá lạnh cứng, thắp sáng đũa phép giơ lên soi quanh, đường hầm u ám hiện mắt dài hun hút và ẩm ướt, bức tường hai bên phủ đầy rêu phong. Trần nhà thấp, nền đất gồ ghề khó , những vũng nước đọng phản chiếu ánh sát lay lắt từ đầu đũa phép của Harry. Vào càng sâu, mùi ẩm mốc càng nồng, xen lẫn đó là mùi tanh ngai ngái của con quái vật.