Đôi mắt hèn nhát của gã chạm ánh như cắn xé của Sirius, và ngay lúc đó, Sirius cũng thực sự làm điều đó.
Sirius nghiến răng: “Không ngờ mi cũng ngày … ngờ Potter 11 tuổi cũng thể nhốt mi trong lồng, chẳng khác gì một con thú hôi thối cống ngầm.”
Peter mập mạp qua tay Harry gầy một vòng, Harry chỉ duy trì sự sống của gã để đợi ngày hôm nay, từng suy nghĩ chăm sóc gã thật tử tế.
Trong cơn sửng sốt hề ngừng của cả khán phòng, Harry thèm hỏi ý ai, tiếp tục lấy một lọ thuốc tự pha chế, xin thề cố ý g.i.ế.c gã, chỉ nghiên cứu một chút thuốc khác để pha chân dược để cho từ đây về , gã thể biến hình nữa.
Sự vô dụng của Bộ Pháp thuật, khiến Harry tự tay lo liệu chuyện.
“Đây là chân dược…” Harry , thẳng tay bóp miệng Peter Pettigrew, đổ đó hết thuốc mà chuẩn cho gã.
Cậu tiếp: “Vì nghĩ đến việc gã phản bội cha , còn g.i.ế.c 13 muggle và trốn chạy trong 11 năm, gã từng hối cải về hành vi ác độc của … nghĩ chân dược mới là thứ thể giúp chúng tìm sự thật.”
Ông Fudge nhíu mày, còn cách nào mới lên tiếng nhắc nhở: “Tôi thể hiểu … nhưng nếu hành vi vượt quyền như lặp , sẽ xử phạt theo đúng luật.”
Làm báo , còn sử dụng chân dược, thứ độc dược mà pháp sư cao cấp mới thể điều chế … Harry Potter đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của cả giới phù thuỷ.
Thằng bé… thể nó sẽ đáng sợ hơn cả Chúa tể hắc ám, nếu cứ để nó tự do phát triển.
Rất nhanh, thuốc tác dụng…
Harry một bên, ánh mắt lạnh lẽo Peter Pettigrew, giọng trầm xuống chậm rãi từng chữ: “Ai phản bội cha , tiết lộ vị trí của họ với Voldemort?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-54.html.]
Một tiếng “khụ” vang lên, ông Cornelius Fudge nghiêng về phía , gắt gỏng nhắc nhở: “Cậu Potter, chú ý cách dùng từ… nên gọi là kẻ mà ai cũng là ai.”
Harry khẽ gật đầu, môi nhếch lên, đặt câu hỏi khác: “Vậy… chính ngươi gây cái c.h.ế.t cho 13 dân muggle vô tội, đổ tội cho Sirius Black và khai báo nơi ở của cha cho Voldemort, đúng ?”
Cả hội trường yên ắng một tiếng thở…
Bỗng nhiên, một tiếng vang lên, to rõ đầy giễu cợt… một nụ như thật lòng như khi còn trẻ, Sirius Black như đang mũi cả đám hèn nhát của Bộ pháp thuật.
“Giỏi lắm, Harry… con thật đúng là con ruột của James!”
Peter Pettigrew run lẩy bẩy, ép buộc há miệng, giọng điệu kháng cự tự chủ kể từng chuyện một, rành mạch sót một chi tiết nào.
Peter đáp xong một câu, Harry cũng liên tục đưa những câu hỏi. Cậu để cho những trong tổ thẩm tra một trống nào để chen .
Nghe thêm một nữa những chuyện xảy của ngày cuối tháng mười năm đó, Harry cũng chỉ c.h.ế.t lặng. Cậu cũng nên phản ứng gì, Harry nghĩ đến việc, nếu trở trở về hẳn năm Harry mới 1 tuổi.
À… một tuổi thì làm gì chứ!
Khi Peter Pettigrew lắp bắp xong câu cuối, Harry về phía Bộ trưởng Cornelius Fudge, bình tĩnh lời kết.
xHENRI
“Tôi nghĩ bao nhiêu đó đủ … còn gì để bàn cãi nữa. Peter Pettigrew chính là kẻ phản bội, là sát nhân, là tử thần thực tử tay sai của Voldemort. Hắn gián tiếp gây cái c.h.ế.t của cha , hại cha đỡ đầu của chịu án oan 11 năm trong Azkaban, hại trở thành một đứa trẻ mồ côi.”