[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-07-10 15:05:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Harry vung đũa phép tung một bùa trói , đảm bảo hoá thú sư thể biến hình, Scabbers còn kịp giãy dụa Harry nắm cổ quăng mạnh cái lồng sắt yểm bùa. Cái lồng mà cặp song sinh làm cho , cuối cùng cũng chỗ sử dụng.

Scabbers vùng vẫy chỉ thể liều kêu chít chít, Harry từ từ nâng cái lồng lên ngang tầm mắt , đôi mắt màu lục bảo chằm chằm con chuột béo rõ cảm xúc gì, chỉ lúc đó con chuột béo run rẩy đến mức lông cũng dựng hết lên.

Harry mỉm với nó, giọng dịu dàng: “Xin chào! Peter Pettigrew.”

Đồng tử con chuột mở lớn như thể tin , nó càng nhiệt tình van xin bằng những tiếng chít chít chói tai.

Harry lạnh mặt cho cả cái lồng túi yểm bùa khuếch đại, từ đây về Scabbers chỉ còn là một cái tên… vận mệnh của kẻ phản bội, ngay lúc mới thật sự bắt đầu.

Harry nhanh chóng chuồn khỏi tháp Gryffindor, thành công rời khỏi đó mà một ai thấy.

Cũng hẳn là ai thấy, chuyện sẽ hảo hơn nếu Harry đụng mặt Zabini cầu thang đổi hướng tự động.

Hai , bốn mắt … giống như đang thi xem ai là mở lời

Làm như chuyện gì, Harry hỏi: “Trận đấu kết thúc ?”

Zabini đáp, chọn hỏi ngược Harry: “Cậu làm gì trong tháp Gryffindor?”

xHENRI

Harry khựng một chút: “Tên Malfoy , bảo theo dõi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-47.html.]

“Không thể nào…” Zabini nhẹ: “Tôi cũng tay sai của … chỉ là, nếu đang làm điều gì thú vị, cũng chơi chung.”

Harry lướt qua Zabini: “Cậu mặt , giống như đang chơi ?”

Zabini nhanh chân bước theo Harry: “Cậu quên tên Malfoy nhàm chán đó , thú vị hơn nhiều đó.”

Harry xua tay như đuổi ruồi nhặng: “Chọn đại một con ma , bọn họ rảnh rỗi hơn , nhiều thời gian chơi đùa với .”

Durmstrang lạnh lẽo và cô đơn, bầu trời vẫn còn xám xịt, từng cơn gió thổi qua như những lưỡi d.a.o sắc lạnh quật gương mặt nhỏ của Draco.

Đến cả những cơn gió cũng nhắc nhở , nơi đây dành cho những kẻ yếu đuối. Draco Malfoy cũng bản trở thành một kẻ yếu đuối.

Draco vẫn còn nhớ rõ đêm cuối cùng ở Anh, nhiều ngày cân nhắc ông Lucius mới cho đem khỏi hầm tối. Vết thương chữa trị kịp thời, nên những vết sẹo lưng Draco sẽ mãi mãi ở đó.

Hắn nhớ đôi mắt của cha , đầy thất vọng nhiều cảm xúc. Cũng thôi, đứa con trai duy nhất theo con đường mà ông mong

Như nhân nhượng cho Draco nhiều, ông Lucius lạnh lùng : “Còn quá sớm để con cố chấp với đoạn tình cảm trẻ con đó, tạm thời rời xa nó và làm cho bản tỉnh táo , Draco… con ?”

Draco gắng gượng, tự dậy, lê từng bước chân qua ông Malfoy, thều thào: “Cha còn nhớ ? Sợi dây chuyền Thủ hộ một cặp, chỉ một trong hai c.h.ế.t , còn mới thể tháo nó .”

Ông Lucius chắp tay lưng, thẳng , ông nhẹ : “Nhờ con nhắc nhở, chỉ cần g.i.ế.c thằng nhóc đó .”

Draco nhếch môi: “ là con đang nhắc nhở cha, nếu Harry xảy chuyện chịu đau đớn sẽ là con, nếu Harry gặp tình huống nhất… đổi mạng cũng là con. Trước khi tặng nó cho Harry, con đơn phương thực hiện khế ước m.á.u với nó .”

Loading...