[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-07-10 15:04:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhốt … cho đến khi cái đầu nó nguội , khi xoá tên nó khỏi gia phả.”

Cuối cùng, bữa tiệc giáng sinh trong dinh thự lộng lẫy kết thúc bằng tiếng chốt cửa hầm ngục.

Draco chống cự, tự lê bước dù chân bắt đầu loạng choạng vững, vết thương rỉ m.á.u thấm dần qua cái áo choàng quý tộc xa hoa. Chiếc áo choàng nặng nề đến mức, Draco rũ bỏ nó từ lâu…

Bà Narcissa lặng lẽ lau nước mắt, đau lòng đứa con trai cưng… chỉ mới xa cách vài tháng, Draco dường như trưởng thành, thằng bé còn thể chịu đau, cho dù đó chỉ là một cơn đau răng, thằng bé trở thành một cứng cỏi hơn nhiều.

Bữa tiệc ở Hogwarts cũng kết thúc, Harry định trở về phòng ngủ lấy áo choàng tàng hình… hiểu vì sợi dây chuyền, từ nãy đến giờ cứ run nhè nhẹ, giống như đang báo hiệu cho chuyện gì đó.

Định bụng tới gặp Draco, Harry sẽ hỏi cho rõ. Không nghĩ gì nhiều, Harry bắt đầu tung hoành ngang dọc, trong sự lặng im của màn đêm ở Hogwarts.

Harry cứ cứ mãi theo trí nhớ, băng xuyên qua các hành lang vắng . Cuối cùng, Harry một căn phòng, chần chừ mãi cũng bước , nôn nao căng thẳng lo lắng. Cậu thật sự , cái gương Ảo ảnh sẽ cho thấy cảnh tượng gì đây.

Căn phòng trống trơn, ngay giữa phòng chỉ đặt một chiếc gương lớn với khung viền bằng vàng, đó còn khắc những hoa văn cầu kỳ khó hiểu.

Harry bước từng bước tiến đến mặt gương…

xHENRI

1 phút

2 phút

10 phút

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-43.html.]

Tim Harry như thắt , còn thấy cha nữa.

Đổi là chú Sirius chào đón trở về căn nhà 12 ở quảng trường Grimmauld, chú sẽ ôm một cái. Cậu thấy Fred cùng George… tất cả đều hiện diện trong mong của Harry, chính xác thì đó là ham , Harry tham lam cứu vớt tất cả .

Để , mong ước ban sơ chẳng thể thấy, một cũng

Cho đến khi Harry thụp xuống nền đá lạnh lẽo, thì hình ảnh hai trai cạnh trong căn bếp nhỏ thoáng vụt qua biến mất, giống như đó là một giấc mơ đáng giá… nó nhỏ bé đến mức, Harry còn nhận bản còn những mơ ước đơn sơ đến thế.

Đến đêm thứ hai, đêm thứ ba trở . Harry vẫn thể thấy cha

Harry bất động gương lâu, đôi mắt càng trở nên vô vọng.

Từ phía lưng, bước chân nhẹ dần dần tiến đến gần, một giọng trầm tĩnh vang lên: “Nó làm con vui , Harry?”

Cụ Dumbledore bước đến, chắp tay lưng ngang với vị trí Harry đang .

Cụ nhẹ nhàng tiếp: “Chiếc gương Ảo ảnh… nó cho kiến thức sự thật. nó cho thấy những điều sâu kín nhất, tuyệt vọng nhất trong trái tim … nó dành cho những đang tuyệt vọng Harry. Có những hao mòn vì nó, thậm chí những phát điên vì nó.”

Harry lạnh nhạt lên tiếng: “Cụ nhận đôi tất len dày mà con tặng ?”

Cụ Dumbledore khựng , cụ mỉm : “Món quà hợp ý , những món quà khác là sách… thêm vài đôi nữa thì hơn.”

Harry bật dậy, phủi sạch bụi quần áo: “Con mừng vì cụ thích nó…” ngừng một chút, tiếp: “Rời khỏi nơi , con sẽ đến nó nữa.”

Trước khi khỏi phòng, Harry vẫn kịp một tiếng thở dài: “Ta sắp xếp lâu lời khuyên dành cho con, thật đáng tiếc, vì con vốn cần nó.”

Loading...