Harry nghĩ đến cái khăn choàng tặng Draco, cảm thấy sức nặng của hai món quà liền trở nên rõ ràng… nhưng nếu Draco cố ý chuẩn viên ngọc lục bảo , Harry cũng tự nhiên mà đeo lên cổ.
Hogwarts bên , học sinh hai Nhà gộp cùng một bàn với vô cùng náo nhiệt, Harry cạnh Ron cùng mấy em nhà Weasley, cảm giác như khi từng ở trong Gryffindor.
Dinh thự bên , bữa tiệc giáng sinh sang trọng ở nhà Malfoy trở thành một phiên toà xét xử. Trên chiếc bàn dài chỉ ba , ánh nến lấp lánh giúp bầu khí trở nên ấm áp…
Draco thẳng lưng, tay siết nhẹ chiếc nĩa ăn, đối diện là Lucius Malfoy với ánh mắt nghiêm khắc, ông mím chặt môi như đang cố kiềm nén một cơn giận dữ đang sôi sục như núi lửa chuẩn phun trào.
Draco cứng cỏi cất giọng: “Con nhắc một cuối, con… cả nhà chúng sẽ theo Chúa tể Hắc ám.”
Bà Narcissa nhẹ giọng nhắc nhở: “Con nên chuyện đó ngày hôm nay, Draco.”
Lucius gằn giọng, rít từng chữ qua kẽ răng: “Con đang gì , Draco?”
Draco né tránh ánh mắt của cha , nhấn mạnh nữa: “Con vô cùng tỉnh táo, con chối bỏ huyết thống, càng phủ nhận sức mạnh… nhưng con cảm thấy, con đường mới là con đường sáng suốt nhất.”
Lucius im lặng giây lát, ném thẳng lên bàn một phong thư.
“Tiểu thư nhà Parkinson cho , con bé bảo con đang qua với Harry Potter… vì điều đó mà con buông lỏng bản .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-42.html.]
Draco xuống lá thư, chối bỏ. Sau đó, kéo từ cổ một mặt dây chuyền khác gần giống như cái gửi cho Harry, điều nó đang phát một ánh sáng màu bạc… vì tâm trạng Draco mà màu sắc nó ảm đạm u tối hơn nhiều.
“Sợi dây chuyền Thủ hộ, vật chỉ tặng cho phu nhân tương lai của gia tộc Malfoy… con tặng cho . Không thể gỡ nữa, vì đồng ý đeo nó .”
Lucius thêm lời nào, một bàn tay giơ lên dứt khoát giáng xuống một cái tát, gương mặt nhợt nhạt hằn lên một vết dấu tay đỏ ửng. Một cái tát mang theo cả cơn thịnh nổ lẫn sự sỉ nhục…
Thân hình nhỏ bé của Draco lảo đảo ngã xuống sàn nhà, má trái rát buốt, nhưng kêu rên như thấy đau đớn chút nào. Chống dậy, yên đó, lưng vẫn thẳng, né tránh mà đối diện với đôi mắt lạnh băng của cha .
Bà Lucius lao qua, chắn mặt Draco: “Lucius, nó chỉ là một đứa trẻ.”
“Một đứa trẻ…” ông Lucius chậm rãi nhấn mạnh từng chữ: “Một đứa trẻ! Một đứa trẻ mà tự ý lựa chọn bạn đời, còn là một thằng con trai. Một đứa trẻ tự đưa quyết định đối đầu với Chúa tể, một đứa trẻ như nó đang cố gắng đẩy gia tộc Malfoy đến sát mép vực, đặt dấu chấm hết cho cả huyết thống nhà Malfoy.”
Vừa , ông gằn giọng như đang kìm nén sự giận dữ, sự thất vọng… ông Lucius, với dáng vẻ của một quý tộc cao quý, đến lúc cũng bộc lộ cơn thịnh nộ của ngoài.
Lucius hiệu, trong tay ông liền xuất hiện một sợi roi gân rồng bện chỉ bạc, một hình phạt để răn dạy những kẻ mang huyết thống Malfoy tư tưởng lệch lạc. Đẩy bà Narcissa còn hết bàng hoàng qua một bên… roi gân rồng xuất hiện, một ai quyền lên tiếng nữa.
xHENRI
“Thứ hỗn loạn đó, đánh bật khỏi đầu con…” lời dứt, chiếc roi vung lên, xé gió, quất thẳng lên Draco. Không gian tĩnh lặng đến mức tiếng roi gân như đang cắt xé cơ thể Draco vang lên rõ mồn một, thằng nhóc 11 tuổi kiên cường chịu đựng hình phạt, bật một tiếng rên la nào.