[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-07-10 15:01:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa trung, một con cú đột ngột sà xuống, đáo ngay mặt Draco. Một bức thư cú…

Draco cau mày, lẽ nhà Malfoy gần đây chuyện gì quan trọng, đến mức gửi thư từ tận sáng sớm như .

Draco mở thư, lướt mắt vài dòng, đôi mắt xám thoáng một tia lạnh lẽo, nhưng sắc mặt biến đổi nhiều. Hắn lặng lẽ gấp thư , nhét túi áo choàng.

Harry nghiêng kề sát vai Draco, nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì ? Trông lắm, Draco…”

Draco mơ hồ tỉnh khỏi giấc mộng ngắn, khoé môi cong lên, một lúc mới chậm rãi sang, điềm tĩnh đáp : “Không chuyện gì lớn… xử lý chút chuyện, lớp nhớ chừa chỗ cho .”

Dứt lời, Draco dậy , chỉ vài giây, cô nàng Pansy Parkinson liền cất bước theo . Harry theo bóng lưng hai , trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an.

Draco dừng bên bờ Hồ Đen, mặt hồ ban sớm phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, gió nhẹ thổi qua làm vạt áo choàng bay lất phất… tiếng bước chân nhẹ vang lên ngay lưng, Pansy Parkinson bước đến song song với Draco.

Draco cô nàng, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Cậu thật sự rảnh rỗi đến thế , Parkinson?”

Cô nàng nở nụ giả lả, giọng ngọt ngào: “Tôi chỉ thấy, dạo gần đây đang sai đường. Suốt ngày chỉ quanh quẩn với đám bình dân đó, kể đến con nhỏ m.á.u bùn… đang tự làm mất phẩm giá của một quý tộc thuần huyết đó, Draco.”

“Phẩm giá của một quý tộc thuần huyết …” một đám quý tộc thuần huyết quỳ rạp chân Chúa tể hắc ám, còn tư cách về điều đó nữa .

xHENRI

Draco bật , đáp, Pansy nhíu mày cô thể hiểu Draco nghĩ gì, nhưng cô nàng vẫn bỏ cuộc.

“Tôi chỉ đang lo lắng cho thôi, Draco. Làm thể yên như … nhất là chuyện với Potter, còn để ý đến thể diện của nhà Malfoy ?”

Draco vuốt những sợi tóc gió thổi rối loạn, chợt nhớ bọn họ chỉ mới 11 tuổi thôi…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-35.html.]

“Cậu thật sự tin lời của Zabini ? Nghe như chuyện …” Draco cong môi, cũng thật sự lên một .

Nụ dứt, Draco lạnh mặt, nghiêm giọng :“Đừng xen chuyện của nữa, Parkinson. Tôi thích Harry , cũng là sự lựa chọn của , cả cha cũng để ông can thiệp .”

, đời , làm những chuyện đúng đắn, những chuyện mà khiến bản hối hận.

Draco xong điều cần , vẫy tay liền rời , một lớn như cũng thể nào đe doạ một cô bé mới 11 tuổi … tuy rằng tiểu thư nhà Parkinson cư xử giống một đứa trẻ con cho lắm.

Cuối tháng 10, lễ hội Ma…

Chẳng gì đặc biệt trong ngày , đám phù thuỷ nhỏ vẫn xách cặp chạy như điên cho kịp đến mấy lớp học…

“Không là…”

“Làm ơn tha cho , cứ mặc kệ …” Giọng cô bé tóc xù cắt ngang, Ron làu bàu: “Tôi phát mệt với cái lông chim c.h.ế.t tiệt .”

Harry chống cằm một bên, và Draco vẫn là hai tên nhóc thực hiện hảo câu thần chú đầu sử dụng, cả lớp ngưỡng mộ ganh tị đến đỏ mắt.

Harry ngáp một cái, còn đang chờ xem đến khi nào Ron mới thể nhấn đúng câu thần chú… và lúc còn nhỏ để ý, nhưng công nhận Hermione là một gái kiên nhẫn với lẽ , cũng thể cô nàng

chỉ nhẫn nại với tóc đỏ thôi.

Hermione vẫn lặp , giọng rõ ràng từng chữ: “Cậu là Wingardium Levi-o-sa. Không là Levio-sa… nếu nhấn đúng chỗ nó sẽ bay lên .”

Ron ngoắt với gương mặt đỏ bừng: “Cảm ơn nhiều nhé, nhưng cần một thích sửa lưng khác suốt ngày như hướng dẫn… làm như giỏi lắm.” Câu cùng nhỏ, nhưng phạm vi nửa bước chân đều thể thấy.

Loading...