Giọng the thé vang lên từ phía : “G.i.ế.c nó … g.i.ế.c nó!”
Rầm một tiếng, một đàn ông bất động sàn, đôi mắt ông mở lớn thẳng về phía .
Cậu mệt mỏi nhắm mắt , lâu , âm thanh rơi vỡ vang lên. Đuôi Trùn hèn mòn ngay mắt, thì gã cũng trốn khỏi Azkaban, bằng hình dạng của một con chuột.
Cái giọng the thé đầy chua chát cất lên tiếng mắng chửi: “Vô dụng…” một tia sáng lạnh lùng b.ắ.n về phía gã, gã ngã ngửa sàn, co giật đầy đau đớn.
Không thấy gã, Harry nhắm mắt, tầm mắt lờ mờ u ám: “Khi nó chạm chiếc cốc, đó mới là lúc bắt đầu…”
Lời dứt, âm thanh sàn sạt như gì đó đang trườn sàn nhà, Harry khó khăn đầu , là Nagini… nó trườn nhanh tới ngẩng đầu lên như đang dò xét, dường như nhận là kẻ đột nhập, nó há cái miệng to lớn để lộ hai cái răng nanh đầy nọc độc bổ thẳng đến mặt Harry.
Cậu bừng tỉnh, bật dậy trong thở dồn dập, thì đó chỉ là một giấc mơ.
Chung quanh tối om, Harry đảo mắt một vòng xác nhận vẫn đang ở phòng ngủ nhà Slytherin. Cậu đưa tay lau lớp mồ hôi lạnh trán, vết sẹo vốn im ắng nay đau buốt. Cảm giác đau đớn Harry quá quen thuộc…
Do cộng hưởng cảm xúc, giấc ngủ của Draco cũng yên . Hắn nhận sự khác thường của Harry, chỉ là thẳng thừng vạch trần. Draco dậy, vòng tay kéo nhẹ Harry trong vòng tay …
Giọng nhỏ nhẹ như cơn gió mùa xuân: “Harry… ngoan, chỉ là một giấc mơ thôi, .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-141.html.]
Draco nhẹ nhàng gỡ ngón tay Harry đang ép chặt lên vết sẹo hình tia chớp, dù thể thấy nhưng làn da chỗ đó chắc chắn đỏ ửng.
Harry vẫn định nhịp thở, nỗi sợ hãi Harry giấu kín bấy lâu nay giờ bỗng bùng nổ cuộn trào trong lồng ngực, cảm giác lan khắp cơ thể ép Harry gần như nghẹt thở, cả thiếu niên run rẩy khẽ.
, Harry vốn chỉ là một phù thuỷ tầm thường, chỉ cầu mong cuộc đời cũng bình thường như cách tồn tại. Nếu ai đó thắc mắc vì một thiếu niên tầm thường như đối mặt với kẻ tàn nhẫn nhất trong giới phù thuỷ, cũng chỉ kẻ đó mới thể cho câu trả lời.
xHENRI
Draco xoa lưng, dịu giọng an ủi: “Lại đây, ôm em.”
Chẳng đợi Harry đồng ý, vẫn luôn tay dỗ dành , chỉ tốn chút sức thể đỡ Harry lên đùi . Harry vô thức dựa dẫm Draco, tựa trán hõm vai của . Draco cũng lời dư thừa nào, chậm rãi xoa lưng, cho đến khi nhịp thở của dần định trở .
“Đừng sợ… em cứ yên tâm tiến về phía , lúc nào cũng ở lưng em. Tệ nhất thì chúng sẽ cùng , dù ở cũng với em.”
Harry đáp, chỉ lặng lẽ dụi đầu hõm vai Draco, như mặc nhiên đồng ý.
Nếu thể đ.á.n.h bại Voldemort… thì cùng rời khỏi thế giới , hình như cũng là điều gì quá tệ.
Ngày diễn nhiệm vụ cuối cùng…
Không khí ở Hogwarts trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, đến cũng đám phù thuỷ nhỏ thì thầm bàn tán về cái Mê cung trong nhiệm vụ cuối cùng.
Sau bữa trưa, các Quán quân một buổi gặp mặt với , để thăm hỏi tinh thần giờ thi đấu.