Ở Hẻm Xéo, Draco dạo một vòng kéo theo mấy cái đuôi, cố y quanh co lòng vòng thêm một chút mới lẻn một hẻm nhỏ… độn thổ một cái sẽ dễ dàng thoát thôi, nhưng Draco cũng thử xem bọn họ làm trò gì…
“Đáng ghét… thằng đó nhanh quá, phát hiện ?”
“Bọn cũng thể dành cả tuần lễ Hogsmeade, chỉ để theo Malfoy …”
“Thôi bỏ … em cũng tin chuyện Harry tên đó bắt cóc . Chúng về làng Hogsmeade thôi, chị Hermione, chúng vắng mặt quá lâu .”
“Được thôi, hai về … sẽ ở đây loanh quanh một chút.”
“Đừng làm gì quá liều lĩnh đó, Ron.”
Vờn với mấy vẻ mất nhiều thời gian hơn Draco nghĩ, lẽ nên về thôi…
mà về đây…
Ngày 31/10 cùng năm đó, ngọn lửa giống với bất cứ thứ gì đời, nó bốc lên như một cơn bão dữ dội, những ngọn sóng lửa cao vút uốn lượn như một con rắn, nó gầm lên như con quái vật đói khát giải thoát khỏi gông cùm.
Ngôi nhà nhỏ ở thung lũng Godric phá huỷ, bằng ngọn lửa quỷ điên cuồng, nó nuốt trọn căn nhà nhỏ mà hai sống cùng trong hai tháng cuối cùng của cuộc đời, Harry Potter.
Đây là ý định của , khi quyết định trở nơi .
Một giọt nước lặng lẽ rơi xuống má trái của tóc vàng…
”HARRY POTTER… ĐỒ DỐI TRÁ.”
”MẸ KIẾP… CHẾT TIỆT… TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO CẬU.”
”ĐỪNG ĐỂ TÔI BẮT ĐƯỢC CẬU LẦN NỮA…”
”TẠI SAO TÔI LẠI NHƯ THẾ NÀY CHỨ…”
”TẠI SAO…”
Cậu tự do , còn thì …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-11.html.]
Sau khi la hét thỏa thích, Draco quỳ thụp xuống cửa căn nhà cho đến khi nó cháy rụi, Harry để giành hết tất sức mạnh và lý trí cuối cùng để ngọn lửa quỷ chỉ thiêu rụi căn nhà nhỏ biến mất. Bùa chú cũng ngọn lửa quỷ vô hiệu hoá, căn nhà hiện nhưng chỉ còn đống tro tàn
Ron tìm đến thung lũng Godric buổi chiều cùng ngày hôm đó, bùa truy dấu vết bỗng nhiên hiệu lực, vẫn thấy một tên mái tóc vàng sáng quanh quẩn trong ngôi nhà… , hiện giờ nó còn chẳng xem là một ngôi nhà…
“Mày làm gì hả Malfoy?” Dấu vết của Harry đến đây biến mất nữa, Ron chẳng nghĩ thêm gì ngoài việc xông đến nắm lấy cổ áo của một bóng ma, gọi là bóng ma vì nó chẳng khác gì mất hồn cứ quanh quẩn như đang cố gắng tìm cái gì đó.
“Mất hết …” giọng vô hồn lạnh lẽo đến đáng sợ.
“Chẳng còn gì nữa …”
“Mày cái gì ? Trả lời tao, Harry đang ở ?” Ron gần như hét lên.
Những cư dân của thung lũng Godric bắt đầu tụ tập xung quanh căn nhà đó…
“Hình như căn nhà mới xây … cháy nữa .”
“Thật may mắn vì nó lây lan sang căn nhà bên cạnh…”
“Căn nhà , thể tự tắt lửa , thần kỳ quá.”
“Bây giờ nên can hai ? Tại đánh ở đây chứ?”
xHENRI
Chỉ vài giây , vài phù thuỷ mặc áo choàng thêu logo của Bộ pháp thuật xuất hiện. Đội cải biến ký ức và trung tâm quản lý thảm hoạ pháp thuật xuất hiện…
Ron kéo khỏi Draco, là hai họ thực sự choảng điên cuồng. Draco dậy, thoáng cái độn thổ mất… duy nhất hiểu rõ chuyện chỉ .
“Giờ làm đây?”
“Cậu Weasley? Cậu chuyện gì xảy đúng chứ?”
Ron lắc đầu, phủi quần áo dính đầy bụi bẩn, gương mặt cũng đầy vết thương… thật may vì tên Malfoy đó cũng hơn Ron là bao. Sau đó cũng mặc kệ đồng nghiệp trong Bộ phép thuật, thoắt một cái cũng độn thổ rời .
Lửa quỷ đốt trụi căn nhà, giống như nó thể nuốt hết tất cả, đến tro tàn cũng chừa … nhưng chỉ cần là trong giới phù thuỷ đều , nơi đó là vị trí căn nhà của của ông bà Potter, ngày 31/10 cũng là ngày mất của bọn họ.
Có lẽ chỉ khi nào Rita Skeeter nghỉ hưu, tờ Nhật Báo Tiên Tri mới thôi bịa đặt vớ vẩn. Từ khi Harry Potter trở thế giới phép thuật, vẻ chỉ cần bám lấy chủ đề thì sẽ luôn tin giật gân cho mụ đăng tin.