Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 474: Xuất hiện kẻ khờ dại
Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:24:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Anh ngoài chở về một xe hàng, tuyên bố hôm nay cô kết thúc việc bán hàng, hết hàng , lô tiếp theo đến ngày mai.
Mọi tuy thất vọng, nhưng cũng , ngày mai còn hàng, hết thật.
Hơn nữa, những mua hàng của cô là để cải thiện bữa ăn, chứ để ăn no. Những no bụng thì thể cửa hàng tạp hóa “Nam lai Bắc vãng” gần đó, rẻ hơn cô nhiều.
Khi Phương Anh trở về, cô tiện tay còn mang về một con heo béo mập.
Giá 2 đồng một cân, cô thu 800 đồng.
Cộng với tiền mấy ngày bán rổ, bán rau, bây giờ cô giàu đến mức… đáng sợ.
Cảm giác tiền nhiều mà để .
Vậy thì mua bò, mua cừu thôi.
Chờ xe chở hết hàng, cô định lái xe về quê.
Vừa mới xuất phát thì thấy Tề Cường lái chiếc xe van nhỏ của cô về, cô mà… cạn lời.
Phương Anh mới nhớ , cô chiếm xe lớn của xưởng để chở hàng, mấy ngày nay Tề Cường làm mà vẫn giao hàng ga.
Tề Cường :
– Chuyện đó lo, giờ quen nhiều tài xế , chỉ cần nhờ vài là xong.
Nhiều tài xế đều là Bắc Kinh, xe cũng của đơn vị, công ty vận tải, ngày nào cũng việc, tìm rảnh để chở vài chuyến là .
nếu cứ dựa cũng , nếu bận, Phương Anh cần xe, giao hàng cho ga trễ, khác cơ hội trục lợi.
– Hôm nay giao hàng trễ nửa tiếng, mắng một trận! Suýt nữa là lỡ mấy chuyến tàu.
– Khi ngoài thì thấy lén lút, mang vài món vịt đến tìm Vương Bân, đoán là giành khách của chúng ! – Tề Cường . – Không món vịt của họ làm ngon .
Anh khá lo, nên đặc biệt đến với Phương Anh.
Phương Anh gật đầu:
– Đến nhanh quá nhỉ.
Cô sớm đoán sẽ bắt chước, cạnh tranh, vị nhất thiết giống họ, nhưng cũng thể tệ, thậm chí ngon hơn cũng chắc.
Trong dân gian luôn cao thủ, hơn nữa thịt kho món mới, từ xưa , chỉ là cô là đầu tiên sản xuất lượng lớn.
Giờ máy đóng gói bán một phần, chắc chắn sẽ thông minh dùng nó để giải quyết vấn đề đóng gói.
– Yên tâm, chúng ký hợp đồng, một năm sẽ ai cướp mất mối làm ăn của chúng . – Phương Anh .
Câu làm Tề Cường còn lo hơn:
– Còn một năm thì ?
Phương Anh đáp:
– Một năm đấu thầu , so vị, cái thắng chắc.
Tề Cường mới yên tâm.
Nhìn cảnh bán hàng nhộn nhịp xa, cũng vui, hợp tác xã thêm khoản thu.
– Vậy thể mua thêm xe mới ? Không, , là xe thanh lý. – Tề Cường .
Phương Anh đáp:
– Có thể, nhưng thấy xa quá. Hay hỏi mấy tài xế xem đơn vị họ xe , là xe , xe mới, xe cũ, càng xe thanh lý.
Tề Cường cau mày:
– Họ dám đem xe mới cho thuê? Không xe cũ? Không đồng ý .
Phương Anh :
– Không mua, mà là thuê. Chúng thuê, mỗi ngày 100 đồng, họ lo tài xế và xăng. Cậu hỏi xem đơn vị nào chịu làm.
Tề Cường và Vương Hổ phía trợn mắt, mỗi ngày 100 đồng? Một tháng 3000 đồng? Nhiều quá! Còn mua xe còn rẻ hơn! Một chiếc xe tải nội địa giờ cũng chỉ 30–40 nghìn, hơn một năm thuê đủ mua xe mới !
Phương Anh :
– Chúng bỏ 40 nghìn mua xe mới, một năm rưỡi khi chỉ còn giá 4 nghìn.
Hơi phóng đại, nhưng cũng tương đối đúng.
Bây giờ xe tải đều chở hàng, đường dài, đường , một năm rưỡi, xe xuống cấp, còn thêm rủi ro tai nạn, tổng thể giá trị giảm mạnh.
– “Giá 4 nghìn chúng cũng bán ai mua, bán cho ai đây?” – Phương Anh .
Tề Cường gì nữa. Không cần chờ cấp duyệt, các đơn vị tự mua xe tải, cũng ai , họ là đơn vị duy nhất?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-474-xuat-hien-ke-kho-dai.html.]
– “ thuê xe thì lợi.” – Phương Anh . – “Xe cũ là chúng đổi xe, lúc nào cũng chạy xe mới! Hơn nữa tốn tiền xăng, mỗi tháng mấy trăm đồng thôi, cũng tốn lương tài xế, mỗi tháng cũng trăm rưỡi .
– Quan trọng nhất là chịu rủi ro, xe hỏng thì họ sửa, miễn là chúng cố tình phá hỏng, hỏng hẳn cũng trả tiền.”
Xe của đơn vị mà, hợp lý thì báo cáo để thanh toán.
Tính , Tề Cường gật liên tục, lập tức hỏi tài xế xem đơn vị nào xe mới.
Tài xế cũng vui, thấy lời.
Xăng cộ, sửa xe họ quan tâm, vì cứ báo cáo bình thường là thanh toán.
Cái họ quan tâm là 100 đồng định mỗi ngày!
Họ thuộc công ty vận tải, nhưng 365 ngày đều việc, ví dụ một nhà máy chở hàng cho nhà máy khác, nhập hàng thì xuất hàng, một năm cũng chẳng mấy .
Có việc mỗi ngày? Chỉ “siêu lợi nhuận vũ trụ” của những nhà máy khủng mới .
Một năm, 1/3 thời gian họ rảnh hoặc sửa xe.
nếu cho Phương Anh thuê, ít việc nhưng định, mỗi ngày cũng 100 đồng, một năm trừ các chi phí linh tinh vẫn lời.
Hơn nữa chỉ chạy trong thành phố, đường dài xa nhà. Mất cơ hội kiếm thêm nhưng nhiều chán hoặc sợ chạy đường dài.
Đường xá an , dù do con thiên nhiên, họ ghét.
Những hiểu chuyện liền về báo với lãnh đạo.
……
Phương Anh lái xe về quê.
Hiện nay nông thôn nuôi heo, gà, vịt, ngỗng nhiều, còn nuôi cừu, bò cá nhân thì , vì thuộc tài sản tập thể hợp tác xã, cá nhân phép.
nghĩa là đội sản xuất nuôi.
Nhiều đội sản xuất nuôi vài con cừu, lấy lông, lấy sữa, bán cừu.
Mỗi đội sản xuất đều nuôi bò, đây là lực lượng lao động quan trọng, làm việc chủ yếu dựa nó, bò còn nhiều hơn ngựa.
Phương Anh lái xe 100 dặm, vùng núi, mới bắt đầu hỏi đội sản xuất nào nuôi bò, cừu.
Việc dễ tra cứu, đội nào thì hỏi.
Phương Anh thấy một đàn dê núi của họ, nhiều, chỉ hơn ba chục con.
Đó vẫn dựa núi, điều kiện địa lý , tiết kiệm thức ăn, nếu các đội khác chỉ nuôi 2–3 con.
– “Bạn thể bán bao nhiêu?” – Phương Anh hỏi đội trưởng đội sản xuất.
Đội trưởng mắt sáng lên, đây là khách lớn.
Ông hỏi :
– “Cô mua bao nhiêu?”
Phương Anh :
– “Anh bán bao nhiêu mua bấy nhiêu.”
Đối phương hít một , thật mạnh miệng.
Đội trưởng liếc mắt:
– “Đội sản xuất quyết định, nuôi cừu nữa, tốn quá nhiều thức ăn, nên những con bán hết.”
Phương Anh lười vòng vo:
– “Được, nhưng cừu bệnh thì tính giá bệnh, những con bệnh nặng, tối đa 50 đồng/con.”
– “Cái gì? Cô…” – Đội trưởng ngạc nhiên Phương Anh.
Phương Anh :
– “Anh thấy còn trẻ, tại xưởng cử mua? Vì là bán thú y, thể chữa bệnh. Những con cừu gầy trơ xương, chắc là… Anh bán ?”
Đội trưởng phục , đúng là cừu bệnh nặng, ông đang lo chỉ còn cách chia cho dân ăn, giờ gặp dại dột sẵn sàng mua 50 đồng/con.
Hóa lúc khỏe mạnh chúng cũng chỉ đáng giá 50 đồng.
– “Bán .” – Đội trưởng .
Phương Anh hỏi:
– “Đội sản xuất còn bò ? Còn ngựa, cũng mua.”
Ngựa giờ cũng là phương tiện giao thông quan trọng.