Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 336: “Tôi làm tai mắt cho cậu”

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:02:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi lượt đập, thêm 2 cân kẹo .

Cuối cùng, khi xếp mười mấy loại túi kẹo, tổng cộng 50 cân kẹo .

Theo lời nhân viên bán hàng, chỉ cần tính tiền 5 cân là đủ.

Sau khi xếp xong kẹo , nhân viên hỏi Phương Ninh:

“Cô kẹo bánh ? Chúng cũng nhiều!”

Phương Ninh… đáp:

“Vẫn lấy hàng sẵn, đừng đập trực tiếp nữa. Ngoài , loại bánh rẻ nhất, lấy 200 cân, đảm bảo hình thức .”

Nhân viên liếc biểu cảm của quản lý, gật đầu kho.

Mấy món cần đập, chỉ cần sơ ý một chút là rơi xuống đất, vỡ nát hết.

vì Phương Ninh lấy loại , chứng tỏ cô thiếu tiền, nhân viên cũng quá đáng, chỉ “vỡ” hai túi là xong.

Cuối cùng, Phương Ninh chở đầy đồ về nhà, một chiếc xe van còn chật kín gần như chở nổi.

Sau Tết cô thực sự thăm chú Vương, tiện thể thuê một chiếc xe tải lớn về.

Phương Ninh đưa về nhà, đồ cô cần dỡ xuống, phần còn để Phùng Tả và Phùng Hữu kéo .

“Những hộp dầu sò và kem Snowflake , coi như là phúc lợi đây phát cho . Còn mấy món , coi như các con tự bỏ tiền , cùng ăn nhé.” Phương Ninh .

Cũng để hai đứa nhỏ trả ơn xã hội, đồng thời đáp những bữa cơm họ từng mời.

Phùng Tả và Phùng Hữu lập tức đỏ mắt.

Chú Vương cũng thốt lên kinh ngạc khi Phương Ninh, thấy hai đứa trẻ gặp thật sự.

Không, xã Đông Hưng thực sự gặp , thì lấy nhiều tiền để sửa sửa , mua món món .

Phương Ninh phân chia thuốc lá, rượu, kẹo, và chỉ bảo chú Vương:

“Đây là quà Tết cho lãnh đạo xã, chú mang về chia cho nhé.”

“Cô Phương, yên tâm, về sẽ kỹ với họ, họ chắc chắn nhớ ơn cô!” Ông nhỏ giọng:

“Tôi còn làm tai mắt cho cô, ai lưng cô, nhất định sẽ kể cho cô ! Miễn là cô đừng bán .”

“Chú Vương yên tâm, ngây thơ điều .” Phương Ninh với Phùng Tả và Phùng Hữu:

“Còn các con, lúc nãy chú Vương gì, các con thấy gì hết, hiểu ?”

Hai đứa lập tức gật đầu:

“Hiểu !”

Ông Vương hài lòng.

Phương Ninh rút hai bao thuốc 5 đồng đặt tay ông:

“Chú Vương, gặp chú thấy chúng duyên, chú thấy là , cho cảm giác đặc biệt thiện, nên mới chọn chú cùng! Đây là quà Tết nhỏ của thế hệ tặng chú, đừng chê nhé.”

Quà Tết chỉ 10 đồng, ngay cả con gái về nhà bố cũng chắc mang nhiều như , ông Vương tất nhiên chê.

Ông cố ép cũng nhận, ông là kiểu khó chịu chuyện nhỏ nhặt ? Như thì mất giá quá!

Phương Ninh đặt t.h.u.ố.c lá tay Phùng Tả và Phùng Hữu:

“Đợi lát nữa đưa chú Vương nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-336-toi-lam-tai-mat-cho-cau.html.]

“Vâng ạ.” Phùng Tả và Phùng Hữu đáp.

Phương Ninh đóng cửa trở về nhà.

Phùng Tả và Phùng Hữu đẩy chú Vương lên xe lái , tiện tay ném hai bao thuốc lòng ông.

Chú Vương vui mừng nhận lấy, ông cần cũng nhận, vì thật lòng tặng, đó là phép lịch sự.

Sau ai mà Tiểu Phương, ông sẽ nổi giận với họ!

Phương Ninh nhà, Lâm Kỳ và Lâm Tú đang quây quanh một đống đồ mà kiểm tra, đời họ từng thấy nhiều hàng như !

Phương Ninh để vài chục cân bánh, vài chục cân kẹo, cùng thuốc lá, rượu, , chất ngọt… chất đầy một phòng khách.

Đây là dự định phát cho nhân viên nhà máy thực phẩm.

Tất nhiên, các cơ sở khác của cô—xưởng thợ, trang trại gà, trang trại lợn— bỏ sót! Dù công nhân chỉ một là cô, cũng trả bằng quỹ công! 50% lợi nhuận của cô mà thu thì còn để làm gì?

“Sao chị mua nhiều , chị dâu?” Lâm Tú hỏi.

“Là quà Tết cho nhân viên, thích gì thì tùy chọn, các em chọn xong sẽ chia cho những khác.” Phương Ninh đáp.

Lâm Tú lập tức :

“Như lắm …”

Lâm Kỳ bắt đầu chọn:

“Chị dâu !”

Phương Yến và cô Kiều cũng bên cạnh xem.

Phương Yến đầy ánh mắt ghen tỵ, ngước hỏi:

“Chị Hai, phần cho em ?”

“Đây là phúc lợi cho nhân viên, em là em gái , chỉ giúp dọn nhà miễn phí, nhân viên, tất nhiên phần.” Phương Ninh đáp.

Điều cần nhấn mạnh rõ, để tránh ngoài nghĩ cô bắt nạt nhà.

Phương Yến… vòng quanh cuối cùng vẫn bằng nhân viên ?

là em gái , sẽ tự bỏ tiền mua một phần quà cho em, giống như họ, chọn .” Phương Ninh .

Muốn ngựa chạy, cho ngựa ăn cỏ, thì ngựa sẽ giãy nảy, chịu làm việc.

Phương Yến lập tức reo lên, lao chọn quà.

Phương Ninh với cô Kiều:

“Đợi các em chọn xong chị hãy chọn, để họ chen lấn làm phiền chị.”

Cô Kiều xúc động thấy ngại:

“Tôi mới làm vài ngày thôi…”

“Vài ngày cũng là công việc, chọn thoải mái .” Phương Ninh .

Cô Kiều thật sự xúc động, đợi mấy đứa trẻ chọn xong, cô chọn một hộp dầu sò, kem Snowflake, , còn một tấm vải, đồ ăn thì cô đụng đến.

“Những món bánh đều làm , làm 78 loại bánh, ăn gì cứ với , sẽ làm cho các bạn.” Cô .

……

Những ngày mưa to liên tục, đúng lúc về quê, quê lụt, cầu đứt, mắc kẹt bên trong, thể , hôm nay mới , ngày mai sẽ cập nhật bình thường!

Loading...