Phương Vân giờ cực kỳ ghét Đường Trinh, ghét đến mức đ.â.m cô một nhát, nên bày cơn giận sang Phương Yến.
“Cô sẽ là bảo mẫu của nhà .” Phương Vân . “Từ nay mấy việc nhà đều giao cho cô làm.”
Phương Đức… “Điều … hợp lý lắm ?”
Phương Yến lòng ấm áp, ông : “Cô chẳng chịu lao động, cũng phân biệt đường và muối, sợ cô làm lộn, làm chúng ăn hỏng mất.”
Phương Yến…!!!
Phương Vân : “Nhỏ Doanh , ngày mai sẽ tìm chuyên dạy cô , nếu học thì để cô về với . Cô bây giờ dám về, thôi sẽ đánh chết.”
Phương Đức ngạc nhiên: “Sao ? Tại ?”
“Cô đá Đường Đại Quyên khiến sảy thai.” Phương Vân đáp.
Phương Đức hít một : “Đường Đại Quyên nào? Nhà Đường Phúc ?”
“.” Phương Vân .
“Cô hình như kết hôn, yêu ? Thế …” Phương Đức chẳng gì nữa.
còn kinh khủng hơn nữa!
“Bố đoán xem, đứa con của Đường Đại Quyên thể là con của ai?” Phương Vân hỏi.
“Cái làm , chỉ đó, quên mất cô trông thế nào , đây tới nhà , cô cũng tránh , dám gặp.” Phương Đức đáp.
Lúc đó cô trốn nhà gây khó dễ với Phương Anh.
Phương Vân nghiến răng kể với ông đoán của Phương Anh.
Phương Đức sững sờ, lời: “Không , thể nào!”
“Hừ! Một lũ súc vật! Không nhân tính! Sao thể?”
Phương Vân kéo Phương Đức phòng, lẩm bẩm một hồi.
Chẳng bao lâu, Phương Đức bước , mặt đầy tức giận.
Lúc vặn, ông mặc đồ chỉnh tề, liền lao ngoài.
Phương Vân chạy theo ông, đuổi cả một quãng đường, đến tận nhà họ Đường mới thuyết phục .
“Không làm loạn, lấy lý do gì mà làm loạn? Chuyện liên quan một tí gì đến Nhỏ Doanh!” Phương Vân .
Phương Đức trong bóng tối, sân nhà họ Đường, giọng trầm xuống: “Tôi , tất nhiên … sẽ làm loạn bây giờ.”
ông sẽ làm loạn cả đời! Suốt đời ông sẽ bỏ qua cho họ! Không thì làm xứng là một cha!
Đột nhiên, khóe mắt ông đỏ lên.
Nếu lúc đó ông quan tâm con gái nhiều hơn, liệu cô dám? Hoặc con gái từ đầu với ông, lẽ bắt nạt lâu như !
“Đều là của …”
Bỗng cổng nhà họ Đường mở , Đường Phúc, Đường Quý, Đường Hữu cùng vợ họ bước .
Mấy khỏi hẻm, tách mỗi một hướng, rõ làm gì.
Trời quá lạnh, Phương Vân cũng tò mò họ , kệ họ, chẳng liên quan gì đến .
Cô kéo Phương Đức về nhà.
Về tới nhà, thấy Phương Yến ngủ say giường của Phương Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-307-con-choi-kieu-nay-nua-a.html.]
Phương Vân thấy tức bùng, lập tức kéo cô dậy: “Cậu, sang sofa ngủ! Từ nay phòng tớ!”
Phương Yến đang còn dỗi giấc, liền bất mãn: “Sao thế? Trước đây tụi cũng từng ngủ chung giường mà!”
“Em gái tớ, Phương Anh, từ nhỏ đến lớn ngủ sofa! Giờ bắt ngủ thì nào?” Phương Vân .
Phương Yến lập tức nhè: “Sao cô chịu khổ thì cũng chịu một ? Chẳng , bắt cô ngủ sofa… Vậy mà cô hưởng sướng, hưởng chút gì?”
“Cậu mơ !” Phương Vân ôm chăn mà cô từng ngủ, quăng thẳng sofa ngoài phòng khách.
Nghe là sofa cho sang chứ thực nhà thuê thì làm gì sofa, sofa bây giờ đắt lắm.
Phòng khách chỉ một chiếc ghế dài bằng gỗ, kiểu giống ghế dài ven đường.
Phương Yến còn duỗi thẳng chân .
phòng sưởi đất, mà sàn cũng .
Giờ cô tức mà dám , đành tạm chấp nhận .
Sáng hôm , còn Phương Vân gọi dậy, dạy cô dọn phòng, làm việc nhà.
Phương Vân bây giờ cũng việc gì khác, rảnh rỗi lắm.
Phương anhcũng nhớ chuyện , nên sáng hôm , khi tìm Kỷ Nhân, nhờ ông một việc.
“Chú, chú ai từng làm bảo mẫu ở các gia đình giàu ? Tốt nhất là mấy năm từng làm ở gia đình cán bộ cao cấp, vi phạm gì, nghỉ bình thường ?” Phương anhhỏi.
Những bảo mẫu ở nhà giàu xưa thường kỷ luật nghiêm, vì khi đó họ “chủ nhân”, chủ coi họ là , nên dạy dỗ nghiêm.
bảo mẫu đó tâm lý định thì khó .
Còn bảo mẫu ở nhà cán bộ cao cấp, tư tưởng chắc ,
vì họ cũng học chính trị, làm chỉ là bảo mẫu mà là nhân viên sinh hoạt, thư ký… công việc chính thức, “sổ bảo hiểm” đàng hoàng.
Tự thuê bé bảo mẫu để phục vụ riêng ? Không , kiểu đó là tư bản quá , mà lỡ sai lầm thì rắc rối.
Kỷ Nhân khuyên: “Đừng tưởng bở, cấp bậc của còn đủ để thuê phục vụ .”
“Ông hiểu lầm ! Tôi thuê phục vụ , chỉ thuê một chuyên gia việc nhà, để dạy em gái làm việc nhà. Ngắn thì một tháng, dài thì nửa năm lâu hơn, dạy cho tới khi làm là xong.”
Phương anhnói: “Rồi để cho em gái phục vụ , phạm pháp chứ?”
Kỷ Nhân… thế mà cũng chơi ?
Cho em gái phục vụ, chẳng ai dám phạm pháp! Miễn là em gái đồng ý.
“Em gái đồng ý chứ? Hình như cô cũng cưng chiều từ nhỏ mà?” Kỷ Nhân hỏi.
“Đó là đây, giờ những ngày sung sướng của cô kết thúc .” Phương anhđáp. “Tôi phục vụ cô cả chục năm, giờ tới lượt cô phục vụ .”
Kỷ Nhân nhận , lẽ cô em gái là con của kế, thôi kệ, cô vui là .
“À, tối qua mấy nhà bên chuyện gì ? Một cô gái chồng mà thai, tìm con trai nào đó nhận trách nhiệm? Nghe nhà trai cũng khá lớn, ngay khu nhà , chuyện đó thật ?” Kỷ Nhân hỏi.
Phương anhliền : “Một tối mà tin lan xa ? Quá tuyệt!”
Kỷ Nhân cô , thấy nghi ngờ.
“Chuyện cũng liên quan gì tới chứ?”
“Chính là thằng chú lớn nhỏ nhà , , Lâm Kỳ, thằng ngốc đó.” Phương anhđáp. “Cậu chỉ nó nhận trách nhiệm, gì về bên gái ?”
Kỷ Nhân… tất nhiên là , mới là trọng điểm! mặt Phương Anh, ông dám .