Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 275: Thà tin là có còn hơn!

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:49:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị, chị, cứu em với!” Phương Yến đáng thương gõ cửa.

Phương Anh về nhà, đang nấu cơm tối.

Hôm nay tâm trạng , cô định làm một bữa thật đầy đủ, để ăn mừng.

Kiếp , ba cô và Đường Trinh ly hôn, mà Đường Trinh mất chồng, hai kẻ lừa đảo thành đôi.

Kiếp , hai kẻ lừa đảo thể thành đôi nữa , nhưng ba cô chắc sẽ Đường Trinh hại c.h.ế.t trong âm thầm nữa chứ?

Nghe thấy tiếng Phương Yến, Phương Anh dừng một lát nhờ Lâm Ngọc mở cửa.

Lâm Ngọc chạy đến, chẳng hề khuyên can.

Ai dám để chị dâu chịu thiệt? Bất cứ ai đến mặt chị dâu cũng chịu thua! Chị dâu đang “đóng cửa dạy chó” mà!

Vậy là, khi đưa Phương Yến , đóng cửa .

nghĩ , mở để Phương Yến tiện chạy thoát nếu .

Cậu cô ở lâu, tránh tình trạng ăn xin phép.

Phương Yến bước , lập tức chạy đến bếp. Thứ gì thơm thế ?

tại cửa bếp, sững .

Phương Anh chuẩn sẵn đầy đủ các món: gà, vịt, cá, thịt… và còn rau xanh nữa. Dưa chuột, cải nhỏ, củ cải nhỏ, rau xanh trong nhà kính vườn đều thể ăn .

Giữa mùa đông, những loại rau tươi ngon trông còn hấp dẫn hơn cả thịt.

Phương Anh đang xào trong chảo gang, ninh một con ngỗng lớn, mùi thơm đậm đến mức suýt làm cô ngã.

ở cửa quên mất đến vì mục đích gì.

“Tam tỷ, khi nào ăn cơm ?” cô hỏi.

Phương Anh mỉm : “Bây giờ em còn ăn ? Không cứu ?”

Phương Yến giật : “Người đàn bà hổ đó em! Em cắt đứt quan hệ với bà !”

“Chậc chậc, chó còn ghét , còn em thì còn thua cả súc vật.” Phương Anh .

Phương Yến tức giận: “Đó là câu ‘Con ghét ’! Chó ghét nhà nghèo!”

“Em ghét , nên em con , em là chó,” Phương Anh . “Không, còn thua chó nữa, em còn ghét nghèo, nên chạy sang nhà .”

Phương Yến… trúng tim, một lúc phản bác .

“Nhà chó, thể nuôi thêm một con nữa, em .” Phương Anh .

Trong thời gian cô nhà, Lâm Kỳ từ đem một con ch.ó Bắc Kinh về nuôi, là để trông nhà, nhưng con nhỏ tí còn bằng chân cô, trông nhà kiểu gì đây?

Phương Yến liên tục sỉ nhục, cuối cùng nổi giận: “Em là em ruột của chị! Chị nuôi chó còn nuôi em ? Em thấy chị còn thua cả súc vật!”

“Em là em ruột của ? Chưa chắc , em là kiểu thế mà… Hơn nữa, em giống ba , ai ba em là ai.” Phương Anh .

“Chị!” Phương Yến đỏ mặt, hổ bối rối.

Vì cô cũng chắc nữa…

“Đi , em chết, bà chăm sóc chính em, thì còn vài chú nữa, bao năm họ bỏ vài vạn cho em, nhà đều do em mua, về tình cảm và lý lẽ họ đều nên nuôi các em.” Phương Anh .

Đôi mắt Phương Yến sáng lên, nghĩ đến điều nhỉ?

Trước đây, Phương Yến chỉ nghĩ đến việc nhà Phương Anh rộng rãi, đồ ăn ngon.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-275-tha-tin-la-co-con-hon.html.]

bây giờ cô thấy chắc chắn cô sẽ nhận , cô chỉ còn cách nghĩ kế khác.

Bất ngờ, cô lao bếp, vớ lấy con gà hun khói gần nhất, ôm chạy.

Phương Anh…

Phương Yến hổ, kiếp Phương Yến làm nhiều chuyện cực kỳ vô lý, trong đó việc đến nhà cô chơi, thích gì lấy nấy.

Mà những thứ lấy đều đắt.

Kiếp chiều cô, để cô đạt mục đích.

Kiếp , với tư cách là góa phụ giàu nhất thế giới đây, cô thể vì một con gà mà tranh giành với cô , quá hạ !

“Lần tới nữa thì đừng mở cửa.” Cô với Lâm Ngọc, vẫn sững sờ cảnh tượng.

Lâm Ngọc gật đầu lia lịa! Giá mà lúc nãy đóng cửa luôn thì , nhưng chị dâu ngại giành, thể giành !

Kết quả là khi Phương Yến đến cửa thì gặp Phương Đức, cô lập tức kêu: “Bố! Bố ơi, họ thu nhà , con còn nhà nữa, bố ơi, con sống cùng bố!”

Phương Đức nhớ lời hứa đó với Đường Trinh, Phương Yến sẽ do ông nuôi dưỡng.

Mặc dù đó Phương Anh Phương Yến thể con ruột của ông, thậm chí giống cũng chắc là con thật, nhưng ông vẫn thừa nhận Phương Yến con ruột.

Nuôi nhiều năm, kể cả nuôi chó còn tình cảm, huống hồ là con .

Hơn nữa, Phương Yến cũng phần giống ông.

Và ngay cả con ruột, ông cũng phơi bày ! Không thì ông sẽ mất mặt lắm!

Vậy nên Đường Trinh nuôi Phương Yến thì ông nuôi.

Phương Đức định mở miệng, Phương Anh bước : “Vào nhà chuyện , đừng ngoài cửa cho thiên hạ .”

Vì gần dãy nhà cán bộ, hàng xóm khu chuyện ầm ĩ buổi chiều, nhiều đó còn đến dãy nhà cán bộ xem đồ của Đường Trinh ném ngoài.

Giờ chút tin tức chạy cửa hóng chuyện.

Phương Đức liền bước nhà.

Phương Yến vui mừng theo .

Phương Đức sân, suýt hương vị từ bếp làm cho choáng, quá thơm.

Ông ngẩn Phương Anh, khổ thế , cô còn ăn mừng? Thật sự ?

“Bố, con đang ăn mừng sinh nhật mới của bố! Từ giờ, bố ngủ chung với rắn độc nữa, lúc nào cũng đề phòng bà hãm hại bố nữa, chứ?” Phương Anh .

Phương Đức nghiến răng: “Tốt thật! con thể đừng lớn như ? Rất tự hào ? Không thấy ngoài tường ‘cái đầu’ ?”

Trước đây ông cũng kỳ thị ly hôn, sống thì sống, thì ly hôn, hổ?

khi bản trải qua mới , quá hổ! Bởi chứng tỏ ông quá mù quáng, chọn một như !

“Bố, miễn bố ngại, ngại là khác thôi.” Phương Anh .

Phương Đức… câu thật lý! Ông thử…

“Được , chuyện về Phương Yến , nồi con đang ninh đây, ngắn gọn.” Phương Anh :

“Con đồng ý bố nuôi nó. Thứ nhất, nó chắc là con ruột của bố, thứ hai, nó gắn bó với Đường Trinh hơn, nếu Đường Trinh lợi dụng nó để hại bố thì ? Chẳng hạn bỏ thuốc độc đồ ăn trong nhà, nước uống?”

Phương Đức… bỗng liền hiểu!

Thà tin còn hơn tin!

Loading...