Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 263: Vậy thì tôi cảm ơn cậu chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:48:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài nhân viên lục ví Thịnh Phi Bạch, phát hiện trong đó tiền mặt, bảy tám trăm tệ.

Nhiều lắm, bằng lương hai năm của bình thường.

Có tổng cộng 4 nhân viên, chia đều thì mỗi 200 tệ, đủ họ làm việc chăm chỉ nửa năm trời.

Trong khoảnh khắc đó, đều động lòng, tiền bạc làm động tâm thật mà.

Một nhân viên lớn tuổi nhất chịu nổi, : “Hay là thôi ? Thật cũng chuyện lớn gì. Nếu mà bại lộ, họ sẽ tan tành, hai gia đình cũng tiêu đời, lỡ chuyện c.h.ế.t , cả đời chúng cũng chẳng yên .”

Đôi mắt Thịnh Phi Bạch sáng lên: “ đúng, đại ca thật bụng! Cảm ơn đại ca!”

Anh lập tức móc tiền , bắt đầu chia cho .

Đường Trân cũng lóc thút thít: “Tôi yêu, đàn ông của c.h.ế.t nhiều năm , vợ cũng c.h.ế.t nhiều năm , chúng phá hoại gia đình ai, chúng chỉ đang yêu , mà sắp cưới !

“Mặc dù chuyện mấy vẻ vang, nhưng chúng cũng cản trở ai, nếu các mà làm to chuyện, sẽ treo cổ ngay cửa khách sạn của các !”

xong, “cũng đành” nhận tiền của Thịnh Phi Bạch, thêm gì, đóng cửa .

Nếu mà làm to chuyện, ngoài xem vui thì chẳng lợi gì, thậm chí còn nguy cơ rắc rối.

Không làm to chuyện thì 200 tệ.

Chọn cái nào? Ngay cả kẻ ngốc cũng .

Ở tầng , Phương Anh…

Quên mất, tiền khiến thứ thể vận hành!

Âm thanh ầm ĩ, Kỷ Nhân cũng thấy, im lặng “hehe” một tiếng, mỉm với Phương Anh.

Công sức coi như uổng phí ? Lâu lắm mới thấy Phương Anh chịu thua, cũng thú vị đấy.

Phương Anh thể chịu nuốt trọn nỗi nhục ?

Nhất quyết là !

“Cậu đợi đấy, sẽ gọi vợ tới.” Phương Anh .

Kỷ Nhân: “Chưa kịp , họ chắc sắp . Cậu cũng đừng làm gì lung tung, băng ghi hình ?”

“Băng ghi hình để làm lá bài dự phòng thôi, lúc nào cũng dùng. Nếu , sẽ lộ , là phóng viên chiến trường, cựu binh danh dự, làm mấy chuyện khác thì .” Phương Anh .

Kỷ Nhân… cảm ơn ? Cuối cùng cũng nhớ !

rốt cuộc, ai bắt làm việc ?

Phương Anh thật lòng, băng ghi hình thật sự thể tiết lộ, nếu sẽ lộ Kỷ Nhân, một bản địa nhà ở thành phố, lẽ cầm máy ở khách sạn?

Có khi còn liên lụy tới cô.

băng ghi hình giữ, cầm trong tay là lá bài tẩy thể lật ngược tình thế bất cứ lúc nào.

cô cũng nghĩ một phương án dự phòng.

Qua , chắc chắn hai tầng dám mở phòng ở khách sạn trong thành phố trong thời gian ngắn.

Lần bắt họ sẽ khó hơn.

thấy hai tầng thì thầm:

“Đi mau , khách sạn , đời bao giờ !” Đường Trân .

Thịnh Phi Bạch nhăn mặt: “Cả khu đời cũng đến nữa! Và, đừng tìm nữa!”

Suýt chút nữa cô hại c.h.ế.t !

Giờ , còn hứng thú! Ngược yếu, chân mềm, thứ đều mềm.

Lúc nãy thật sự sợ c.h.ế.t mất!

“Gì cơ? Tôi… là tai nạn! Lần , sẽ tìm nơi tuyệt đối an !” Đường Trân .

Thịnh Phi Bạch lạnh lùng hờ hững: “Lần tính tiếp.”

Anh mặc xong quần áo định , Đường Trân vội kéo , áp sát để dỗ.

dỗ Phương Đức mà đến , giờ áp sát Thịnh Phi Bạch, dỗ vài , mà chẳng lợi ích gì thì kết thúc ? Vậy cô chẳng công cốc ? Lại còn dính đến lớn thế !

“Tiền đưa họ hết , còn tiền ? Cậu về tìm vợ ?” Đường Trân hỏi.

Thịnh Phi Bạch lập tức mất khí thế, về tìm Đinh Hựu Song, nhưng cũng , mặt còn đang đau!

Anh vẫn “làm lạnh” Đinh Hựu Song vài ngày, để cô sợ! Nếu cho cô một bài học, cô sẽ càng ngày càng hỗn láo!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-263-vay-thi-toi-cam-on-cau-chu.html.]

“Thế nhé, theo đến nhà em trai thứ hai của , nhà nó rộng, còn phòng trống, tạm ngủ một đêm, đồng thời chúng bàn luôn chuyện giả vờ cứu .”

“Chuyện nhờ đến nó, nó quen nhiều , phù hợp, chỉ quen mấy bác sĩ y tá, thể nhờ họ làm mấy chuyện .” Đường Trân .

hiểu Thịnh Phi Bạch, chỉ vài câu thuyết phục .

“Vậy nhanh dọn đồ , ngoài chờ !” Nói xong, vẫn thẳng tay bỏ ngoài, để Đường Trân ôm mặt.

Đường Trân thở phào, nhanh chóng mặc xong quần áo, che mặt bằng khăn, mới .

Phương Anh ngược theo, chỉ cần họ là đủ.

Nếu cùng, sợ gặp họ, sẽ phiền phức.

Kỷ Nhân tưởng cô bỏ cuộc, khuyên: “Chuyện thật nên một tham gia, bố cũng nghĩ … Tôi về rửa băng ghi hình, hỏi ý kiến bố .”

! Suýt quên mất ông !” Phương Anh .

Đợi thêm mười phút, cảm giác hai xa, Phương Anh và Kỷ Nhân mới , một một .

Nhân viên lễ tân thấy Phương Anh ngay lập tức mặt , dám thẳng, sợ cô hỏi chuyện lầu.

Cô cũng ý định khách sạn thứ hai, như chuyện gì xảy .

Cô đưa Kỷ Nhân về nhà, tìm Phương Đức.

Phương Đức ở trọ, Phương Vân đang nấu cơm tối.

Mặc dù cả hai thích tay nghề nấu ăn của Phương Anh, còn trả tiền sinh hoạt phí cho cô,

Phương Anh mở nhà hàng, tay nghề của cô giá trị, tính tiền sinh hoạt phí của hai cũng đủ, nên họ cũng ăn hàng ngày.

Quan trọng là, đến cũng chắc ăn, Phương Anh ở nhà!

Để Lâm Kỳ và Lâm Ngọc nấu cơm cho họ? Họ càng nỡ, Phương Vân nấu cho họ.

Phương Vân loại đó ? Rõ ràng .

Vậy nên đôi khi hai tự nấu ở phòng trọ của .

Thấy Phương Anh, cả hai bất ngờ.

Phương Vân hỏi: “Gió gì thổi chị tới đây ?”

Cô nghĩ em gái kiểu tự nhiên chơi nhà khác, thật lười.

Phương Anh đóng cửa, mâm cơm bày: “Ăn cơm , ăn xong chuyện.”

Tim Phương Đức lập tức nhảy, ẩn ý của cô.

“Chuyện gì? Nói thì ăn ?”

Phương Anh khen: “Không hổ là bố , thấu đáo thật!”

Phương Đức… “Nói , ăn nữa .”

Chuyện khiến Phương Anh chủ động tìm , thật sự dám tưởng tượng!

Phương Vân cũng Phương Anh đầy trông mong.

“Vậy luôn, bắt gặp Đường Trân và chồng cũ cô ở khách sạn làm chuyện đó.” Phương Anh .

“Cái gì?” Phương Đức bật dậy khỏi ghế, mặt đỏ lên vì hổ!

Không đàn ông nào chịu nổi chuyện ! Lại còn mặt con gái, quá nhục nhã!

“Bình tĩnh.” Phương Anh : “Chẳng bố kết quả ? Bây giờ chuyện như ý, bố nên vui chứ.”

Phương Đức… đúng là như , nhưng thực sự thể nổi.

Phương Vân thì tâm lý , cô đơn giản chỉ tò mò: “Nhanh kể cho , rốt cuộc chuyện gì? Họ bây giờ ở ? Công an ?”

“Không.” Phương Anh : “Thịnh Phi Bạch dùng tiền dàn xếp , họ thoát an , giờ nhà em trai Đường Trân tiếp tục.”

Phương Đức thở hổn hển: “Cái , cái quá vô liêm sỉ !”

Phương Anh : “Cô còn bố c.h.ế.t lâu .”

Phương Đức tức giận nổ tung! Tình nghĩa vợ chồng còn sót cũng tan biến hết.

“Đi! Theo tìm cô !” .

Phương Anh: “Bố tự mà?”

Phương Đức… “Đừng mỉa , thật, dám một , cùng, ?”

Loading...