Tôi kìm mà rùng .
Không ngờ rằng, Trì Dục là thái tử gia.
Càng ngờ rằng, cha lời nguyền rủa độc địa như với con trai .
''Xì——''
Cảm giác đau nhói từ vết thương kéo về thực tại.
Là y tá đang giúp khử trùng.
Tôi nhíu mày.
Vết thương ngoài da của còn khó chịu đựng, ...... chắc đau đến mức nào?
Tôi vội liếc Trì Dục ở giường bên cạnh.
Gương mặt tuấn tú một gợn sóng, dường như mắng là , trật khớp xương cũng là .
Tim bỗng nhiên thắt , một cảm giác khó chịu thể tả.
Đều tại .
Lúc , thấy bác sĩ bảo Trì Dục cố chịu một chút, liền vội vàng chạy đến bên cạnh , nắm lấy tay của để cổ vũ.
lơ lửng mãi mà vẫn dám.
Tôi siết chặt hai tay , tim đập nhanh dần, đến cả biểu cảm cũng mất kiểm soát.
Người còn tưởng đang nắn xương là .
Giây tiếp theo, tay Trì Dục nắm lấy.
Ngón tay thon dài khẽ vỗ nhẹ lên mu bàn tay , hiệu bảo yên tâm.
Hốc mắt cay xè.
Rõ ràng là thương nặng, mà sang an ủi .
Nước mắt tức thì tuôn rơi.
Trong mắt Trì Dục thoáng qua một tia hoảng hốt và mãn nguyện, xoay ngón tay, đan kẽ tay , mười ngón tay siết chặt.
Cho đến khi bác sĩ chữa trị xong, cũng buông .
Khi ở khu vực chờ lấy thuốc, điện thoại của Trì Dục reo lên.
Là sếp lớn gọi tới.
Vừa bắt máy là một trận mắng chửi xối xả.
Trì Dục bình tĩnh lắng suốt cuộc gọi, trông vẻ hề để tâm.
bàn tay đang nắm lấy tay siết chặt hơn, bóp đến mức thấy đau.
Cuộc gọi kết thúc, lực tay Trì Dục mới trở như thường.
Tôi cúi đầu, sụt sịt mũi, giọng nghèn nghẹn:
''Xin , nếu vì , ba ......''
''Không liên quan đến em.''
Trì Dục lạnh nhạt ngắt lời .
''Cho dù chuyện , ông cũng sẽ kiếm chuyện khác để gây sự với , quen .''
Trì Dục kể cho .
Từ nhỏ đến lớn, câu nhiều nhất chính là bằng em trai .
Dù cho thành tích của hơn em trai, dù cho hiểu chuyện hơn em trai.
phận trớ trêu.
Năm 12 tuổi, đưa em trai đến khu vui chơi, may bắt cóc.
Cùng trượt chân ngã xuống sườn núi, em trai thì chết, còn sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/em-la-tia-nang-cua-doi-anh/chuong-6.html.]
Kể từ đó, ba bắt đầu căm ghét .
Mỗi khi hai bên xảy xung đột, họ sẽ hỏi, tại c.h.ế.t là .
''Tôi thường nghĩ, nếu lúc đó c.h.ế.t là , liệu họ trách em trai như trách ?''
''Nghĩ mãi bật , chính sự si tâm vọng tưởng của .''
''Có lẽ họ chỉ mong c.h.ế.t cho .''
''Chỉ là hiểu, nếu như , tại họ sinh ?''
Viền mắt Trì Dục ửng đỏ.
Rõ ràng là đang , nhưng trong đáy mắt là nỗi u sầu thể tan biến.
Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống mu bàn tay Trì Dục, giật rụt tay như bỏng.
Rồi ngước mắt , xoa đầu vẻ quan tâm: ''Được , đừng , , em đừng tự ý nhận trách nhiệm về .''
càng giả vờ thoải mái, càng đau lòng.
Trên đường đến bệnh viện, lén gửi một tin nhắn cho ba .
Tôi hỏi ông rằng nếu làm sai chuyện gì đó, nhưng thương, thì việc đầu tiên ông sẽ làm là gì.
Kết quả là ba lập tức gọi điện cho , lo lắng hỏi han đủ điều, sợ giấu giếm tình trạng vết thương, còn chuyện sai lầm mà nhắc đến thì dường như ông quên mất, một lời trách mắng.
Liên tưởng đến phản ứng của sếp lớn đối với Trì Dục, chỉ chỉ trích và mắng mỏ, một lời hỏi thăm đau .
Trong phút chốc, cảm giác xót xa cho Trì Dục ập đến như sóng thần, cuồn cuộn dâng trào, đè nén khiến khó thở.
Cuối cùng hiểu vẻ ngoài lạnh lùng lạ chớ gần của từ mà .
Cũng cuối cùng hiểu tại với nhiều lời yêu thương như , mà bao giờ tin là thật.
Có lẽ một trái tim nóng hổi phụ bạc trong thời gian dài sớm nguội lạnh.
Không dám chân thành với ai nữa.
Càng dám dễ dàng tin rằng sẽ yêu thương vô điều kiện.
Tôi hít một thật sâu để định cảm xúc.
Rồi rút bàn tay đang Trì Dục nắm chặt .
Dưới ánh khó hiểu của , cẩn thận ôm lấy .
''Từ nay về , còn cô đơn nữa, em sẽ ở bên cạnh .''
''Em lừa , em thật sự thích .''
Cơ thể Trì Dục khẽ run lên, bàn tay đang hờ hững đặt eo , một lúc lâu mới áp sát .
''Ừm.''
Anh bình thản đáp một tiếng.
Tôi nghĩ chuyện sẽ một cái kết hậu, mà thản nhiên trêu chọc:
''Trước tiên giải thích một chút, đàn ông chia tay trong bài đăng vòng bạn bè là ai?''
''Còn định trọng sinh để giả làm vợ ai?''
''Ngoài , định dùng bệnh nan y để lừa đàn ông nào kết hôn?''
Miệng Trì Dục từ từ di chuyển đến vành tai .
Hơi thở ấm nóng phả làm vành tai bỏng rẫy.
''Nói rõ từng chuyện một.''
''Không ——''
Tôi bật khỏi , vô tình đụng bàn tay thương của .
Thấy nhíu mày, vội vàng xin :
''Xin , chứ?''
--