"Trông ngon lắm ạ, cảm ơn Tổng giám đốc Lục."
Hai chúng đối diện , im lặng ăn cơm.
Động tác của Lục Thời An vô cùng tao nhã, hổ là đàn ông mà tất cả phụ nữ trong công ty đều tiếp cận.
Những lúc ở riêng, đều rằng Lục Thời An trai giàu , nếu thể chiếm Lục Thời An trở thành bà chủ, thì coi như thoát khỏi khổ ải.
thực sự hiểu nổi, tại yêu đương với Tổng giám đốc, ở công ty còn hận thể bao giờ gặp .
Hơn nữa, đối tượng hẹn hò của …
Linlin
Tôi nhớ phụ nữ thấy ở quán cà phê hôm nay.
Ít nhất cũng môn đăng hộ đối, ưu nhã xinh chứ.
Những làm công ăn lương như chúng làm lọt mắt ?
Có lẽ Lý Dao là ngoại lệ, trong phòng nước còn thấy Lý Dao đưa cho Lục Thời An một cốc cà phê.
Lục Thời An vẫy tay mặt : "Nghĩ gì thế?"
Bình thường khi ăn cơm thích xem phim hoặc tiểu thuyết, hôm nay cứ ngây đó chẳng gì cả, đành chằm chằm mặt Lục Thời An, cẩn thận suy nghĩ lan man.
"Tôi xin ."
Tôi thấy đĩa của cả hai chúng đều trống rỗng.
Anh ngăn : "Cứ để đó, lát nữa giúp việc sẽ dọn dẹp, tay và não của cô để làm những việc ."
Lục Thời An chằm chằm : "Cố Chiêu Dinh, cô thông minh, cần nghi ngờ bản ."
Ánh mắt nóng bỏng và chân thành, nhất thời trả lời thế nào.
Tiếng cửa lớn vang lên, mấy giúp việc về: "Thiếu gia, phòng dọn xong ạ."
Tôi đột nhiên nghĩ đến điều gì đó Lục Thời An: " căn nhà thuê vẫn còn mười lăm ngày nữa, còn hai nghìn tệ tiền cọc, nếu báo một tháng thể sẽ trả ."
Lục Thời An chút cứng đờ, nghiến răng : "Tôi sẽ bảo bộ phận pháp lý đàm phán, cô đừng xao nhãng công việc của ."
"Cảm ơn Tổng giám đốc Lục."
"Sau khi tan làm cần gọi Tổng giám đốc Lục nữa, gọi đàn cũng ."
Lục Thời An chọn hai giúp việc đưa về căn biệt thự bên cạnh, lo sợ nên hôm nay để hai cô ngủ cùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/em-la-khuc-go-sao/chuong-4.html.]
Trong phòng ngủ chính lớn ở tầng hai còn bày vài bộ quần áo, từ đồ ngủ, đồ thể thao đến vest đều , tất cả đồ dùng vệ sinh cá nhân và mỹ phẩm dưỡng da cũng chuẩn sẵn.
Người giúp việc hiền hòa: "Cô Cố, đây là những thứ thư ký Chu gọi điện bảo trung tâm thương mại gửi đến, cô xem còn thiếu gì chúng sẽ sắp xếp tiếp."
"Không thiếu , đủ dùng." Tôi đầy bàn mỹ phẩm Helena Rubinstein, thư ký Chu thực sự quá với ! Tôi đức hạnh gì mà như chứ!
Chắc chắn là vì Lục Thời An sợ linh tinh chuyện xem mắt.
cũng đến mức hối lộ đến thế …
Sáng hôm , đúng bảy giờ chuông báo thức vang lên, môi trường mới xung quanh mới phản ứng rằng đổi chỗ ở.
Hình như ở đây thì chín giờ dậy vẫn kịp.
Tôi điều chỉnh thời gian báo thức, tiếp tục yên tâm ngủ thêm một lúc.
Khi chín giờ chuông báo thức vang lên, cảm thấy ngủ một giấc ngon.
Tôi đến tủ quần áo chọn một bộ vest màu xanh bạc hà nhạt, chất liệu của nó hơn nhiều so với bộ 300 tệ đây của .
Tôi nghĩ đến việc Lục Thời An đãi ngộ của và thư ký Chu là như , thư ký Chu sống hạnh phúc quá mất…
Dưới lầu, giúp việc làm xong bữa sáng đặt bàn ăn: "Cô Cố, đây là bữa sáng thiếu gia dặn làm thêm một phần."
Tôi chiếc bánh mì sandwich và sữa tươi mặt, càng ngày càng hiểu rằng nụ dịu dàng và thiện lương hàng ngày của thư ký Chu chắc chắn là xuất phát từ tận đáy lòng.
Ăn xong bữa sáng cửa, xe của Lục Thời An đậu sẵn ở đó.
Thư ký Chu xuống xe vẫy tay với : "Chào buổi sáng! Trợ lý Cố."
Tôi cũng mỉm đáp : "Chào buổi sáng! Thư ký Chu!"
Tôi lên xe thấy Lục Thời An phía : "Chào buổi sáng Tổng giám đốc Lục."
Anh khẽ gật đầu coi như đáp .
Xe chạy thẳng đến cửa thang máy ở hầm gửi xe, thư ký Chu thành thạo bấm thang máy riêng của Tổng giám đốc.
Tôi theo Lục Thời An văn phòng của như hôm qua, phớt lờ vẻ mặt như ăn tươi nuốt sống của tổ trưởng Trương và Lý Dao.
Tối qua khi ngủ sắp xếp thêm một phần nữa, sáng nay đến công ty chỉ mất nửa tiếng để thành nốt những nội dung xử lý xong của ngày hôm qua.
“Tổng giám đốc Lục, bản điện tử tài liệu hôm qua cần gửi email của , bây giờ in bản cứng.”