Em bỗng hóa "yêu tinh" ngọt ngào - Chương 27

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-09-05 17:15:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thông tin mà Dịch Trạch Diên quả thực như sét đánh giữa trời quang — Lâm Thanh Thanh thực sự kết hôn với Dịch Trạch Diên ư?

 

dựa chứ? 

 

Một mất cả giọng hát lẫn sự trong sạch thì làm gì cái khả năng ?

Sau phát ngôn gây sốc , Giang Như Yên sốc vì rõ ràng những tin tức mà cô nhận đều là nhảm nhí. cho cùng, Giang Như Yên là thông minh, cô đây lúc mà nên ở đây mà xào xáo thứ lên. Nhân lúc còn đang bất ngờ, cô lặng lẽ rút .

Phía bên , Lâm Bằng và Lương Phi Phi cũng tin tức làm cho chấn động.

Ánh mắt của Dịch Trạch Diên lướt qua Lâm Bằng, lạnh nhạt :

“Ông Lâm, gọi ông một tiếng ‘ông’ là vì ông là cha của Thanh Thanh. khi việc ông làm quả thực là công tư lẫn lộn, thiên vị kẻ tổn thương cô . Cho nên, cô quyết định đoạn tuyệt quan hệ với ông cũng là lẽ thường tình thôi. hiện tại, cô lấy thì là vợ của . Dù cô thì chỉ mới quyền nhắc nhở.”

Lâm Bằng dù là bậc trưởng bối, nhưng khí thế của Dịch Trạch Diên áp đảo. Ông hiểu rõ đàn ông đang mặt chỉ là loại con rể bình thường, mà là tiền tài, quyền lực và những mối quan hệ vượt xa

Ở thương trường, ông nổi tiếng là chuyên bợ đỡ, xu nịnh. Thật là ngựa quen đường cũ, Lâm Bằng lập tức hạ :

“Cậu Dịch đúng, là điều. Trước đấy cũng là do hiểu lầm, Thanh Thanh và kết hôn. Tôi sợ con bé sẽ làm điều gì dại dột, tất cả cũng chỉ vì cho nó.”

“Vì cho cô ?” – Dịch Trạch Diên nhạt đầy mỉa mai, nhưng cuối cùng vì nể mặt Thanh Thanh mà châm biếm thêm. Ánh mắt lập tức chuyển qua Lương Phi Phi.

Lương Phi Phi thì quả nhiên bản lĩnh ứng phó như Lâm Bằng, lập tức run rẩy, nụ mặt cũng cứng ngắc .

“Cô cũng là vì cho Thanh Thanh ?”

“Tôi… …” – Lương Phi Phi khí thế của làm cho lắp bắp, một câu nào chỉnh. 

Lâm Bằng thấy vội vàng đỡ:

“Bà học hành đến nơi đến chốn, ăn chừng mực. Cậu Dịch cần thiết chấp nhặt .”

Lương Phi Phi ông đang cố gắng gỡ rối cho , nhưng ngay mặt bao nhiêu học thức, rằng mà so đo với cô là tự hạ thấp – đúng là đ.â.m thẳng lòng tự trọng.

lúc , cô cũng chẳng dám phản bác. Mặt đỏ ửng lên, cúi đầu, cắn răng chịu đựng.

“Tôi thấy từ miệng bà bất cứ lời nào bôi nhọ Thanh Thanh nữa. Bà leo lên cái chức “ kế” bằng thủ đoạn gì. Bà tư cách gì để dạy dỗ cô ?”

Những lời của Dịch Trạch Diên hề khách sáo. Ai hiểu rõ cũng , Dịch luôn chú trọng thể diện, các mối quan hệ xã giao đều xử lý cực kỳ khéo léo. Rất hiếm khi chuyện sẵn sàng vạch trần khác mặt đông như thế .

Ngay cả Lâm Thanh Thanh bên cạnh, dù là trong cuộc, xong cũng khiến cô ba phần choáng váng. Anh luôn trầm tĩnh, quyết đoán, xử lý việc hết sức gọn ghẽ – nhưng phá lệ mà nổi giận vì cô.

Anh choàng tay qua mà ôm lấy cô, bảo vệ cô trong vòng tay . Hệt như một bến cảng chỉ dành riêng cho cô trú ngụ. Cô nghiêng đầu , chỉ thấy góc nghiêng kiên định của khuôn mặt ánh đèn ấm áp, đôi mắt nghiêm nghị nhưng vẫn chứa đầy sự dịu dàng. 

Anh lúc đến lấy mạng

Lương Phi Phi bao năm qua làm vợ Lâm Bằng. Ông cũng chút gia sản nên bà thường xuyên tâng bốc, nâng niu. Hôm nay khác giẫm đạp thể diện ngay mặt bao , nhưng đối phương cũng mà bà thể bật .

Lúc Dịch Trạch Diên sang Lương Hân, cô gần như sắp phát điên. Dù hề cam lòng, nhưng vẫn chấp nhận sự thật rằng Lâm Thanh Thanh là vợ của , là phụ nữ bảo vệ và che chở.

Tuy thì cô thức thời, đợi Dịch Trạch Diên mở miệng liền chủ động :

“Xin Dịch, là hiểu nhầm. Ban đầu chỉ mời bà Dịch đến để tạo bất ngờ cho thôi.”

Nói xong, cô cúi đầu, giọng thành khẩn:

“Thật sự xin làm phiền .”

Lâm Thanh Thanh thấy cũng khỏi thầm phục trong lòng. Lương Hân đúng là tay nhanh – chiếm thế chủ động, khiến Dịch Trạch Diên cũng dễ ép cô thêm nữa.

“Người cô nên xin là vợ .”

Lương Hân ngước lên về phía Lâm Thanh Thanh, vẻ mặt do dự, phức tạp.

“Sao thế? Không cô cảm thấy áy náy ?” – Giọng của Dịch Trạch Diên trở nên lạnh hơn. 

Lương Hân cắn môi, gượng :

“Xin bà Dịch, là mắt mà tầm hạn hẹp. Mong chị rộng lượng bỏ qua.”

“Cô gọi đó là xin ?” – Rõ ràng Dịch Trạch Diên hài lòng.

Nụ mặt Lương Hân sắp cứng đến nơi , cô im lặng vài giaya. Sau khi hít sâu một , cô cúi đầu nữa thật sâu:

“Xin bà Dịch, sai.”

Tư thế cung kính, giọng chân thành đến mức thể chân thành hơn.

Quả thật khí thế của Dịch Trạch Diên dạng . Lương Hân lúc còn đắc ý nắm chắc phần thắng, mà trong chốc lát khom lưng cúi đầu.

lúc đó, Lưu Ổn và Nhiễm Nam xuất hiện. Lưu Ổn bước tới bắt tay Dịch Trạch Diên:

“Dịch , thật xin , hiếm khi tới mà để xảy chuyện thế .”

Dịch Trạch Diên cũng nể mặt :

“Đã tổng giám đốc Lưu ở đây , là nghệ sĩ trướng công ty, tự xử lý nhé.”

Lưu Ổn liếc Nhiễm Nam một cái, hai ngầm hiểu ý ngay. Một lời xin hời hợt thể khiến Dịch Trạch Diên hài lòng.

Nhiễm Nam nén giận, mỉm mà bước tới, hướng cả hai vợ chồng Dịch làm hòa:

“Dịch , Dịch phu nhân, xin gây phiền toái cho hai . Gần đây Lương Hân nhiều lịch trình, ngủ nhiều nên… tỉnh táo nên mới xảy chuyện như . Tôi sẽ đưa cô bệnh viện khám, nhờ bác sĩ kê đơn, mong hai coi cô như bệnh nhân, đừng chấp nhất.”

Nhiễm Nam đúng là gì quá sâu xa, nhưng câu “cho cô ngủ nhiều đến mức đầu óc mụ mị” thực sự chạm tới lòng tự trọng của Lương Hân.

Tam phương tứ bề bên ngoài vây quanh tiếng bàn tán, Lâm Thanh Thanh cũng bật :

“Nếu … vị đây , đối với bệnh nhân mất trí, chúng cũng nên để bụng.”

Nhiễm Nam mừng rỡ: “Dịch phu nhân quả thật là trọng lượng. Có câu: ‘Tầm quyết định uy lượng’, thật đúng!”

Một câu ẩn ý khen Thanh Thanh, châm chọc ba Lâm Bằng – Lương Phi Phi – Lương Hân: “Họ tầm nên chẳng rõ tình hình.”

Lâm Thanh Thanh tự nhiên thông cảm với câu . Quả đúng là, là đấu tranh vì phụ nữ yếu thế, cô uy – đặc biệt khi hiện trường quá nhiều nhân chứng và tin tức tính xác thức.

Trong khi đó, bên ngoài tiếng đàm tiếu vẫn dứt:

“Gì cơ? Mẹ của Lương Hân là…?”

“Quá nhẫn tâm!”

“Hẳn là Nhiễm Nam đúng đó, kiểu uy lượng ?”

Lương Hân đỏ mặt vì hổ, đúng cái điều cô che giấu bôi trát công khai, bao cặp mắt như quả nhiên tổn thương tâm lí là đều khó thể diễn tả lúc .

Lương Phi Phi thấy liền ôm con gái sát như gà ôm con, lạnh giọng hằn học :

“Người ai cũng lúc sai, Lương Hân làm sai thì xin . Còn Nhiễm cô nương đây… chẳng cũngnên xin khác chứ? Là chủ tịch công ty, chẳng điều? Mấy chị là chính cô cùng chồng vị khác đây– Lưu Ổn – mới là sáng lập công ty MK!”

Lâm Thanh Thanh thật sự sốc. Cô sang tại vị trí của Tề Kỳ, vẫn bình thản.

Nghĩa là… Tề Kỳ và Lưu Ổn từng là vợ chồng?

Cô cứ tưởng họ chỉ là đôi đối tác nghề…

Lương Phi Phi rõ ý ngầm ám chỉ Nhiễm Nam là “kẻ thứ ba phá vỡ hôn nhân” giữa Lưu Ổn và Tề Kỳ. 

Thế nên mới kích động như .

Nhiễm Nam hề tỏ gượng gạo, đáp thẳng:

“Lương phu nhân, bà thật tưởng ai cũng như bà ? Thật đúng là nào con nấy: ai làm tiểu tam thì nghĩ khác là tiểu tam. Bà đây thành bà tướng nghĩ cũng giống bà? Bà nghĩ bí mật thể che dấu mãi ? Về chuyện bà ép bà khẳng định đắn, giống bà.”

Đám đông xung quanh lập tức râm rang, bình luận càng lúc càng to:

“Gì? Mẹ của Lương Hân từng là tiểu tam cưỡng ép vợ chính?!”

“Ác quá!”

“Nhiễm Nam đúng, mà chẳng tầm , quá… Low!”

Khỏi bây giờ Lương Hân hổ đến cực điểm. Cô tê tái xung quanh, cảm giác truy vấn phanh thây lúc khiến cô thể thở nổi.

Lương Phi Phi thấy liền tự ái. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/em-bong-hoa-yeu-tinh-ngot-ngao/chuong-27.html.]

“Anh Lưu? Không công ty thể tự dẹp cô ?”

Lưu Ổn đỡ lời:

“Dĩ nhiên. Từ giờ liên quan đến MK, phim ảnh, quảng cáo… hai đừng mong thấy bóng dáng Lương Hân nữa.”

Lời nghĩa là: Lương Hân sẽ cấm cửa trong công ty.

sốc nặng, ôm mặt :

“Lưu… Lưu tổng… thể làm …”

Con đường mới khởi sắc một đoạn đứt quãng. Bản cô nổ lực mấy năm trời giờ công cốc

Lương Phi Phi cũng hoảng loạn. Bản chất cô chỉ là hỗ trợ con gái thôi, ngờ Lưu Ổn quả quyết đến .

Cô lặng lẽ cầu cứu Lâm Bằng, nhưng ông chỉ mải nghĩ đến chuyện mất mặt ban nãy. Thấy các vị khách xì xào, ông kéo bà cùng con gái rời :

“Về mau.”

Bữa tiệc cũng dần tới hồi kết, cũng bắt đầu lên xe về.

 Dịch Trạch Diên nhẹ nhàng với Lâm Thanh Thanh:

“Em cần trở về công ty một chút. Anh bảo tài xế đưa về nhé.”

“Ừ,” đáp ngắn gọn theo bảo vệ lên xe rời .

Lâm Thanh Thanh, Tề Kỳ và Mạc Khanh Nhan cùng xe. Trên đường về, cô hỏi Tề Kỳ:

“Không em tọc mạch nhưng… chị với Lưu Ổn thực sự từng là vợ chồng ?”

Tề Kỳ gật đầu: “Ừ.”

“Em từng thấy chị đề cập chuyện bao giờ?”

Tề Kỳ vẫn bình thản: “Chẳng gì đáng . Việc xảy cũng lâu .”

Thanh Thanh nhẹ đặt đầu: “ em hỏi thật lòng, Nhiễm Nam thứ ba ? Em hỏi vì chị là thần tượng của em…”

Tề Kỳ nhún vai: “Em hỏi đúng ?”

Thanh Thanh ngẩn: “….”

Tề Kỳ trả lời: “Chuyện em hỏi liệu là đúng sai thì ngay bản chị cũng . Bọn chị ly hôn một năm và Lưu Ổn mới tái hôn. Có nghĩa là chị họ quan hệ khi ly hôn .”

Thanh Thanh im lặng. Dù thời điểm tái hôn chút gượng, nhưng nếu Tề Kỳ chắc thì cũng là chuyện bất khả tư nghị.

Từ sâu bên trong, Thanh Thanh vẫn cảm kích: cô mong Nhiễm Nam âm mưu gì. Bởi vì cô – Nhiễm Nam là kiên cường, dấn vì công lý. Năm cô ở đại học, một vụ cưỡng h.i.ế.p khiến dư luận rúng động. Nạn nhân cho là " từng với nhiều " nên bằng chứng⁤, luật sư ban đầu tuyên vô tội. 

Nhiễm Nam – khi là một ngôi tổ chức họp báo, lên tiếng cho nạn nhân, tạo áp lực dư luận. Cuối cùng vụ án tái thẩm và thủ phạm chịu tội.

Những việc đó, cô cũng dùng chính tài năng và ảnh hưởng của để làm tổ chức nhiều hoạt động hỗ trợ phụ nữ đau khổ. Cô xứng đáng gọi là một nữ hùng.

Về đến studio, Mục Thông vẫn đang làm việc. Lâm Thanh Thanh báo cáo hôm qua buổi tiệc vài nhà đầu tư quan tâm đàm phán. Mục Thông kiểm tra kỹ lưỡng nhận thấy chỉ một hợp đồng giày thể thao là đáng giá. Anh dự định hôm sẽ gặp họ để thương lượng và ký hợp đồng.

Cuộc họp kết thúc, thời gian muộn. Thanh Thanh định đóng cửa thì Mạc Khanh Nhan chạy tới:

“Em còn việc ?”

Nhan : “Chị Tề Kỳ cũng qua đây.”

Ba studio. Thanh Thanh cứ nghĩ là để bàn chuyện ký hợp đồng, nào ngờ Ngân chìa cho Mạc Khanh Nhan và một trai mặc quân phục cách đây nhiều năm - tấm ảnh vẫn giữ nét cao nguyên đỏ hồng má cô.

Phía ảnh ghi: “Xương Kỳ, sinh năm 1987, Kỳ Châu, năm 2014 gia nhập lực lượng gìn giữ hòa bình Trung Quốc tại Libya.”

Thanh Thanh sững sờ hỏi:

“Sao chị đưa em xem bức ?”

Ngân khẽ :

“Còn nhớ đầu tiên chúng gặp ? Khi em từ chối hợp tác với chị. Sau đó một tìm đến chị – chị đang tìm trong ảnh, và sẽ giúp chị, với điều kiện khi chị thành công thì chị mang tới gặp em.”

Thanh Thanh ngạc nhiên: “?!”

Nhan thở dài:

 “Chị là ai, chỉ là thông tin bất ngờ về một bí ẩn lắm. Đến hôm nay, khi thấy em tay trong tay với Dịch Trạch Diên, chị mới nhận giúp vốn là chồng em. Người trong ảnh chính là chị tìm. Giờ chị nổi tiếng , em thành công, mong em giúp chị đưa ảnh cho .”

Thanh Thanh thật sâu mắt của cô , cảm nhận sự trân trọng ẩn giấu – một sự khác biệt hẳn với vẻ bề ngoài thờ ơ.

“Tại … chị tìm ?”

Nhan bình thản đáp:

“Anh cứu chị khi chị thương do động đất ở Ngọc Thụ. Sau đó gia nhập lực lượng gìn giữ hòa bình, bỏ chị mà . Chị còn sống mất. chị luôn rõ.”

Thanh Thanh nhận lấy bức ảnh từ tay Mạc Khanh Nhan:

“Được, em sẽ đưa ảnh cho .”

Cô cùng Tề Kỳ rời , và Tề Kỳ bất ngờ :

“Chị ngưỡng mộ em đó – một chồng thật .”

Thanh Thanh bật ngạc nhiên. Tề Kỳ kể:

“Trước khi đến đây, chị làm ăn thua lỗ. Có giúp chị trả nợ, nhưng điều kiện là chị đến giúp em. Chị là đại boss nào. Chị thử kiểm tra, em, duy nhất là Dịch Trạch Diên.”

“…” – Thanh Thanh im lặng.

Cái Kỳ vỗ vai cô, dịu dàng: “Em thật may mắn khi một chồng .”

Thanh Thanh hỏi:

“Chị từng kinh doanh gì?”

Tề Kỳ tin nguyên mặt lạnh: “Nuôi lợn.”

Thanh Thanh trợn mắt: “Chị… nuôi lợn?”

Thật chẳng thể tin nổi.

Tề Kỳ gật đầu bỏ , còn Thanh Thanh – uống nước để lấy tinh thần phóng xe về nhà.

Đêm khuya, phòng trẻ con ở lầu tắt đèn. Cô theo thói quen lặng lẽ lên tầng, thấy chồng vẫn sách ánh đèn ngủ.

Anh :

“ Em đói thì cháo ở tầng đó.”

Thanh Thanh xuống, ngước trộm lên .

Một ánh đèn lờ mờ bao phủ khuôn mặt , gió nhẹ quạt hắt lên những đường nét nghiêm nghị pha vẻ bình yên. Cô nhận : cô thương , cô hiếm dịp cảm nhận rõ như thế nào là an và ấm áp.

“Anh giúp em nhiều chuyện đúng ? Anh âm thầm xây dựng studio, quy tụ tài, chuẩn vốn… Anh chỉ mà còn làm . Sao thế giới tồn tại một đến ?”

Anh cô im lặng , ngước lên:

“Em buồn ngủ thì cứ ngủ . Anh thêm chút.”

Không nhịn , cô lấy bức ảnh đưa xem:

“Ừm chị Nhan nhờ em đưa cho bức ảnh . Người đàn ông trong ảnh là chị tìm.”

Anh nhận lấy, gật nhẹ: “Ừ, .”

Thanh Thanh rời , phòng tắm lấy đồ lót mới đồ ngủ. Cô diện chiếc váy ngủ trắng mỏng nhẹ, cổ điển, khiến cô chút băn khoăn.

Vào phòng, liếc cô từ đầu tới chân, nửa úp nửa mở hoá giải mờ ám tiếp tục sách.

Ánh đèn mờ khiến bầu khí ngột ngạt. Cô nhẹ nhàng đá chăn, hé để hở đôi chân trắng nõn, vết sẹo và hình xăm phù thủy tối màu kỳ lạ là làm cô thêm phần quyến rũ.

Anh nghiêng mắt theo đôi chân , ửng đỏ mặt, cố giấu nhưng bất lực.

Thanh Thanh mỉm : “Em …” nhưng ánh mắt loáng thoáng phản ứng khiến cô đỏ mãi trong đêm.

 

Loading...