Giây tiếp theo, mắt tối sầm, liền Chu Cẩn Xuyên ôm chặt lòng.
"Bảo bối, mật khẩu thẻ ngân hàng của là 168658, trong thẻ năm trăm triệu tệ, mật khẩu thanh toán là 990203, mật khẩu điện thoại là 980980, trong túi quần còn năm mươi nghìn tệ tiền mặt..."
Tôi đang cố gắng hiểu hành vi khoe khoang tài sản của thì đột nhiên một đôi tay vòng qua eo .
Chu Cẩn Xuyên bế bổng lên, còn kịp phản ứng ba bước hai bước bế lên giường.
Cả đè lên , thấp giọng dụ dỗ:
"Bảo bối, tiền ở trong túi quần, em tự lấy ?"
Sau đó, rằng kéo tay , đưa túi quần của .
Đầu óc trống rỗng, bản năng tham tiền khiến đờ đẫn làm theo chỉ dẫn của mà thò tay trong.
Ai ngờ, sờ thấy tiền sờ thứ gì đó cứng cộm trong tay.
Tôi:?
Chuyện là ?
Tôi sợ hãi rút tay , nhưng Chu Cẩn Xuyên nắm chặt.
"Bảo bối, s.ú.n.g để lâu lau sẽ gỉ đấy."
"Ngoan, giúp chồng lau một chút ."
Lớn quá.
Nóng quá.
Tôi đỏ mặt điên cuồng lắc đầu.
Anh nhếch môi, đôi chân dài kẹp giữa hai đầu gối , đôi mắt lạnh lùng khẽ nheo , giọng khàn khàn dỗ dành :
"Vậy giúp bảo bối một bước đến dày ?"
Hơi thở nóng bỏng dần đến gần, gương mặt tuấn tú góc cạnh của Chu Cẩn Xuyên phóng đại vô hạn mắt , khẽ thở dốc cắn nhẹ tai .
"Bảo bối, tiền đều cho em hết, giúp tháo kính ?"
Đầu ngón tay khẽ run...
Ô ô ô, nhà tư bản giăng bẫy ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dut-tay-vao-tui-quan-sep-suoi-am/chuong-4.html.]
Giây tiếp theo, Chu Cẩn Xuyên nâng mặt lên hôn xuống.
Giữa những thở quấn quýt.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên chói tai.
"Kiếm tiền, kiếm tiền, lão đại của , cổ thích đeo ngọc bội..."
Tôi chợt bừng tỉnh, đẩy Chu Cẩn Xuyên .
Khóe mắt ửng đỏ vì cố nén, đôi mắt ngập nước, dáng vẻ như thỏa mãn.
Tôi màn hình, là gọi.
Sợ bà chuyện gấp, vội vàng điện thoại.
"Lâm Anh con c.h.ế.t hả? Tan làm về nhà, ?"
"Con trai dì Lý chờ con cả một đêm !"
Tôi đầy mặt dấu hỏi:
"Bùi Dục? Anh về nước ? Anh đợi con làm gì?"
"Đi xem mắt chứ ! Chẳng từ nhỏ đến lớn con cứ thích lẽo đẽo theo nó ?"
Tôi cạn lời:
"Chuyện đó là của bao nhiêu năm ! Con thích nữa !"
"Hơn nữa cũng thích con! Mẹ thể đừng tùy tiện se duyên nữa !"
Tôi và Bùi Dục là hàng xóm, lớn lên cùng từ nhỏ.
Điểm khác biệt là, từ nhỏ là "con cưng của trời" trong lời của giáo viên, ngoại hình , thành tích , IQ cao, là nhân vật huyền thoại của trường.
Còn , thành tích bình thường, IQ bình thường, ném đám đông cũng tìm thấy, những bài tập làm là chép của .
Trước kỳ thi đại học, dựa tình nghĩa thanh mai trúc mã mà vô liêm sỉ gửi cho Bùi Dục một bức thư tình.
ngày hôm , bức thư tình đó xuất hiện trong tay của giáo viên chủ nhiệm, thông báo phê bình trường, còn buộc nghỉ học hai tháng, cho đến tận ngày thi đại học mới phép trường, các bạn học đều nhạo "cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga".
Tối hôm đó, chặn tất cả các cách liên lạc của Bùi Dục, trùm chăn suốt cả đêm, cầu xin cho chuyển trường, chuyển nhà.
Thề sẽ bao giờ thích Bùi Dục nữa.
Không bao giờ.