Kích động một hồi, cuối cùng Hạ Kiệt vẫn tin hỏi : “Anh Huân, thật giả ? Anh… xem, là vì phá vỡ những tin đồn bên ngoài , nên mới cố ý bịa đặt một như chứ!”
Tuy rằng quan hệ của Hạ Kiệt và Lưu Khải Huân là thiết nhất, nhưng hiểu rõ con nhất.
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Không nguyên nhân nào đặc biệt, chỉ vì nhà là truyền thống y học, hơn nữa còn lợi hại, là loại chỉ khám cho những lãnh đạo cấp cao của quốc gia. Bởi vì tình cảm em với mấy Lưu Khải Huân, nên cũng nhân tiện chăm sóc sức khoẻ của bọn họ
Thế cho nên trong lòng rõ, căn bản Lưu Khải Huân thuộc thế giới thứ ba, vô luận là xu hướng giới tính là chức năng đều bình thường.
Vậy mà ngày tin đồn thích đàn ông rộ lên, cũng quan tâm giải thích.
Về phần tại Khải Huân tìm phụ nữ, lẽ bởi vì nguyên nhân khác, cơ mà sốc nhất chẳng ngờ là bao năm thủ là vì lời hứa với một cô nhóc con bé xíu xiu.
CMN quá là sốc!
Lưu Khải Huân liếc Hạ Kiệt một cái, nhạt: “Có thật , gặp cô chẳng sẽ ?”
Hạ Kiệt dừng một chút, ý thức chuyện là thật, nhất thời cũng thấy hứng thú.
“Xem vẫn là do phong thuỷ ở Long Giang nha, ở nước ngoài mấy năm nay cũng thấy chạm phụ nữ. Vừa đến Long Giang tới nửa năm, vợ, con cũng đều luôn nhỉ. Chậc! Tốc độ , so với tên lửa còn nhanh hơn!”
Lưu Khải Huân : “Đừng ghen tị, ghen cũng như .”
Hạ Kiệt cảm thấy như tim một lưỡi d.a.o đ.â.m thật sâu .
Trịnh Tuấn Khang vỗ vai Hạ Kiệt, : “Tôi thấy tò mò, là thiên kim của nhà nào mà khiến Huân của chúng nguyện chung tình đến , Huân dẫn tới, thế nào cũng xem kỹ mới .”
“Còn , như thế nào cũng là chị dâu, khi nào thì dẫn về Nam Thành. Đến lúc đó gặp mặt mới càng thêm náo nhiệt!”
“ , hai hẳn là cũng về Nam Thành đúng ?”
Lưu Khải Huân gật đầu: “Phải, qua một thời gian ngắn nữa sẽ đưa cô tới chỗ cha !”
“Được, đến lúc đó chúng ở Nam Thành chờ hai .”
Hạ Kiệt vỗ bàn: “Chờ cái gì mà chờ? Ngày mai sẽ gặp.”
“Nhìn bộ dáng hấp tấp như khỉ của Hạ Kiệt kìa, ha ha ha ha...” Tuấn Khang nhạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/duc-vong-chiem-huu/chuong-80.html.]
Bầu khí trong phòng bao hòa hợp vui vẻ. lúc , điện thoại của Lưu Khải Huân reo lên báo cuộc gọi.
Hạ Kiệt lập tức trêu ghẹo : “Chậc, sẽ là chị dâu nhỏ thúc giục Huân trở về chứ!”
Tuấn Khang gần Lục Khải Huân, nghiêng liếc một cái. Quả nhiên thấy điện thoại hiện lên dòng chữ: “Bà xã đại nhân”
“Chậc Chậc, thức ăn cho chó ngấy c.h.ế.t , bao nhiêu tuổi còn để cái tên ngấy đến như , cũng ngại buồn nôn.”
Hạ Kiệt giễu cợt: “Cậu buồn nôn cũng chả diễm phúc !”
Trịnh Tuấn Khang: “...” Cô nhóc Tịnh Sa nên đặt là gì nhỉ? Tiểu bánh bao mịn màng?
Lưu Khải Huân để ý tới hai bọn họ, dậy, ngoài điện thoại.
“Tiểu Anh, em xong ?”
Giọng của cực kỳ dịu dàng. mà, phía bên truyền tới giọng vội vàng và yếu ớt.
“Chú làm gì mà cầm máy thế. Tôi nhắn cũng xem, bây giờ mau tới đây!”
Tất nhiên là đoán cô gặp chuyện, mày kiếm khẽ nhíu .
“Em đang ở ?”
“Có một gã đàn ông tìm . Trong tay đang cầm một món đồ.”
Khải Huân biến sắc.
“Anh lập tức tới ngay.”
Khải Huân trở phòng, vội vàng cầm lấy áo vội vàng ngoài, ngay cả cùng ở đây chào hỏi cũng đều .
Mọi thấy sắc mặt đúng, cũng vội vàng lên chạy theo.
“Anh Huân, làm ?”
“Xảy chuyện gì?”
Sắc mặt Khải Huân âm trầm : “Tiểu Anh xảy chuyện !”