Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 43: Bầu không khí tế nhị
Cập nhật lúc: 2025-09-01 09:06:19
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>
Trans: XiaoZhu
Beta: Meow
CHƯƠNG 43
“Bầu khí tế nhị”
Trong phòng khách, ngoài tiếng phát từ tivi, còn xen lẫn âm thanh chơi game từ điện thoại của Hứa Kim Triêu.
Cô một nữa cảm nhận cảm giác như đống lửa.
Tô Tuế chằm chằm màn hình tivi mà rời mắt, trong lòng cô tự hỏi: thật sự thiếu bữa ăn đến ?
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy ngượng ngùng khi cứ yên mà câu nào.
Cô lén sang bên cạnh. Hứa Kim Triêu vẫn chăm chú điện thoại, gương mặt biểu lộ cảm xúc, ngón tay thon dài lướt nhẹ màn hình.
Là một thích tay, Tô Tuế thể rời mắt khỏi những chuyển động .
Cô bất giác nghĩ đến nhân vật ‘Hứa Dịch’ trong tác phẩm <Là rung động đấy> – Một game thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp ngoại hình vượt trội hơn tất cả các ngôi nam trong giới giải trí.
Lý do cô định sẵn cho bước ngành nghề đơn giản: sợ quen phát hiện.
Dù khả năng đó nhỏ, nhưng thà phòng còn hơn chữa.
Hơn nữa, nghề nghiệp hiện tại của Hứa Kim Triêu khá nhạy cảm. Khi cô nộp bản thiết lập nhân vật, biên tập viên đề nghị đổi nghề cho nam chính.
Rồi cô nhớ hình ảnh Hứa Kim Triêu cùng cô chơi game ở quán net hồi còn học, và bất chợt, nam chính trong tiểu thuyết hiện lên khuôn mặt .
Xem giờ đây, bản cô cũng hẳn là đang mơ mộng .
Tô Tuế nghĩ chằm chằm bàn tay .
Chờ đến khi Hứa Kim Triêu đặt điện thoại xuống, liếc mắt cô: “Muốn chơi?”
Tô Tuế bỗng tỉnh táo , vội vàng xua tay: “Không… .”
Hứa Kim Triêu cô vài giây ánh mắt dịch sang chỗ khác, thuận tiện thoát khỏi trò chơi.
Trong phòng khách lúc chỉ còn tiếng tivi, khí dường như tràn ngập sự ngượng nghịu.
Hai im lặng một lúc cho đến khi Lục Diên Xuyên bước từ phòng bếp, tay cầm hai đĩa thức ăn.
“Này, hai đang làm gì , một câu cũng gì thế?”
Tô Tuế lập tức dậy: “Cái đó… đến giúp mang thức ăn .”
Lục Diên Xuyên đặt đồ ăn lên bàn, Tô Tuế phòng bếp liếc Hứa Kim Triêu với vẻ mặt nghiêm túc sofa: “Bạn yêu, xin hỏi rốt cuộc ngài đang giả vờ cái gì ?”
“....”
“Kêu đến gọi là , mà giờ bỏ mặc . Cậu đang nghĩ gì ?”
“Là , tự, , gọi .” – Hứa Kim Triêu nâng mí mắt, từng chữ một.
“ cũng ngăn .” – Lục Diên Xuyên một lúc, bỗng nở nụ sâu xa.
“Cậu sẽ vì chuyện đó mà ghi thù chứ?”
“…..”
Chưa đợi câu nào, Tô Tuế và Giang Lâm một một bưng thức ăn ngoài.
Lục Diên Xuyên nhún vai, thêm gì nữa.
CweetCweet>
Hứa Kim Triêu dáng vẻ bận rộn của Tô Tuế, khẽ “hừ” một tiếng.
“Này, vị đại ca bên , chúng thấy chân tiện nên mới nhờ giúp. Chắc cũng dâng đồ ăn tận miệng nhỉ?” – Lục Diên Xuyên gọi từ phòng ăn.
Hứa Kim Triêu “ừm” một tiếng, chậm rãi lên.
Khi qua, ba họ bàn. Lục Diên Xuyên cạnh Giang Lâm, Tô Tuế đối diện, còn Hứa Kim Triêu theo lý sẽ bên cạnh Tô Tuế.
Có lẽ vì nghĩ chân Hứa Kim Triêu thương, ăn đồ cay, hôm nay họ đặc biệt nấu một nồi lẩu uyên ương.
trong quá trình ăn, đôi đũa của hướng nồi lẩu cay, liền Giang Lâm ngăn : “Bác sĩ dặn nên ăn đồ ăn thanh đạm chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/doi-anh-trang-roi/chuong-43-bau-khong-khi-te-nhi.html.]
Tô Tuế ngẩng đầu, liếc mắt bọn họ.
“ đúng đúng,” Lục Diên Xuyên hùa theo, còn tiện tay lấy miếng thịt bò cay đĩa của .
“…..”
Hứa Kim Triêu đặt đũa xuống, thái độ như : Được, các tự ăn .
“Đành chịu thôi, bọn… bọn đồng ý với dì Khương trông nom mà,” Giang Lâm mỉm nhẹ, gắp một miếng bắp cải non từ nồi lẩu trong suốt đưa cho .
Tô Tuế cắn đũa, ảo giác , nhưng cô luôn cảm thấy Giang Lâm dường như chút địch ý với .
Mặc dù rõ ràng, nhưng cô vẫn thể cảm nhận một cách mơ hồ.
Tô Tuế dần chìm đắm trong suy nghĩ của .
“Không hợp khẩu vị ?” – Hứa Kim Triêu đột nhiên lên tiếng.
“Hả?”
Tô Tuế ngẩn một lát, ngẩng đầu liền nhận đều đang cô, mới chợt hiểu lời của Hứa Kim Triêu là .
“Không ,” cô mỉm nhẹ.
Ánh mắt Lục Diên Xuyên đảo qua đảo giữa hai đối diện, cố ý hỏi: “Này Tô Tuế, những năm qua làm việc ở ?”
Tô Tuế khiêm tốn đáp: “Tôi làm ở cả, chỉ là một làm nghề tự do thôi.”
“Làm nghề tự do nha.” – Lục Diên Xuyên , đột nhiên đổi chủ đề: “Vậy bạn trai ?”
Vừa dứt lời, quanh bàn đều .
Tô Tuế vẫn duy trì nụ mặt: “Không .”
Nghe câu trả lời, Lục Diên Xuyên bình tĩnh nhướng mày Hứa Kim Triêu, nhưng chỉ nhận ánh mắt lạnh lùng từ .
“Mau ăn , ăn xong cút.”
“Ồ, A Triêu của chúng cũng bạn gái.” – Lục Diên Xuyên với ánh mắt sắc bén, đầy tinh nghịch.
“Lục, Diên, Xuyên.”
“Được, , , .” – Lục Diên Xuyên gật đầu, làm một động tác kéo khóa miệng.
Vốn nghĩ rằng chủ đề sẽ kết thúc, nhưng đầy hai phút , Giang Lâm bỗng hỏi: “ , Triêu Ca, cục trưởng Ôn giới thiệu con gái ông cho , thế nào ?”
Hứa Kim Triêu liếc mắt cô, giọng điệu mặn nhạt: “Người thích .”
Giang Lâm, Hứa Kim Triêu, Tô Tuế: “…..”
Bầu khí bàn ăn đột nhiên trở nên tế nhị.
Lục Diên Xuyên khéo léo, ăn xong liền dẫn Giang Lâm rời ngay lập tức.
Trước khi , Giang Lâm quên nhắc Hứa Kim Triêu: đến bệnh viện kiểm tra thì nhớ gọi cho bọn họ .
Đợi đến khi họ hết, Tô Tuế đống đồ bàn, do dự, đề nghị: “Hay để giúp dọn dẹp một chút?”
Hứa Kim Triêu cô, : “Không cần , tự làm .”
Nếu là lúc khác, Tô Tuế khi câu sẽ yên tâm mà thoải mái rời . lúc , cô cảm thấy hổ nếu để đang thương một dọn chiếc bàn lớn như .
“Vẫn là để làm .”
“....”
Hứa Kim Triêu gì, coi như là ngầm chấp nhận.
Nước trong bồn chảy róc rách, Tô Tuế rửa chén đề nghị: “Tôi nghĩ nên mua một cái máy rửa chén.”
Hứa Kim Triêu đang lau chén bên cạnh , “ừm” một tiếng.
Dưới lầu, một chiếc Audi màu đen đỗ bên lề đường.
Trong xe, Lục Diên Xuyên thắt dây an chuyện với bên cạnh: “Đại Lâm Tử, tớ cảm thấy ý kiến với Tô Tuế nhỉ?”
Giang Lâm nhướng mày, liếc : “Tôi ý kiến gì với cô .”
Lục Diên Xuyên : “Không ý kiến , thờ ơ với ở trong phòng bếp, còn đem quan hệ bạn bè trong sạch thành đối tượng xem mắt?”