Đốc quân cấm dục đã rung động rồi! Mộ Dực Thần và Cố Thời Dao - Chương 005: Mạng sống của anh rất đáng giá

Cập nhật lúc: 2025-11-28 16:07:35
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thời Dao đáp . Cô cầm gói t.h.u.ố.c bếp sắc thuốc. Sau khi sắc xong, cô bưng đến mặt : "Uống khi còn nóng, cơ thể mới nhanh chóng khỏe . Khỏe thì đừng mà chây ỳ ở chỗ chịu ."

Mộ Dực Thần ngửi mùi t.h.u.ố.c bắc, nghi ngờ hỏi: "Nếu đoán lầm, bên trong và bên ngoài tiệm t.h.u.ố.c chắc chắn binh lính canh gác. Cô lấy t.h.u.ố.c bằng cách nào?"

Nói đến đây, Cố Thời Dao cảm thấy vô cùng ấm ức: "Lấy bằng cách nào ư? Tôi dốc hết sức mà than khổ. Cả đời bao nhiêu , hôm nay vì đỏ cả mắt ."

Mộ Dực Thần sững sờ, tim đột nhiên thắt , đôi mắt sâu thẳm chằm chằm cô.

"Mau uống , xuống lầu dọn dẹp sườn xám. Hôm nay vẫn mở cửa tiệm như thường lệ."

Cố Thời Dao xuống lầu, cô nghiêm túc sắp xếp sườn xám ở tầng một. Chẳng bao lâu , chủ quán thứ hai của tiệm sườn xám đến. Anh nhíu mày quét mắt xung quanh, : "Bà chủ, tiệm nhỏ của chúng trộm ?"

Cố Thời Dao dừng động tác trong tay, cô xoa xoa cổ đang tê dại: "Trộm cắp nào chứ, đám tuần tra trời đ.á.n.h đó, tối qua lục soát tiệm của , suýt nữa làm hỏng hết sườn xám của ."

"Ôi, bà chủ của ơi, những lời cô nghĩ trong lòng thôi, đừng bao giờ ." Chủ quán thứ hai vội vàng bước tới, hạ giọng với Cố Thời Dao.

"Tôi mà, ngốc."

"Anh đến đúng lúc lắm, trông coi tiệm giùm , ngoài một lát."

Cố Thời Dao cầm túi xách dạo phố một lúc. Cô rõ ràng cảm thấy lượng đường ít hơn một nửa so với hôm qua.

Đi ngang qua một tiệm may sẵn, Cố Thời Dao dừng bước. Cô nhớ trong nhà đang giấu một đàn ông, áo của dính đầy máu, rõ ràng thể mặc nữa.

Cô bước tiệm, chọn hai chiếc áo dài màu xanh, đưa cho ông chủ: "Ông chủ Vương, lấy hai cái ."

Ông chủ tiệm may nhanh nhẹn gói hai chiếc áo dài , ông hỏi Cố Thời Dao tại mua hai bộ đồ đàn ông.

Ông bụng nhắc nhở: "Cô chủ Cố, gần đây ngoài cẩn thận. Nghe một tên tội phạm truy nã trốn thoát khỏi nhà tù Lịch Thành. Tên gây nhiều chuyện , cực kỳ hung ác, bây giờ khắp thành phố đều dán cáo thị treo thưởng đấy."

Cố Thời Dao "ừm" một tiếng, gật đầu: "Cảm ơn ông chủ Vương nhắc nhở, nhất định sẽ chú ý hơn."

Ông chủ tiệm may ở cửa chuyện phiếm vài câu với Cố Thời Dao.

Cách đó xa, một lính đang dán một tấm cáo thị lên tường. Cáo thị dán xong, một đám dân chen chúc gần để xem, chẳng mấy chốc, họ bắt đầu xì xào bàn tán.

Cố Thời Dao tò mò, cô cầm chặt túi tay, băng qua một con đường rộng rãi, đến gần bức tường.

Trên cáo thị mô tả chi tiết các đặc điểm ngoại hình, cũng như vị trí thương của tên tội phạm truy nã. Khi cô thấy tiền thưởng treo cáo thị, cô khỏi trợn tròn mắt.

Người đàn ông cô cứu làm mà đáng giá đến thế, một mạng sống trị giá tới hai mươi vạn Đại Dương.

Cố Thời Dao che giấu sự kinh ngạc trong mắt. Cô đoán sai, phận của quả nhiên hề tầm thường. Với con trời , nếu cô bán , chẳng cả đời sẽ cần lo lắng gì nữa ?

Đương nhiên, Cố Thời Dao chỉ nghĩ thôi, chuyện cô tuyệt đối sẽ làm.

Sau khi xem xong cáo thị, Cố Thời Dao lập tức về tiệm. Cô lên tầng hai, thấy Mộ Dực Thần đang bên cửa sổ. Cô bước đến gần , khẽ hỏi: "Này, rốt cuộc là ai? Lại đáng giá hai mươi vạn Đại Dương cơ ."

Mộ Dực Thần , kéo rèm cửa . Anh nhướng mày, phụ nữ tham tiền nhưng bán : "Nhìn cô thế , là đang giao đấy ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/doc-quan-cam-duc-da-rung-dong-roi-mo-duc-than-va-co-thoi-dao/chuong-005-mang-song-cua-anh-rat-dang-gia.html.]

Cố Thời Dao khoanh tay ngực, dựa lưng tường, nhẹ, vẻ mặt thản nhiên: "Tôi chỉ nghĩ thôi. Lỡ như bắt, là đồng phạm của , chẳng sẽ mất mạng mà kịp đếm tiền ."

"Mộ Dực Thần."

Cố Thời Dao kinh ngạc "a" một tiếng, đó "ừm" một tiếng, một lạnh lùng như , tên thật sự .

Mộ Dực Thần giường, chằm chằm cô, dường như đang chờ cô chủ động mở lời.

Cố Thời Dao hiểu ý, vẫn nguyên tại chỗ, bước : "Tôi tên Cố Thời Dao, gọi là cô chủ Cố là ."

Cố Thời Dao mím đôi môi đỏ mọng, thấy Mộ Dực Thần vẫn chằm chằm, cô : "Mau xuống dưỡng thương . Chờ đến khi nào trốn thoát khỏi Lịch Thành, nhất định báo đáp thật đấy."

"Thưởng cho cô một vạn Đại Dương."

"Thật ?" Ánh mắt Cố Thời Dao lóe lên vẻ ngạc nhiên. Một vạn Đại Dương, cô bán bao nhiêu chiếc sườn xám mới kiếm nhiều như chứ.

Mộ Dực Thần lưng , nhắm mắt, chuyện với cô nữa.

Cố Thời Dao cong môi .

Sau một ngày bận rộn, Cố Thời Dao mệt mỏi vật giường, động đậy. Nằm một lúc, cô .

Đêm khuya, một vầng trăng lưỡi liềm treo bên cửa sổ. Một bóng đen nhanh chóng đẩy cửa phòng Cố Thời Dao bước . Anh đến bên giường, bịt miệng Cố Thời Dao , giây tiếp theo, Cố Thời Dao đ.á.n.h thức.

Mộ Dực Thần ở gần cô. Anh thẳng mắt cô, nhanh: "Đừng lên tiếng, mau dậy, một đội lính đang tiến về phía . Sáng nay cô ngoài mua t.h.u.ố.c để lộ hành tung ?"

"Tôi cẩn thận, bây giờ chúng làm ?"

Mộ Dực Thần tầng hai, xuống , hạ giọng: "Tôi sẽ nhảy xuống , lát nữa sẽ đỡ cô ở ."

Không đợi Cố Thời Dao kịp gì, Mộ Dực Thần mở cửa sổ và nhảy xuống.

Trong nháy mắt, Cố Thời Dao xỏ giày . Cô bên cửa sổ, hít một thật sâu. Cao thế , đúng là oan nghiệt mà, kiếp cô chắc chắn nợ .

Cô nhắm mắt nhảy xuống.

Một mùi hương thoang thoảng quấn quanh mũi Mộ Dực Thần. Anh khẽ rên lên một tiếng, rõ ràng cảm thấy vết thương ở bụng nứt . Anh lắc lư cơ thể.

Thấy , Cố Thời Dao vội vàng đỡ cánh tay , ánh mắt đầy lo lắng.

"Mộ Dực Thần, chứ? Anh tuyệt đối xảy chuyện gì."

Cô cau mày. Tối qua cứu , chỉ mới một ngày, cô đối mặt với vô nguy hiểm giống như .

Cố Thời Dao quanh. Đây là phía tiệm sườn xám, đêm tối gió lạnh, một bóng . Cô kéo lê cơ thể Mộ Dực Thần, vội vã rời khỏi đây.

Đi một quãng đường dài, cô né tránh những lính tuần tra, tìm một nơi ẩn nấp kín đáo.

Cố Thời Dao đặt Mộ Dực Thần xuống, cởi áo ngoài của . Máu thấm đỏ băng gạc quấn quanh . Cô c.ắ.n môi, suýt bật .

Người đàn ông đang chảy máu, điều gần như lấy mạng cô.

Loading...