"Ít nhất cô cho chúng hai cửa hàng, thì sẽ đây cả."
Hồ Khả ưỡn bụng phía , kéo một cái ghế ngay cửa lớn, ai đến thì cô lập tức đuổi , kinh doanh.
Cô là phụ nữ thai, chúng thể làm gì cô .
Nhân viên lo lắng hỏi làm ? Dù báo cảnh sát thì cảnh sát cũng chỉ đến khuyên giải.
Ngày đầu tiên, một khách hàng nào cửa hàng.
Ngày thứ hai, trực tiếp gọi một chiếc xe van, nhờ thím Béo tìm bảy tám cụ già 70 tuổi trong làng, mỗi 50 đồng tiền công một ngày.
Khi Hồ Khả Cảnh Vệ Dân đưa đến cửa hàng của chúng , các cụ bà thành hàng cửa.
Ai nấy đều cầm hạt dưa, ăn hạt dưa trò chuyện.
Hồ Khả cửa hàng, cô về phía đông, thím Béo và các cụ bà lập tức chặn mặt cô , cô về phía tây, thím Béo và cũng về phía tây.
Bất kể Hồ Khả , nhóm cứ thế vây chặt cô lối thoát.
Tôi ở cửa mà tủm tỉm.
Muốn dùng phụ nữ thai để uy h.i.ế.p , sẽ tìm già đến chặn cô .
Thấy thể cửa hàng, Hồ Khả sốt ruột giậm chân. Cảnh Vệ Dân vội vàng bước lên khuyên nhủ: "Các thím ơi, chúng cháu chỉ cửa hàng xem thôi, các thím làm gì thế, đều là hàng xóm láng giềng cả mà."
Thím Béo ở cửa, nhổ vỏ hạt dưa , vẻ mặt khinh thường: "Ô , chúng chỉ là đang phơi nắng thôi mà, cản đường!"
Mọi để ý đến Cảnh Vệ Dân và Hồ Khả, cửa hàng, họ thấy kẽ hở thì nhanh chóng xông .
Hồ Khả ba chân bốn cẳng lao trong, thấy sắp đụng . Một hàng nhanh chóng tản .
Hồ Khả mất thăng bằng, đột nhiên ngã xuống đất.
Cô gào thét thảm thiết: "Cứu mạng! Có bắt nạt phụ nữ thai!"
Các cụ bà cắn hạt dưa vẻ mặt vô tội: "Bà đụng ? Không, , chúng ai đụng cả, chúng đều thấy . Cô tự ngã đó."
Hồ Khả kêu đau, còn cách nào, Cảnh Vệ Dân đành đưa Hồ Khả bệnh viện.
Họ phục, còn báo cảnh sát. Cảnh sát đến hỏi tình hình, đều một mực khẳng định, là phụ nữ thai tự ngã.
Nhìn xem, là một đám cụ bà tóc bạc, cũng hỏi gì.
Hai vợ chồng họ chẳng kiếm một chút lợi lộc nào, còn làm Hồ Khả gãy xương cụt.
Hồ Khả đưa về nhà cũ của Cảnh Vệ Dân, là để bố cô chăm sóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/di-thu-cua-chong-thap-nien-80/chuong-8.html.]
Nghe thím Béo , Hồ Khả khó chiều. Ngày nào cũng đòi cá to thịt lớn, thì cũng đòi bào ngư vi cá.
Bố nhà họ Cảnh đều là nông dân, thể đáp ứng yêu cầu của Hồ Khả.
Ngày nào bà chồng cũng ho khan, Hồ Khả cô ăn cơm do bà nấu, trong cơm là nước bọt.
Ngày nào Thím Béo cũng nhét hạt dưa túi và ở cửa cùng các cụ bà xem náo nhiệt.
Nghe Hồ Khả ăn gà, Cảnh Vệ Dân một mực cho cô ăn mười mấy quả bí đỏ.
Lại còn gặp ai cũng , con dâu còn đẻ ăn hết mười mấy quả bí đỏ nhà bà .
Hôm đó, bà cụ đang ở cửa than phiền về con dâu với , đột nhiên la lớn: "Cháy , cháy !"
Mọi ngẩng đầu lên, phát hiện sân nhà họ Cảnh bốc cháy, lửa bùng lên lớn, chẳng mấy chốc nửa căn nhà cháy rụi.
Hồ Khả trong sân lớn: "Để các cho ăn bí đỏ, ăn ăn ăn, ăn c.h.ế.t cả nhà các ."
Bố nhà họ Cảnh chạy như điên nhà cứu đồ đạc giá trị.
Lửa quá lớn, là nhà đất, chẳng mấy chốc cháy hết.
Có báo cảnh sát, cảnh sát đến, Hồ Khả lóc kể lể đang mang thai, chồng cho ăn mười mấy quả bí đỏ, ăn gà, nên hầm gà ở phía . nhóm lửa, nên mới vô tình làm cháy nhà.
Sau khi cảnh sát tìm hiểu, thấy là mâu thuẫn gia đình thì cũng chỉ thể hòa giải.
bố nhà họ Cảnh thì một khói hun đến ngạt thở, hôn mê bất tỉnh. Một xà nhà rơi xuống đập gãy chân.
Cảnh Vệ Dân chăm sóc bố ở bệnh viện, chăm sóc Hồ Khả đang mang thai.
Thím Béo nhiều chuyện với : "Cháu , Cảnh Vệ Dân thảm lắm."
"Con Hồ Khả đó hơn hai tháng sinh một đứa con gái, đó nhanh chóng ly hôn với , bỏ đứa bé cho . Giờ chăm sóc bố liệt hôn mê, chăm sóc đứa bé đó."
"Thím với cháu, làm, trời , báo mà là đến lúc thôi."
Tôi mỉm , xách một túi hoa quả đưa cho thím Béo: "Thím , nhờ thím giúp đỡ, cửa hàng của cháu mới thể mở ."
Thím Béo vung tay: "Chúng đều là phụ nữ, phụ nữ thì nên giúp đỡ phụ nữ, thím thấy cháu sống , trong lòng cũng vui."
Tôi nắm tay thím Béo, trong lòng vô cùng ơn.
Tôi , cuộc sống của sẽ chỉ ngày càng hơn.
Hết truyện