Di Thư Của Chồng Thập Niên 80 - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-15 13:51:10
Lượt xem: 10

"Chăm sóc bố và đứa nhỏ, đây." Lần nữa thấy câu , rùng như điện giật.

 

Đây là bức thư đầu tiên nhận nửa năm chồng mất tích.

 

Kiếp , ngây thơ cho rằng chồng nghĩ quẩn mà tự sát.

 

Cho đến năm 66 tuổi, vì lao lực mà đổ bệnh giường, Cảnh Vệ Dân dẫn theo vợ con giường bệnh của , là đến tiễn đoạn đường cuối.

 

Vợ da dẻ mịn màng, mặt mũi hồng hào, khác với đang giường bệnh với vẻ mặt tái nhợt, đầy nếp nhăn.

 

Tôi mới , câu " đây" phong di thư nghĩa là chết, mà là lập gia đình mới ở bên ngoài.

 

Vừa nghĩ đến đây, lập tức tức giận đến run rẩy cả .

 

Nếu Cảnh Vệ Dân giả chết, bố chồng còn giúp sức che giấu , thì cứ để c.h.ế.t cho triệt để.

 

Trước tiên cầm di thư đến hiệu ảnh thị trấn, phóng to tấm ảnh một tấc của Cảnh Vệ Dân , làm thành di ảnh, đó đến nhà chú Triệu ở đầu làng, nhờ chú tổ chức đội kèn đám ma đến nhà đánh nhạc tang.

 

Chẳng mấy chốc, đều tin chồng là Cảnh Vệ Dân qua đời.

 

Tôi lóc mấy vòng trong làng, tìm đội kèn đám ma, rửa ảnh, còn báo tin cho họ hàng làng xóm.

 

Khi dân làng lũ lượt tràn sân nhà , họ thấy đang ôm di ảnh của Cảnh Vệ Dân mà lau nước mắt, bên cạnh là đứa con gái một tuổi đang thét.

 

Bố chồng gọi từ ngoài đồng về, cửa sững sờ. Bố chồng tức giận quát: "Tiểu Cần, con làm cái gì ?"

 

Tôi lóc đưa phong di thư : "Bố , Vệ Dân , con tiễn đoạn đường cuối, tiếc là xác , nhưng những nghi thức cần thì thể thiếu ."

 

Tôi liếc sắc mặt bố chồng, mặt ông nhanh chóng chuyển từ đỏ chuyển trắng, từ trắng chuyển đỏ, cuối cùng tức giận quát một câu: "Hồ đồ! Chỉ dựa một phong thư, con dám khẳng định Vệ Dân chết? Con đây là đang nguyền rủa con trai bố gặp chuyện!"

 

Bố chồng khăng khăng cho rằng con trai chết, chỉ là gặp chuyện khó, bất đắc dĩ mới bỏ nhà thôi.

 

Bố chồng liếc tấm di ảnh to đùng của Cảnh Vệ Dân trong chính đường thì tiến lên quát mắng : "Mau thu cái ảnh , bảo chú Triệu dẫn đội kèn mau."

 

Nói ông nháy mắt với chồng, chồng sân đuổi : "Chỉ là mấy hôm nay Vệ Dân nhà tin tức, hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi, về , về ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/di-thu-cua-chong-thap-nien-80/chuong-1.html.]

Tôi lập tức lao nhanh sân, quát hỏi bố chồng: "Bố , hai Vệ Dân ?"

 

Ánh mắt bố chồng lảng tránh, chồng cứ bố chồng, bố chồng lấp l.i.ế.m : "Làm bố ? Trong thư , chúng cũng chỉ đoán thôi."

 

Bố chồng lưng nữa, cố ý lớn tiếng : "Bố , nếu hai cứ khăng khăng Vệ Dân , thì con sẽ lên thành phố, đến đơn vị của tìm . Con tin một lớn như thể bốc như khí ."

 

Tôi ôm con gái định chen khỏi đám đông.

 

Bố chồng điên cuồng kéo : "Không , , con ."

 

Kiếp , cũng tìm , nhưng bố chồng điên cuồng cho , chỉ rằng Cảnh Vệ Dân chỉ nhất thời nghĩ quẩn, nếu đến đơn vị của làm ầm ĩ, làm hỏng danh tiếng của Vệ Dân, thì khi Vệ Dân về sẽ thể trở đơn vị cũ nữa.

 

Lúc đó ngây thơ, câu dọa sợ.

 

Đến bây giờ mới hiểu, căn bản là họ thông đồng với , chỉ để che giấu .

 

Mẹ chồng cố hết sức ôm chặt eo , bố chồng thì giang rộng hai tay mặt .

 

"Không , Tiểu Cần, con tuyệt đối . Lỡ như Vệ Dân chỉ nhất thời nghĩ quẩn, mấy hôm nữa về. Nếu con làm hỏng danh tiếng của nó, nó sẽ mất việc đó."

 

Lại là câu .

 

Vì dùng sức quá độ, tóc tai bù xù, trông vô cùng thảm hại.

 

Tôi khẩn cầu bố chồng trong nước mắt: "Bố , chúng Vệ Dân sống c.h.ế.t chứ, lỡ như mất mạng , giữ công việc thì ích gì? Rốt cuộc là sống quan trọng công việc quan trọng?"

 

Những hàng xóm xung quanh thì đều hùa theo.

 

"Đương nhiên là mạng quan trọng hơn công việc, bố Vệ Dân già hồ đồ thế ."

 

"Mạng sống của con trai quan tâm, chỉ quan tâm công việc!"

 

"Sống c.h.ế.t cũng xem chứ!"

 

Mọi lời qua tiếng , bố chồng thấy lời còn sức thuyết phục, lập tức đổi giọng.

 

"Tiểu Cần, con đừng vội, bố sẽ bảo chú họ con lên thành phố hỏi xem ."

Loading...