Năm ngày , Vân Sâm phái điều tra,xác nhận hành tung của Hồ Đào, đó tìm cơ hội chặn Hồ Đào đang ngoài.
Hồ Đào vây quanh, tâm thần bất an, cô lo lắng hỏi: "Các
là ai! Ai phái các đến!"
Vệ sĩ cung kính : "Cô Hồ Đào xin đừng lo lắng, chúng là của
Tổng giám đốc Vân, đang thực hiện nhiệm vụ của Tổng giám đốc Vân, Tổng giám đốc Vân sắp đến, xin cô
kiên nhẫn chờ đợi."
Nghe Vân Sâm sắp đến, Hồ Đào hoảng sợ.
Cô Vân Sâm làm là để làm gì, cô
gặp Vân Sâm! Một chút cũng !
Hồ Đào tức giận : "Tránh ! Tôi về nhà! Các thể chặn
đường !"
Vệ sĩ lặp : "Tôi đang thực hiện nhiệm vụ của Tổng giám đốc Vân, xin cô Hồ Đào
kiên nhẫn chờ đợi, Tổng giám đốc Vân sắp đến!"
Hồ Đào càng tức giận hơn, ném từng quả táo mua
vệ sĩ.
Quần áo mới tinh của vệ sĩ dính đầy nước táo, vệ sĩ còn dính mặt.
Hồ Đào tức giận phát cáu: "Các cút hết ! Tôi
thấy các !"
lúc , xe của Vân Sâm đến.
Anh vặn thấy Hồ Đào đang đau khổ tột cùng, khẽ nhíu mày,
đến mặt Hồ Đào, : "Gặp , khiến cô sợ hãi đến
?
Hay là, cô lo lắng sẽ đưa Đường Luyến đến, cô vẫn chuẩn
sẵn sàng để gặp Đường Luyến?"
Hồ Đào nhướng mày, tức giận : "Tôi đang gì,
cũng hiểu một chữ nào, Hồ Đào gì Đường Luyến gì, chỉ
chặn đường về nhà! Mau tránh !"
Vân Sâm , càng bình tĩnh hơn, : "Tôi tránh , nhưng cô
cho , tại cô ở bên Cố Thanh Châu?"
Hồ Đào cảnh giác chằm chằm Vân Sâm: "Chuyện liên quan gì đến ?"
Vân Sâm im lặng một lát, hỏi: "Vậy Cố Thanh Châu bạn gái của
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-1281-anh-ay-di-ve-phia-ban.html.]
là cô ?"
Hồ Đào nheo mắt, giọng điệu hỏi ngược : "Anh ý gì?"
"Tôi chỉ cảm thấy, Cố Thanh Châu dù chọn bạn gái thế nào, cũng sẽ chọn
phụ nữ suýt hại chết.
Cố Thanh Châu chọn cô, qua những ngày quan sát gần đây,
thấy đối xử với cô khá , hoặc là mất trí nhớ, quá khứ
với cô, hoặc là, phận thật của cô."
Hồ Đào , lạnh lùng hừ một tiếng, chế giễu: "Vân Sâm,
thông minh , nhớ danh tiếng của Vân Tam Gia lừng lẫy
khắp nơi, năng lực như thì tự đoán , hỏi làm gì?"
Vân Sâm mỉm : "Vân Tam Gia lừng lẫy, cần gì đoán, chỉ cần
động ngón tay, sự thật sẽ hiện mắt ."
Nói xong, dừng , "Vậy bây giờ, nên gọi điện cho Đường Luyến,
gọi điện cho Cố Thanh Châu?"
Hồ Đào mặt tái mét, cô lắc đầu, ngăn : "Đừng gọi điện! Đừng gọi cho
họ! Tôi thể gặp họ!"
Vân Sâm : "Ý cô là, Đường Luyến và Cố Thanh Châu cô đều chọn?"
Hồ Đào gật đầu mạnh.
Vân Sâm hiểu : "Vậy thì, chỉ thể cho cô lựa chọn thứ ba, cũng
là lựa chọn duy nhất của cô."
Hồ Đào ngẩn , hỏi ngược : "Lựa chọn thứ ba là gì?"
"
Vân Sâm Hồ Đào đầy ẩn ý, : "Quân Như Yến."
Hồ Đào tức giận : "Anh gọi Quân Như Yến đến làm gì! Anh mất trí nhớ
!"
Vân Sâm : "Quân Như Yến quả thật mất trí nhớ, nhưng gần đây khôi phục trí
nhớ, nhớ cô."
Hồ Đào theo bản năng phản bác: "Không thể nào, quên là nhất, chuyện cũ
trong quá khứ, cũng quên! Chúng nợ , quên là nhất!"
Vân Sâm : "Cô nghĩ , nhưng Quân Như Yến nghĩ ."
Hồ Đào mệt mỏi : "Mặc kệ nghĩ gì, cũng gặp !"
"Không kịp , về phía cô ." Vân Sâm .