Đầu Bếp Ngọt Ngào: Thợ Săn Thô Kệch Cưng Chiều Như Ngọc Báu - Chương 6: Hồi Môn Tiết Vũ Thủy

Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:44:24
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ây, ạ."

Từ Viễn Sơn đáp lời, cũng chuẩn đồ hồi môn, chỉ là bản còn trẻ, am hiểu nhiều về phong tục của chuyện , vẫn nên theo lời trưởng bối.

Cốc Nhàn Vân ngọt ngào : "Đa tạ ông nội, còn làm phiền già chuẩn đồ vật."

Tuy là một nhà, nhưng Cốc Nhàn Vân cảm thấy, miệng ngọt một chút, chắc chắn sẽ vấn đề gì.

Một cương nghị và lạnh lùng như ông nội Từ, vì một tiếng "ông nội" ngọt ngào của Cốc Nhàn Vân mà mặt lộ nụ hiếm thấy.

Người khác thấy lão, đều như thấy quỷ .

Hoặc là chê bai vết sẹo mặt lão trông hung ác, hoặc là sợ hãi lão g.i.ế.c quá nhiều .

nha đầu sợ, còn gọi lão là ông nội, trong lòng lão thực sự vui mừng.

"Ngưu xa cũng buộc xong , lát nữa để Viễn Sơn đánh xe ." Ông nội Từ .

Tuy chỉ là làng bên cạnh, xa, nhưng nhà trâu xe, tự nhiên cần bộ.

Hai vợ chồng đáp lời, dùng bữa xong, sửa soạn chỉnh tề, liền chuẩn hồi môn.

Đặc biệt là ngày Vũ Thủy. Tiết Vũ Thủy là tiết khí thứ hai trong hai mươi bốn tiết khí.

Phong tục ở đây, vốn dĩ là con gái xuất giá về nhà thăm hỏi cha , biếu thịt cho mẫu .

Cốc Nhàn Vân cái giỏ đan, đồ vật ít.

Có một dải thịt ba chỉ dày dặn, buộc bằng dây đỏ, hai con thỏ làm sạch, hai con gà rừng, hai gói bánh tào tử cao và hai gói bột mì bọc trong giấy dầu.

"Mang nhiều đến ?"

Cốc Nhàn Vân ngẩng đầu Từ Viễn Sơn, cuộc sống của nhà nông thật sự nghèo khó.

Có những nhà cha chồng khắc nghiệt, con gái về nhà thậm chí còn về tay .

Nhà họ Từ cha chồng, nhưng ông nội chuẩn đầy đủ tươm tất, thịt, bột mì, điểm tâm. Đây cũng là để Cốc Nhàn Vân về nhà đẻ thể giữ thể diện, nhà đẻ coi trọng.

Nghe Cốc Nhàn Vân , Từ Viễn Sơn liền sảng khoái , : "Những con thỏ rừng gà rừng đều là tự săn núi. Nếu cha yêu thích, sẽ thường xuyên mang đến biếu."

Cốc Nhàn Vân liền bật , tiếng "cha " gọi thật thuận miệng.

Tuy nhiên, điều cũng cho thấy nhà chồng coi trọng , tướng công cũng xem trọng , nếu mang nhiều đồ như khi hồi môn.

Tấm lòng của nhà, cũng thể từ chối. Cốc Nhàn Vân thầm quyết định, nhất định sẽ báo đáp sự đối đãi của hai ông cháu đối với .

Mang đồ vật lên xe bò, Từ Viễn Sơn vội vàng nhà lấy một cái đệm, sợ Cốc Nhàn Vân xe lạnh, còn lấy một cái khăn trùm đầu, sợ khi về buổi chiều trời lạnh, thể quấn .

Cốc Nhàn Vân Từ Viễn Sơn đối với chuyện của , quả thật là chuyện gì cũng để tâm, đủ tỉ mỉ, trong lòng cũng ấm áp.

"Đi thôi, nàng nắm chắc , đừng để ngã."

Mặc dù xe bò chầm chậm lề mề, nhưng Từ Viễn Sơn vẫn yên tâm dặn dò.

Cốc Nhàn Vân đáp lời, ở một bên xe bò, đung đưa chân, bắt đầu ăn hạt dưa.

Đây là hạt dưa bí thu hoạch mùa thu năm ngoái, phơi khô cất trữ. Khi ăn, dùng nồi lớn rang lên một chút, tuy thơm như hạt hướng dương, nhưng cũng vô cùng ngon miệng.

Từ Viễn Sơn bộ dạng đáng yêu của nương tử nhỏ của , mặt cũng bất giác lộ nụ ?

Chỉ cần nàng vui vẻ là , sẽ dốc hết sức để cưng chiều nàng.

Muốn khỏi làng thì ngang qua làng, như , liền ít chỉ trỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dau-bep-ngot-ngao-tho-san-tho-kech-cung-chieu-nhu-ngoc-bau/chuong-6-hoi-mon-tiet-vu-thuy.html.]

Nụ mặt Từ Viễn Sơn rõ ràng vơi , cẩn thận liếc Cốc Nhàn Vân.

Bản là do ông nội nuôi lớn, trong làng đoái hoài gì đến ông nội, cũng đoái hoài gì đến , còn lén lút chỉ trỏ. Chàng quan tâm, nhưng sợ Cốc Nhàn Vân sẽ ý kiến về .

Chàng quen với cuộc sống thô kệch, cả, chẳng sợ gì, cũng chẳng bận tâm gì. bây giờ sợ hãi, bận tâm nương tử sẽ ý kiến về .

Cốc Nhàn Vân bộ dạng chút ngượng nghịu của Từ Viễn Sơn, liền . Nàng làm thể vì lời của ngoài mà ý kiến gì về nhà chứ?

Nàng những làm , mà còn cho thấy, nương tử của như lời đồn là thà c.h.ế.t gả, mà ngược đối xử với .

Bóc vỏ hạt dưa trong tay, Cốc Nhàn Vân ăn, gom thành một nắm nhỏ, đưa cho Từ Viễn Sơn.

Từ Viễn Sơn đầu đôi mắt to như nước hồ thu của nương tử, ý ngọt ngào, chỉ cảm thấy mắt cay xè.

Chàng nhà , nhà quan tâm , ? Phải, xác định.

Từ Viễn Sơn khách khí, nhận lấy, một ném hết miệng. Hai , giữa những lời chỉ trỏ của khác, rời khỏi làng.

Đầu xuân gió Đông làm tan băng, Lập Xuân gió còn lạnh buốt như mùa đông nữa.

Thời tiết hôm nay đặc biệt , mặt trời đặc biệt ấm áp, gió nhẹ thổi tới, cảm giác thật sự dễ chịu.

Tuy là đường đồng núi, nhưng hôm nay về nhà đẻ ít, suốt quãng đường, ngược khá náo nhiệt.

Vì ở gần, Cốc Nhàn Vân áng chừng, chắc đến nửa canh giờ về đến nhà.

Nhà họ Cốc cũng như nhà họ Từ, đều là kiểu nhà tiêu chuẩn của thời đại : tọa bắc triều nam, ba gian chính phòng, hai gian sương phòng bằng đất.

Tuy nhiên, sân nhà họ Cốc lớn bằng nhà họ Từ, gà, vịt, ngỗng, chó đều nuôi đầy đủ. Vườn rau nhỏ cũng dọn dẹp sạch sẽ, chuẩn mấy ngày nữa sẽ trồng rau.

Gâu gâu gâu!

Chó săn thôn Tiểu Hoàng thấy xe bò liền sủa lên, xe bò dừng ở cửa, Cốc Nhàn Vân từ xe bước xuống, Tiểu Hoàng liền sủa nữa, mà vẫy đuôi, cứ rên ư ử.

Chó Tiểu Hoàng thông minh, thể nhận chủ nhân, chỉ nhận Cốc Nhàn Vân, mà ngay cả Từ Viễn Sơn, nó cũng cắn, dường như cũng là trong nhà .

Cánh cửa gỗ cũ kỹ kêu "kẽo kẹt" một tiếng mở , một phụ nhân trung niên gầy gò, sắc mặt vàng vọt bước , thấy Cốc Nhàn Vân liền .

"Viễn Sơn, Nhàn Vân, các con đến ! Vừa nãy cha con còn nhắc mãi, là hôm nay các con chắc chắn sẽ về, ở nhà đợi , đầu làng đón các con , gặp ?"

Người đón là của Cốc Nhàn Vân, Vương thị. Nàng cũng đoán hôm nay các con gái sẽ về, đặc biệt bộ quần áo tuy cũ nhưng sạch sẽ.

Đối với con gái , nàng cảm thấy day dứt.

"Nương."

Từ Viễn Sơn cũng e dè, trực tiếp gọi tiếng "nương". Vương thị đáp lời, ý mặt càng thêm đậm.

Cốc Nhàn Vân cũng chào hỏi , còn Từ Viễn Sơn thì dỡ đồ xuống, mang trong nhà.

Vương thị thấy nhiều đồ vật như , rõ ràng là ngờ tới, vị rể quý quả thật hào phóng.

"Các con xem kìa, đến thì cứ đến thôi, còn mang nhiều đồ thế . Sau về, đừng mang đồ nữa nhé."

"Những thứ là ông nội và Viễn Sơn chuẩn đó ạ." Cốc Nhàn Vân liền .

Vương thị những đồ vật , cũng cảm thấy an lòng. Nàng ngày nào cũng lo lắng, chỉ sợ con gái sống , giờ thấy thế , dường như cuộc sống của con bé cũng tệ.

Khụ khụ khụ!

Gian nhà phía đông truyền đến tiếng ho kịch liệt, đó là bà nội của Cốc Nhàn Vân, Hầu lão thái thái. Bà bệnh nặng mấy năm nay, nay đỡ hơn, nhưng vẫn xuống khỏi giường .

Cốc Nhàn Vân vén màn lên, gọi một tiếng "nãi nãi". Hầu lão thái thái hơn bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc trắng, gầy gò, ánh mắt cũng chút mờ.

Lão thái thái thấy Cốc Nhàn Vân liền , nếu vì bệnh của , đến mức bức cháu gái suýt chết.

Loading...