Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 21: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 03:56:53
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tranh là mối tình đầu của cô

Năm xưa khi hẹn hò…

Hạ Tranh nãy chú ý đến xe cộ bên ngoài, là vô thức trả lời, lời qua não, giờ phút phản ứng , rút lời kịp.

Văn Nguyễn im lặng.

Nói đến chuyện yêu đương, cô và Hạ Tranh quả thực từng hẹn hò, nhưng ngắn ngủi, là một mối tình thể gọi là tình yêu.

Thời điểm cấp ba, hai họ tố cáo yêu sớm, cô tin là thật, mặt nhiều tát cô một cái, về nhà lục lọi nhật ký của cô.

Cô thật sự quá tức giận, tâm lý phản nghịch lên đến đỉnh điểm.

Oan uổng cho cô yêu sớm, thì cô sẽ yêu sớm thật.

Bây giờ nghĩ , lúc đó thật là ngây thơ, nhưng khi đó cô thật sự tìm Hạ Tranh, hỏi hẹn hò .

Hạ Tranh đồng ý.

Cô nhớ nguyên văn lời khi đó là: "Thích , thôi, hẹn hò , nhưng còn bốn tháng nữa là thi đại học, trong thời gian em quá dính lấy , chúng vẫn ưu tiên học hành."

Thế là họ lén lút hẹn hò bốn tháng.

Vì là lén lút hẹn hò, nên ở trường họ chuyên tâm học hành, chỉ khi cuối tuần, nhân lúc bận ở bệnh viện, Hạ Tranh sẽ đưa cô chơi.

Leo núi, leo vách đá, đạp xe… đều là những hoạt động khá mệt mỏi, nhưng thư giãn.

Cô thật sự ơn Hạ Tranh, kỳ thi đại học, mối quan hệ giữa cô và căng thẳng đến cùng cực, cô quá áp lực, nếu Hạ Tranh giúp cô giải tỏa, cô sẽ trầm cảm mất.

Khi đăng ký nguyện vọng, cô lừa dối tất cả .

Mẹ cô là bác sĩ, cũng cô học y, từ cấp hai bắt đầu truyền đạt tư tưởng ở Hải Thành học y cho cô, cô cũng luôn tỏ Hải Thành.

thực , cô ý định ở Hải Thành.

rời xa , thoát khỏi sự quản lý ngột ngạt của , nên cô với tất cả rằng sẽ ở Hải Thành, bao gồm cả Hạ Tranh.

Khi Hạ Tranh nhận giấy báo trúng tuyển Đại học Hải Thành, vui vẻ đến tìm cô.

"Anh thể thi đỗ cùng trường đại học với em mà!"

Ngày hôm đó vô cùng phấn khích, cho đến khi thấy giấy báo trúng tuyển của cô.

Thành phố Dung cách Hải Thành ngàn dặm.

Anh gần như nghiến răng nghiến lợi, "Văn Nguyễn em ý gì? Không là cùng Đại học Hải Thành ? Em lừa ?"

Cô thành thật với rằng lúc đó cô chỉ vì phản nghịch mà nổi m.á.u nóng hẹn hò.

Anh tức đến đỏ cả mắt.

"Vậy là em thích , em chỉ chọc giận em thôi ?"

Hạ Tranh khi đó mới mười tám tuổi, toát lên vẻ ngây ngô của một thiếu niên, dáng vẻ tủi như chú cún con bắt nạt.

Tức giận đến mức, nước mắt trong khóe mắt dường như sắp rơi xuống, quát mặt cô.

"Văn Nguyễn, là em đùa giỡn lão t.ử bấy lâu nay, em giỏi lắm!"

Cuộc chia tay vui vẻ, đó, họ còn liên lạc nữa. Hạ Tranh ở Hải Thành, cô đến Dung Thành, cho đến khi cô về làm việc vì Tưởng Thanh Duyên, họ gặp trong công sở.

Sau khi tái ngộ, lẽ cả hai đều cảm thấy hổ, họ ngầm hiểu nhắc gì đến đoạn quá khứ đó, ai họ từng một mối tình ngắn ngủi, non nớt.

Chỉ là khi ngoài, Hạ Tranh thỉnh thoảng sẽ mỉa mai nhắc đến một chút.

Lần nhắc đến, Văn Nguyễn cảm thấy ngại, chỉ bất chợt cảm thán, lúc đó thật sự quá ngây thơ.

Chiếc xe rẽ một góc, dừng cửa một quán mì.

Trong lúc chờ đồ ăn, Văn Nguyễn nghiêng về phía , vẻ tính toán chuyện cũ với , cho nhẽ.

"Tuy, năm đó em làm đúng, nhưng cũng cần canh cánh trong lòng nhiều năm như , dù cũng thích em, chúng chỉ là lợi dụng lẫn thôi..."

"Em đợi chút!"

Hạ Tranh đặt chén mặt cô, gương mặt điển trai góc cạnh lộ vẻ cạn lời.

"Sao em thích em? Anh thích em, hẹn hò với em làm gì? Anh điên !"

Văn Nguyễn còn cạn lời hơn , "Là tự mà."

"Anh khi nào?"

"Chính là... còn năm ngày nữa là thi đại học, em đến siêu thị Dục Tài ở cổng trường mua đồ, và Thẩm Dật Phàm đang mua nước, hai đang chuyện về em, lời nguyên văn của lúc đó là..."

Cô suy nghĩ một lúc, lặp lời của .

"Anh ... Văn Nguyễn? Chậc, ai mà thích cô chứ, con mọt sách khô khan chẳng tình thú gì, cô gu của ."

Văn Nguyễn thậm chí còn bắt chước giống cái giọng 'chậc' đó.

Hạ Tranh nghĩ nghĩ , cuối cùng cũng nhớ ngày cô .

là lời nguyên văn của , nhưng đó là lời trái lương tâm, vì lúc đó trong siêu thị một tay sai của Diêu Thiên Vũ.

Khi Thẩm Dật Phàm hỏi về tiến độ với Văn Nguyễn, thấy tên tay sai đó đang trốn kệ đồ ăn vặt, dựng tai lên trộm.

Những gì thích, Diêu Thiên Vũ luôn thích tranh giành, nếu Diêu Thiên Vũ thích Văn Nguyễn, chắc chắn sẽ tay với cô, nên những lời trái lương tâm đó, để tên tay sai truyền lời.

Không ngờ những lời cũng Văn Nguyễn thấy.

Lúc đó thấy cô!

Sao chỉ vì vài câu mà phán t.ử hình cho chứ! Anh oan chứ!

"Vậy đó em hỏi thẳng ? Em thấy những lời đó, nên tức giận ? Lúc đó hai chúng còn đang hẹn hò mà, em nên tức đến mức tát một cái ?"

Văn Nguyễn trừng mắt đến khó hiểu.

"Vậy em cần mặt mũi ? Thẩm Dật Phàm là bạn nhất của mà, những lời với chắc chắn là thật lòng. Em thích em , em còn hỏi, em điên ."

Hạ Tranh mi mắt run lên, n.g.ự.c phập phồng dữ dội.

"Vậy là em vì chuyện mới chia tay, thích ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-21.html.]

Nếu cô , bây giờ sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t Diêu Thiên Vũ!

Văn Nguyễn lắc đầu, "Lúc đó em khá thích , nhưng là thích kiểu bạn bè thôi, còn là tình yêu, năm đó cũng gu của em."

Cô hẹn hò lúc đó chỉ là một phút bốc đồng, nhưng khi lén lút hẹn hò, Hạ Tranh đối xử với cô quả thật .

Cô còn suy nghĩ, nhỡ Hạ Tranh thật sự thích cô, cô cũng thể quá tàn nhẫn, thì thử hẹn hò thật với , đại học vẫn tiếp tục yêu, cùng lắm là yêu xa.

Kết quả là cô nghĩ quá nhiều.

Hạ Tranh thích cô, lúc đó đồng ý với cô, chắc là ngại từ chối, dù cô cũng kèm cặp , đưa từ một học sinh kém đạt điểm lên top mười của khối.

Anh thích cô, cũng gu của cô, thi đại học xong, mỗi một ngả, chia tay ?

Hạ Tranh xong, giả vờ đùa cợt : "Năm đó gu của em, bây giờ thì ?"

Văn Nguyễn , cũng , "Bây giờ? Bây giờ cũng , cho dù là, em cũng động nữa, tình yêu cái thứ , ai đụng đó gặp xui."

Hạ Tranh: "..." Tổn thương lòng tự trọng .

Không động tình yêu nữa ? Cái tên Tưởng Thanh Duyên c.h.ế.t tiệt.

Hai bát mì bò mang lên, mỗi ăn phần của , giữa chừng chuyện phiếm vài câu, chủ đề chuyển sang Triệu Hưng Huy.

Văn Nguyễn : "Anh nãy đến xin , Diêu Mạn cho vợ một nghìn vạn tệ, ngờ trong lòng Diêu Mạn, em còn đáng giá đến thế."

Hạ Tranh liếc cô một cái, "Đó là em tự luyến , một nghìn vạn là giá Triệu Hưng Huy đàm phán với cô ."

Văn Nguyễn: "?"

Hạ Tranh lấy điện thoại , tìm một đoạn video mở lên, đưa điện thoại cho cô.

"Chiều hôm qua nhận điện thoại của em, cho theo dõi Triệu Hưng Huy , vốn định đ.á.n.h một trận moi thêm thông tin, kết quả bắt gặp hẹn gặp Diêu Mạn tối qua."

"Qua nội dung cuộc trò chuyện, Diêu Mạn ban đầu quả thật tìm , đồng ý, Diêu Mạn tìm vợ , nhưng chỉ đưa một trăm vạn. Lúc thì vợ tiêu hết tiền ."

"Triệu Hưng Huy tinh ranh hơn vợ nhiều, đàm phán. Tối qua hẹn Diêu Mạn, trực tiếp nâng giá lên một nghìn vạn, nếu Diêu Mạn đồng ý, sáng nay sẽ phản kèo. Anh tất cả đoạn ghi âm cuộc chuyện với Diêu Mạn và Diêu Thiên Vũ trong tay, chắc chắn Diêu Mạn sẽ thỏa hiệp."

Hạ Tranh đoạn video từ tối qua.

Theo kế hoạch ban đầu, đợi Tiền Vỹ xong, để bên Vinh Lập phản bác, khi tranh cãi gay gắt nhất thì đưa để vả mặt Diêu Mạn, nhưng kết quả là Tưởng Thanh Duyên đến.

Lời của Tưởng Thanh Duyên ngụ ý thừa nhận những gì Tiền Vỹ là sự thật, lúc đó đưa cũng ý nghĩa gì.

Anh đợi Văn Nguyễn ở bãi đậu xe, là để đưa cô về nhà, cũng là để với cô về đoạn video , để cô tự xử lý.

“Nếu cô phanh phui, thể giúp cô đăng lên mạng.”

Đoạn video lén, nội dung đúng như lời Hạ Tranh . Văn Nguyễn xem xong, trả điện thoại cho , mặt biểu lộ cảm xúc gì.

“Không cần .”

Đứng lập trường của Triệu Hưng Huy, thực tế, nhưng cũng sai.

“Diêu Mạn hãm hại , chắc chắn sẽ rời khỏi Vinh Lập. Tôi , ngày tháng của Triệu Hưng Huy ở Vinh Lập cũng dễ chịu gì. Anh tuổi cũng còn trẻ, rời Vinh Lập sẽ chỗ nào hơn. Đã cơ hội kiếm tiền, thì cứ nhân cơ hội vớt vát một khoản.”

Hạ Tranh rót đầy cốc của cô, “Cứ thế bỏ qua cho ?”

Văn Nguyễn lời cảm ơn, “Cũng bỏ qua cho , mà là bỏ qua cho chính .”

Cho dù phanh phui video thì chứ? Người cả một đội ngũ truyền thông hùng hậu , cô chỉ là một bình thường, thể làm nên chuyện gì lớn. Nếu việc ầm ĩ lên, cuối cùng gặp rắc rối vẫn là cô.

“Hiện tại , nếu còn làm ầm ĩ nữa, chịu thiệt chỉ thôi. Với cũng lỗ, họ hào phóng, tiền cho đủ .”

Cô cũng ngờ họ hào phóng đến thế.

Văn Nguyễn thì ngờ, còn Diêu Mạn thì tài nào hiểu nổi.

Văn phòng Tổng giám đốc Trung tâm Quản lý Đầu tư, Công ty Cổ phần Vinh Lập.

Sau khi Tưởng Thanh Duyên rời phòng họp, chuyện xong với Triệu Hưng Huy, xuống lầu ăn trưa với Diêu Mạn. Về đến văn phòng thì ngoài nữa.

Diêu Mạn cũng về cùng , và cứ thế làm ầm ĩ lên.

“Tối qua em đồng ý cái hợp đồng đó , tiền bồi thường cho cô đủ nhiều , còn tăng gấp mấy . Anh là chúng , cô dễ đối phó, cho đủ tiền thì cô mới thỏa hiệp. Anh cứ bám víu mãi, nhanh chóng vạch rõ ranh giới với cô , nên em mới phản đối.”

“Còn hôm nay thì ! Cô tăng gấp đôi! Cô đây tát em một cái, bây giờ còn dám uy h.i.ế.p em! Cô ngạo mạn như thế, em cho cô một đồng nào. Cô c.h.ế.t thì cứ để cô c.h.ế.t , tại đồng ý với cô !”

“Tưởng Thanh Duyên, thích cô ? Tiền bồi thường là do tính toán, em hỏi phòng tài chính , đều tính theo mức bồi thường cao nhất cho cô , xót cô ?”

Tưởng Thanh Duyên cô tố cáo hết đến khác, đau đầu day day thái dương.

Chờ cô xả hết cơn giận, mới dịu giọng giải thích.

“Khoản bồi thường cho cô , bao gồm cả phí bịt miệng. Đứng góc độ của Văn Nguyễn, dù coi cô thế công cụ, ba năm qua chúng cũng yêu đương. Trước khi chia tay, mập mờ với em, coi như lừa dối, còn em coi như chen .”

“Nếu cô làm lộ chuyện , danh tiếng của em sẽ hủy hoại. Hơn nữa, nếu cô lý do dự án Triều Sách dừng , sẽ gây ảnh hưởng đến Công ty Cổ phần Vinh Lập. Chuyện bàn với Chủ tịch Diêu , đều rõ trong hợp đồng.”

“Chủ tịch Diêu , quả thật là chúng với Văn Nguyễn. Hiện tại Vinh Lập đang ở thời điểm then chốt nhất, vấn đề nào thể giải quyết bằng tiền thì cố gắng đừng gây động tĩnh lớn. Những gì thể đưa cho Văn Nguyễn đều là sự ngầm đồng ý của Chủ tịch Diêu.”

Diêu Mạn vẫn còn tức giận, “ mà cho nhiều quá!”

Tưởng Thanh Duyên , “Nghe thì đúng là nhiều, nhưng Chủ tịch Diêu , ý kiến là do Tiểu tổng Diêu đưa , trách nhiệm chính, tiền là xuất .”

Anh dịu giọng dỗ dành cô.

“Tiểu tổng Diêu năm ngoái mua một căn biệt thự độc lập, ý của Chủ tịch Diêu là, kết quả tệ nhất là để Tiểu tổng Diêu dùng căn biệt thự đó để bồi thường. Anh còn giúp ép giá , thật sự thiên vị Văn Nguyễn .”

Nghe đến đây, cơn giận của Diêu Mạn mới dịu đôi chút.

Căn biệt thự đó của Diêu Thiên Vũ cô cũng một căn, là cha tặng nhân ngày sinh nhật. Diêu Thiên Vũ thấy cô nên tự mua một căn, ba trăm triệu đấy chứ.

Văn Nguyễn chỉ nhận một phần ba, còn đủ mua một căn biệt thự ở đó, tiền vẫn là do Diêu Thiên Vũ xuất .

Nghĩ , trong lòng cô quả thật thoải mái hơn nhiều.

Thế nhưng…

“…Trước khi chia tay, mập mờ với em, coi như lừa dối, còn em coi như chen , nếu cô làm lộ chuyện , danh tiếng của em sẽ hủy hoại.”

suýt quên mất, đúng , đây vẫn là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Nếu Văn Nguyễn lung tung khắp nơi thì ?

, cô tay , cô khiến Văn Nguyễn còn mặt mũi nào để ở Hải Thành…

Loading...