Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 133: Diêu Mạn trăm miệng khó cãi

Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:24:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đuổi hết nhà họ Diêu ngoài cho !"

Lời Nguyễn Thành Đông dứt, Diêu Uy tối sầm mắt, suýt chút nữa tức c.h.ế.t. Ông kéo mạnh Diêu Mạn , bắt cô xin Nguyễn Hạo.

Diêu Mạn: "..."

đẩy ! Xin cái gì chứ!

oan ức c.h.ế.t .

Cả ngày hôm nay Diêu Mạn đều ở trong trạng thái vô cùng buồn bực. Cô đến với tư cách là nhà của Tưởng Thanh Duyên nên thể bên trong, cũng ngoài chơi, đành cứ ở lì trong biệt thự.

Buổi sáng Diêu Thiên Vũ trở về với dáng vẻ tơi tả.

Nghe xong chuyện của , cô còn thấy khá hả hê, bởi vì năm xưa cha cô kiên quyết bắt cô rời công ty chính là do Diêu Thiên Vũ tố giác. Diêu Thiên Vũ còn xúi giục các cổ đông đồng loạt tố cáo lầm của cô với cha.

Giờ đây đắc tội con trai của Nguyễn Thành Đông, cha cô chắc chắn đ.á.n.h c.h.ế.t , đúng là đáng đời.

Thế nhưng, khi con trai của Nguyễn Thành Đông là trợ lý nhỏ của Văn Nguyễn, cô còn nổi nữa.

thực sự hiểu nổi, tại vận may của Văn Nguyễn đến , tuyển một trợ lý thôi mà cũng tuyển Thái t.ử gia của Nguyễn gia ở Bắc Thành!

Vốn dĩ tức giận, tối nay tham gia tiệc rượu còn tức hơn.

Tưởng Thanh Duyên phòng tiệc, trò chuyện với một nhóm các tổng giám đốc doanh nghiệp, còn cô thì ở bên ngoài trò chuyện với nhóm nhà, chuyện cả nửa ngày trời, xung quanh là những lời khen ngợi Văn Nguyễn.

“Nghe trưa nay lúc ăn cơm, Nguyễn Thành Đông gọi Hạ Tổng của Minh Hợp đến cạnh, khen ngợi hết lời, buổi chiều cũng để bên cạnh, tối nay dẫn cùng, cũng mặt, Hạ Tổng xem trèo cao Nguyễn gia .”

“Chính là đó, xưa cưới vợ hiền ba đời giàu sang, câu quả sai chút nào. Vợ mối quan hệ với chủ nhỏ mà.”

“Trước đây về Văn Nguyễn nhưng từng gặp, nãy chạm mặt cô , đúng là xinh thật.”

“Cô còn chào , tươi tắn, kiêu ngạo, nóng nảy, chuyện cũng dễ , khá thích cô .”

“Thế nên xem, cái phận con , xui xẻo là xui xẻo, may mắn là may mắn cái rụp. Văn Nguyễn năm xưa Vinh Lập hại thê thảm, giờ thì , bà chủ của Minh Hợp, giờ là ân nhân cứu mạng của chủ nhỏ nhà họ Nguyễn.”

“Phúc khí của Văn Nguyễn còn ở phía nữa kìa.”

“…”

Diêu Mạn thể chịu nổi khi khen Văn Nguyễn, cô và Văn Nguyễn chắc là phận hợp .

Khi cô mới Vinh Lập Capital, hào quang của Văn Nguyễn rực rỡ . Vinh Lập là của Diêu gia cô , lẽ nào để một ngoài cướp sự chú ý địa bàn của ?

Hơn nữa, bạn trai của Văn Nguyễn chính là đàn ông mà cô để mắt đến.

Mãi mới cướp đàn ông của Văn Nguyễn, mãi mới đuổi , kết quả là Văn Nguyễn biến mất nửa năm trời xuất hiện, xuất hiện cướp hết hào quang của cô .

Khoảng thời gian du lịch giải sầu với bạn , cơn giận cũng nguôi nhiều, tự nhủ sẽ dốc sức đám cưới, nhất định tổ chức long trọng hơn đám cưới của Văn Nguyễn.

Thế mà, cô đang bận rộn chuẩn đám cưới thì Văn Nguyễn âm thầm leo lên cành cao nữa !

Cha cô kết giao với Nguyễn gia, con trai duy nhất của Nguyễn Thành Đông là trợ lý nhỏ của Văn Nguyễn, hơn nữa quan hệ giữa hai còn khá . Vậy thì , chẳng lẽ cha cô cung phụng Văn Nguyễn ?

Bây giờ Hạ Tranh cũng Nguyễn Thành Đông để mắt, Nguyễn Thành Đông thích Hạ Tranh, cũng đưa theo. Có mối quan hệ , lỡ như cha cô nghĩ quẩn mà giao Tập đoàn Vinh Lập cho Hạ Tranh thì ?

thà để Diêu Thiên Vũ tiếp quản còn hơn là để Hạ Tranh giành tập đoàn. Với cái kiểu sói mắt trắng như Hạ Tranh, một khi nắm quyền, chẳng sẽ đuổi hết bọn họ ngoài ?

Trong lòng bực bội, lo lắng, những xung quanh liên tục khen Văn Nguyễn, Diêu Mạn cảm thấy cả đều , thế nên khi thấy Nguyễn Hạo, cô liền trực tiếp xông tới.

Trong những nhà bên hồ bơi , mấy ai từng gặp Nguyễn Hạo, nhưng cô gặp Nguyễn Hạo hai .

Lần đầu tiên là tại buổi đấu thầu Sinh học Thường Quân, thứ hai là đêm Hạ Tranh tát cô , còn đ.á.n.h ầm ĩ đến đồn cảnh sát.

thấy Nguyễn Hạo đang cầm ly champagne quanh, như đang tìm , cô liền len qua đám đông đến mặt , hỏi đang tìm ai, cô thể giúp đỡ.

Cậu chủ nhỏ thèm để ý đến cô , còn bảo cô cút .

Lòng tự trọng tổn thương, đang tức giận, cô liền đuổi theo, cố gắng cho bộ mặt thật của Văn Nguyễn.

“Anh đừng Văn Nguyễn lừa, cô giỏi nhất là mê hoặc lòng đàn ông, đây ở Vinh Lập cô dựa Tưởng Thanh Duyên để leo lên, đó trèo lên giường của Hạ Tranh để Minh Hợp.”

Nguyễn Hạo vẫn thèm để ý đến cô , cúi đầu nhắn tin điện thoại.

liền tiếp tục chuyện của .

“Văn Nguyễn dã tâm lớn lắm, đàn ông đều là công cụ để cô leo lên. Cô ngủ với nhiều đàn ông, quá gần với loại phụ nữ như cô , sợ hủy hoại danh tiếng của ?”

Nguyễn Hạo đó cất điện thoại , đôi mắt u ám chằm chằm , nhưng một lời nào, cứ thế về phía hồ bơi. Cô liền bám sát theo thêm vài câu.

thấy cứ mãi thèm để ý đến , liền kéo một cái cánh tay . Cô thực sự đẩy xuống! Cô oan ức quá!

Gió đêm nhẹ thổi, xua cái nóng ban ngày, mang theo chút se lạnh.

Văn Nguyễn ướt sũng, thời tiết thì đến nỗi cảm, nhưng vẫn nhanh chóng quần áo. Hạ Tranh ôm chặt cô, chào Nguyễn Thành Đông, nhưng đợi mở lời, Nguyễn Thành Đông giục:

“Mau đưa cô bé về, một bộ quần áo sạch sẽ!”

Hạ Tranh liếc Nguyễn Hạo đang đất, ôm Văn Nguyễn nhanh chóng rời .

Nguyễn Hạo luôn cảm thấy ánh mắt đó của Hạ Tranh đầy sát khí, lạnh lẽo đến rợn , nhưng lúc cũng bận tâm nhiều đến thế.

Anh vẫn đất, ướt sũng. Thấy Diêu Mạn chối cãi, chỉ mà mách cha.

“Cha, chính cô đẩy con, con đang đàng hoàng, cô cứ bám theo con, cô đòi thêm WeChat của con, con thèm để ý đến cô , thế là cô đẩy con xuống!”

Thực tế, Diêu Mạn thực sự đẩy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-133-dieu-man-tram-mieng-kho-cai.html.]

Anh thấy Văn Nguyễn trong phòng tiệc nên ngoài tìm cô, ngang qua hồ bơi thì Diêu Mạn bám lấy. Người phụ nữ thật quá đáng ghét, thèm để ý đến cô mà cô vẫn cứ bám theo, còn liên tục Văn Nguyễn.

Nếu bữa tiệc rượu tối nay do Tập đoàn Nguyễn Thị tổ chức, thể để ngoài bàn tán gây rắc rối cho cha, thì thật sự xé nát miệng Diêu Mạn.

Vốn dĩ định nhanh để tránh xa cô , nhưng đột nhiên nghĩ đến, cha đang động đến Diêu gia , thì sẽ chơi một vố thật hiểm.

Chính tự nhảy xuống, tội danh Diêu Mạn gánh chắc . Tố cáo Diêu Mạn xong, Nguyễn Hạo còn quên ghi thêm một công nữa cho Văn Nguyễn.

“Cha, là Văn Nguyễn cứu con, nếu , con c.h.ế.t đuối !”

Diêu Mạn sững sờ, đây là đầu tiên cô thấy đàn ông diễn xuất giỏi đến , “Tôi , là tự nhảy xuống, đẩy !”

Diêu Mạn khoác tay Diêu Uy, làm, cô sẽ nhận tội, “Cha, con thật sự đẩy , oan cho con!”

Lời cô dứt, Nguyễn Hạo liền trực tiếp bảo lấy camera giám sát.

Bên hồ bơi camera, Nguyễn Hạo vị trí, nãy khi nhảy xuống còn cố tình chọn một góc nhất.

Thế nên trong màn hình giám sát, thấy rõ: Nguyễn Hạo vốn đang bình thường, Diêu Mạn chủ động sáp gần, Nguyễn Hạo thèm để ý đến cô , cô vẫn cứ bám theo, đợi đến khi Nguyễn Hạo dừng bên hồ bơi, cô đưa tay kéo .

đưa tay , Nguyễn Hạo chính là lúc cô đưa tay , bước chân lảo đảo lùi , trực tiếp rơi xuống nước.

Không thấy rõ cảnh đẩy, cũng họ gì, nhưng quả thật Diêu Mạn luôn quấn lấy Nguyễn Hạo, còn động tay động chân.

Diêu Uy tát một cái mặt Diêu Mạn, giận dữ quát: “Làm sai còn dám nhận! Tôi dạy cô như thế hả? Xin ngay!”

Diêu Mạn trừng mắt thể tin nổi ông , ngờ ông đ.á.n.h cô ngay mặt bao nhiêu , “Cha!” Cô tức giận dậm chân, “Con thật sự đẩy !”

thực sự trăm miệng cũng khó rõ.

Nguyễn Thành Đông sốt ruột, chỉ cha con Diêu Uy và Diêu Mạn, cùng với Diêu Thiên Vũ chen từ phía đám đông , vẻ mặt chán ghét vô cùng rõ ràng.

“Đuổi mấy họ Diêu ngoài hết , đừng để thấy bọn họ, ngay lập tức!”

Đội trưởng đội bảo vệ đích dẫn đến, nhận chỉ thị, lập tức chỉ huy mấy bảo vệ xông lên bắt .

Diêu Thiên Vũ giữ chặt cánh tay: “…”

Anh chỉ vệ sinh, đó gọi một cuộc điện thoại, thì thấy một đám đang vây quanh ở đây, chen , vặn thấy đoạn video giám sát, cạn lời.

Trưa nay trở về với dáng vẻ tơi tả, còn đặc biệt dặn dò Diêu Mạn, tuyệt đối đừng gây sự với Nguyễn Hạo. Hay lắm, cô những gây sự, cô còn dám công khai đẩy xuống!

Phục ! Anh thật sự phục !!!

Diêu Uy cảm thấy mất hết thể diện, lúc cũng bận tâm nhiều, “Nguyễn Thành Đông, đến nỗi thế chứ! Ông thật sự xé toang mặt mũi?”

Nguyễn Thành Đông khí thế áp , ánh mắt sắc lạnh ông , giọng trầm ấm chứa đựng cơn giận thể che giấu.

“Chẳng lẽ Diêu Uy tiên xé toang mặt mũi với ? Sáng nay con trai ông suýt nữa đ.á.n.h c.h.ế.t Nguyễn Hạo nhà chúng , nể mặt ông nên tính toán, bây giờ con gái ông đẩy Nguyễn Hạo nhà chúng xuống nước định làm nó c.h.ế.t đuối.”

“Một cho là hiểu lầm, liên tiếp hai , bây giờ nghi ngờ là do ông xúi giục, nếu bọn họ làm dám? Tôi chỉ mỗi một đứa con trai, các tìm cách dồn nó chỗ c.h.ế.t.”

“Tôi báo cảnh sát, một là vì Nguyễn Hạo , hai là ông nên cảm thấy may mắn Hạ Tranh là con trai ông, Văn Nguyễn là con dâu ông. Nể mặt bọn họ, giữ cho ông chút thể diện, Diêu Uy, đừng đủ.”

Diêu Uy chặn họng nên lời.

Xung quanh dần dần tiếng bàn tán.

, Nguyễn Thành Đông quá rộng lượng , Diêu gia nghĩ gì chứ? Ở địa bàn của , liên tiếp hai hãm hại con trai , còn cho sắc mặt ?”

“Hai em Diêu gia cũng quá ngông cuồng , dám chứ.”

“Chậc, Tập đoàn Vinh Lập ở Hải Thành quyền thế, hai chị em chiều hư thôi. Nghe ở Hải Thành bọn họ cứ thế mà diễu võ giương oai, làm càn quen , đến Bắc Thành thì là ai nữa.”

“Nghe Hạ Tranh lớn lên trong Diêu gia, mà cũng khá may mắn, lệch lạc.”

“…”

Bảo vệ đưa cha con Diêu Uy và Diêu Mạn ‘ ngoài’.

Nguyễn Thành Đông đầu , thấy Tưởng Thanh Duyên.

Gạt bỏ những thứ khác sang một bên, ông trong phòng tiệc trò chuyện vài câu với Tưởng Thanh Duyên . Bất kể là kiến thức, phong thái năng lực xa trông rộng, đều tương đương với Hạ Tranh, khí chất ôn hòa như một quân tử, thuận mắt hơn cái thằng nhóc cứng đầu Hạ Tranh.

Tiếc là nhân phẩm .

Nhìn thế , thằng nhóc Hạ Tranh hình như cũng tệ.

Nghĩ đến đàn ông chính là nguồn gốc tai họa của Văn Nguyễn, Nguyễn Thành Đông bảo bảo vệ ném ngoài luôn, nhưng Tưởng Thanh Duyên hôm nay gây lầm gì, nãy cứu Nguyễn Hạo từ hồ bơi lên.

Dưới con mắt của nhiều , ông thể quá đáng.

Tuy nhiên, cho dù ông đuổi, Tưởng Thanh Duyên nếu điều cũng sẽ chủ động rời cùng Diêu Uy và bọn họ.

Tưởng Thanh Duyên ướt sũng, tóc còn nhỏ nước xuống, Nguyễn Thành Đông chỉ tay , định bảo đưa về quần áo, thì Tưởng Thanh Duyên mở lời .

“Nguyễn Thành Đông, vô cùng xin về chuyện tối nay, hy vọng làm phiền hứng thú của ông, cảm ơn vì chiêu đãi.”

Ý rõ ràng, sẽ rời cùng nhà họ Diêu. Nguyễn Thành Đông biểu cảm gì, chỉ khẽ gật đầu.

Sau khi Tưởng Thanh Duyên rời , Nguyễn Thành Đông sang quản lý khách sạn nghỉ dưỡng đang vội vã chạy tới:

“Anh hỏi Hạ Tổng của Minh Hợp xem họ cần gì , nhất định đáp ứng.”

Ông nâng cao giọng , “Từ hôm nay trở , Văn Nguyễn là quý khách của Tập đoàn Nguyễn Thị, lơ là.”

Mọi , trong lòng đều rõ.

Nguyễn Thành Đông và Diêu Uy xé toang mặt mũi, nhưng với Hạ Tranh thì . Tập đoàn Vinh Lập thể hợp tác nữa, nhưng thể hợp tác với Minh Hợp Capital.

Loading...