Đạp bay tra nam sếp cũ, tôi hóa thân thành bà chủ - Chương 128: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:24:17
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Thanh Duyên điên ư!

Ăn xong là ba giờ chiều, Nguyễn Thành Đông đưa Văn Nguyễn về khách sạn, nhưng Văn Nguyễn cho đưa. Cô cảm thấy đàn ông quá đáng sợ, luôn lặng lẽ khuấy động lý trí của cô.

Một bữa ăn kéo dài gần ba tiếng đồng hồ, quá nhiều, hỏi cô những năm nay sống thế nào, hỏi cô những năm nay . Cô nhiều, liền tự nhiên lái sang chuyện khác. Anh về công việc của cô, về sự phát triển của tập đoàn Nguyễn Thị những năm gần đây, về tầm lớn và tham vọng của , về dự đoán của về hướng phát triển và lỗ hổng hệ thống trong tương lai của tập đoàn Vinh Lập. Vừa chuyện gắp thức ăn cho cô.

Toàn là những chủ đề cô quan tâm, đợi đến khi cô lấy tinh thần, cô cho ăn no nê, thời gian cũng trôi qua lâu. Cô rõ ràng quyết tâm tránh xa , kết quả thì , hôm qua đầu gặp mặt, hôm nay cùng ăn cơm, còn trò chuyện vui vẻ, cô thậm chí còn cảm thấy khí khá .

Thật hết nổi, thảo nào Nguyễn Hạo sợ đến thế, đáng sợ quá.

Ra khỏi nhà hàng, đầu óc trở nên tỉnh táo, khi rời , Văn Nguyễn vẫn lời dặn dò .

“Con chú giúp con, nhưng con kế hoạch của riêng để trả thù nhà họ Diêu, chú đừng nhúng tay .”

Kế hoạch của cô đang tiến triển thuận lợi, Diêu Mạn về nhà, cán cân của Diêu Uy nghiêng về phía Hạ Tranh, Diêu Thiên Vũ cũng còn nhảy nhót bao lâu nữa, Tập đoàn Vinh Lập sẽ rơi tay Hạ Tranh, giới tài chính Hải Thành sẽ còn chỗ cho Tưởng Thanh Duyên.

Cô vẫn thích làm theo nhịp điệu của riêng .

Hơn nữa, Tập đoàn Nguyễn Thị ở Bắc Thành mạnh, cả gia tộc họ Nguyễn cũng ghê gớm, nhưng Tập đoàn Vinh Lập là một “con rắn địa phương” ở Hải Thành.

Nền tảng của Tập đoàn Nguyễn Thị ở Hải Thành sâu, “cường long khó đè đầu địa xà”.

Nếu hai doanh nghiệp đầu ngành của hai khu vực đấu đá , chuyện sẽ thổi phồng, thể chính phủ sẽ can thiệp quản lý với lý do duy trì trật tự thị trường.

Đến lúc đó, nếu kéo nhà họ Nguyễn , bà nội của Nguyễn Hạo sẽ chỉ càng oán giận cô hơn, vì , trừ khi bất đắc dĩ, cô sẽ dựa cha ruột đột nhiên xuất hiện .

Còn về diễn đàn ngày mai, cô sẽ .

Văn Nguyễn với Nguyễn Thành Đông: “Ngày mai chú cần mặt con, những đến ngày mai đều là nhân vật m.á.u mặt, liên quan đến sự phát triển của Tập đoàn Nguyễn Thị, chú vì tư oán mà phá hỏng việc của , cần thiết.”

mối quan hệ , tận dụng một chút thì cũng phí.

Thế nên cô : “Hạ Tranh và Diêu Thiên Vũ đang tranh giành Tập đoàn Vinh Lập, Diêu Uy đang sàng lọc thừa kế, nếu chú thực sự giúp con, ngày mai khi Hạ Tranh chào chú, chú hãy nhiệt tình một chút, còn Diêu Thiên Vũ chào thì chú đừng để ý, để Diêu Uy thấy rằng chú thích Hạ Tranh, như giúp con nhiều .”

Còn về Diêu Mạn, Diêu Uy chắc sẽ để cô gây chuyện trong một dịp quan trọng như .

Nếu cô cố tình giở trò gì đó, cô cũng cách, thật sự thì còn Hạ Tranh và Nguyễn Hạo, cần đến Nguyễn Thành Đông.

Nguyễn Thành Đông xong lời cô, đưa tay xoa đầu cô, đầy vẻ cưng chiều, “Được, cứ làm theo lời con.”

Miệng thì đồng ý, nhưng cơn tức nghẹn trong lòng vẫn khó mà nguôi ngoai, diễn đàn thịnh điển ngày mai, đương nhiên thể để Diêu Uy quá thoải mái, thể xử lý ngay lập tức thì cũng giúp Nguyễn Nguyễn của đòi một chút tiền lãi.

Sau khi chia tay Nguyễn Thành Đông, Văn Nguyễn trực tiếp bắt taxi đến bệnh viện thăm Thẩm Âm Âm.

Cửa phòng bệnh khép hờ, cô định đẩy cửa thì thấy hai bên trong đang cãi .

“Bố còn quản như thế, trai cũng , tưởng là ai hả, Ni Phi, bây giờ tức giận, mau cút ngoài, thấy , nếu sẽ gọi điện cho Hạ Tranh ngay lập tức, quấy rối !”

Giọng Thẩm Âm Âm the thé, tức giận.

Ni Phi khẩy, “Ai quấy rối ai hả, chiều hôm qua là cô lao hôn , nụ hôn đầu của đều cho cô , gọi điện đúng , cô gọi , để tổng giám đốc Hạ phân xử xem, ai quấy rối ai.”

“Á! Đó là tai nạn!” Thẩm Âm Âm cầm gối ném , “Đó vẫn là nụ hôn đầu của đấy! Tôi còn gì, một đàn ông cứ nhắc mãi thế, phiền c.h.ế.t !”

Văn Nguyễn: “...” Cô dường như đến đúng lúc.

Đứng cửa lén một lúc, khi Văn Nguyễn đang cân nhắc nên thì điện thoại reo, cô vội vàng lấy điện thoại trong túi , kịp là ai, trực tiếp cúp máy.

Động tác nhanh, nhưng vẫn làm kinh động đến bên trong.

Ni Phi mở cửa , thấy Văn Nguyễn sững một chút, nghĩ đến điều gì đó, lùi một bước định chạy, Văn Nguyễn nhanh tay lẹ mắt véo tai .

“Ối, chị, chị nhẹ tay thôi!”

Văn Nguyễn kéo sang một bên, buông tay, ha hả hai tiếng, “Đâu cũng em, , em và Nguyễn Hạo, ai là lỡ miệng ?”

Cô đoán chắc chắn là hai họ lỡ miệng, nếu Nguyễn Thành Đông nhanh như , mới chỉ cách một đêm.

nghi ngờ, cũng thể tin chắc như thế, nên xét nghiệm ADN ?

Ni Phi cũng uất ức, “Chị ơi, thật sự trách em, em Nguyễn Hạo bán .”

Cái tên ch.ó Nguyễn Hạo đó, nào cũng lôi làm bia đỡ đạn, rõ với Văn Nguyễn cũng , trực tiếp bán , cũng thế, khai .

“Chị ơi,” Ni Phi giải thích chuyện với cô, “Lần là cái miệng rộng của Thẩm Âm Âm, tối qua bố chị gọi Thẩm Âm Âm lên hỏi chuyện, moi tên, sinh nhật của chị, thậm chí cả việc chị là gia đình đơn .”

Anh cũng cạn lời.

Tối qua chỉ mấy tiếng, đầu xảy chuyện, Thẩm Âm Âm đúng là một kẻ gây rắc rối.

Văn Nguyễn cũng thật sự ngờ, hỏng việc vì Thẩm Âm Âm, nhưng hôm nay cô còn Nguyễn Thành Đông gài bẫy thì Thẩm Âm Âm gài lời cũng thể hiểu , cô bé đó đầu óc đơn giản, dễ lừa.

Văn Nguyễn hỏi Ni Phi nãy cãi với Thẩm Âm Âm chuyện gì.

“Thẩm Âm Âm bao nhiêu? Em cho cô chứ?”

Ni Phi lắc đầu, “Cô , cãi là vì cô ghét em quản cô quá nhiều, chủ yếu là cô quá phiền phức, lúc thì ăn cay, lúc thì uống sữa, lúc thì ăn kem, em cho cô ăn thì cô giận dỗi em.”

Tiểu tổ tông khó chiều quá.

Văn Nguyễn bảo về nghỉ, “Em về nghỉ , chị ở đây trông chừng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dap-bay-tra-nam-sep-cu-toi-hoa-than-thanh-ba-chu/chuong-128.html.]

Ni Phi cần, “Không mệt , cô chỉ thỉnh thoảng làm loạn thôi, bình thường em cứ dài sofa chơi game, chị bận như , cần lúc nào cũng chạy đến đây.”

Văn Nguyễn chằm chằm , : “Thật sự cần? Cô còn ‘quấy rối’ em , em sợ ?”

Ni Phi vẻ mặt tự nhiên, lấy tay che môi ho khan một tiếng, đỏ mặt, “Là tai nạn, chỉ là, lúc cô sắp ngã em đỡ cô một cái, thì cẩn thận hôn trúng thôi.”

Văn Nguyễn đang định gì đó, bên trong truyền đến tiếng Thẩm Âm Âm, “Ni Phi! Tôi uống nước, làm c.h.ế.t khát ? Mau đây!”

Văn Nguyễn theo Ni Phi , Thẩm Âm Âm thấy Văn Nguyễn thì sững một chút, bĩu môi : “Sao chị đến?”

“Chị , chị đến Ni Phi,” Văn Nguyễn rót nước cho cô, “Em ghét ? Tối nay chị sẽ ở chăm sóc em.”

Thẩm Âm Âm theo bản năng Ni Phi một cái, thấy ngoan ngoãn lưng Văn Nguyễn gì, càng tức giận hơn.

“Em , em t.a.i n.ạ.n xe là do Ni Phi, nếu sớm hơn thì em xe đâm, chịu trách nhiệm!”

Văn Nguyễn ở đây.

Văn Nguyễn làm gì thú vị bằng Ni Phi, viện thật sự quá buồn chán, mỗi ngày cãi với Ni Phi cũng thể g.i.ế.c thời gian, mặc dù Ni Phi đôi khi hung dữ, nhưng phần lớn thời gian vẫn để cô sai khiến.

Hơn nữa! Anh họ ngày mai Hạ Tranh sẽ đến, tham gia một cái diễn đàn thịnh điển gì đó, nếu Văn Nguyễn cứ ở đây mãi thì họ sẽ phát hiện !

Văn Nguyễn Thẩm Âm Âm, Ni Phi, tặc lưỡi một tiếng.

Văn Nguyễn và Ni Phi ăn tối gần bệnh viện mới về.

Đến khách sạn là tám giờ tối, trong sảnh khách sạn thấy một quen.

Trần Dịch, trợ lý tâm phúc của Tưởng Thanh Duyên.

Một bên sảnh sofa và bàn , dành cho khách nghỉ ngơi tạm thời, lúc , Trần Dịch đang sofa, Văn Nguyễn thắc mắc ở đây, nhưng vẫn giả vờ thấy, thẳng về phía thang máy.

Thang máy dừng ở tầng năm, khi Văn Nguyễn đang đợi thang máy, Trần Dịch đến, dừng bên cạnh cô.

“Tổng giám đốc Văn.” Anh khách sáo chào hỏi.

Văn Nguyễn ác ý gì với Trần Dịch, chủ động mở lời, cô đầu , mỉm nhàn nhạt: “Cứ gọi là Văn Nguyễn là , đặc biệt đợi ? Có chuyện gì ?”

Trần Dịch đưa cho cô một túi hồ sơ bằng giấy da bò, giọng lớn, đủ để cô thấy.

“Tổng giám đốc Tưởng , chuyện tối qua xin , để bày tỏ sự hối , cái coi như quà tạ của .”

Văn Nguyễn sững một chút, đưa tay nhận lấy, định gì đó thì Trần Dịch bỏ , , cửa thang máy mở , Văn Nguyễn bóng lưng Trần Dịch, cúi đầu túi hồ sơ trong tay.

Cuối cùng bước thang máy.

Về đến phòng, cô mở túi hồ sơ , bên trong chỉ một chiếc USB, lấy thì điện thoại reo, cuộc gọi đến.

Chương Đồng Đồng.

Cuộc gọi mà Văn Nguyễn cúp ở bệnh viện chính là của Chương Đồng Đồng, đường về, cô gọi cho cô , nhưng ai máy.

Lúc là Chương Đồng Đồng gọi đến.

Văn Nguyễn bắt máy, giọng Chương Đồng Đồng vui vẻ truyền đến, “Nguyễn Nguyễn, tớ dẫn Quả Quả chơi, quên mang điện thoại, bây giờ bận nữa ?”

“Không bận.” Văn Nguyễn giải thích lý do cúp điện thoại ở bệnh viện, “Lúc đó tớ đang ở bệnh viện thăm bệnh nhân, tiện , nên cúp.”

Chương Đồng Đồng , “Tớ gọi điện chỉ cho , Phan Thụy chuẩn khởi nghiệp .”

Văn Nguyễn ngạc nhiên, “Nhanh quyết định xong ? Các bàn bạc kỹ ?”

Chương Đồng Đồng: “Không bàn bạc xong, mà là tự đề xuất, dạo tớ bận , tớ còn kịp với về việc khởi nghiệp hoặc

đổi việc, là chiều nay chủ động .”

nhắc đến Phi Đỉnh Đầu Tư.

“Anh nhà đầu tư của họ, Phi Đỉnh Đầu Tư đó, nắm quyền kiểm soát studio, Đổng Siêu chuyện với Phan Thụy, Phi Đỉnh Đầu Tư ước tính sẽ bán Triều Sách khi giá trị cao nhất, đăng ký công ty ở nước ngoài, chuẩn di cư.”

“Đổng Siêu rủ Phan Thụy cùng, Phan Thụy nước ngoài, dạo họ hình như cũng vì chuyện gì đó mà xảy xích mích, Phan Thụy tiếp tục làm việc cùng nữa, nên chuẩn tự khởi nghiệp.”

Văn Nguyễn tặc lưỡi một tiếng, Đổng Siêu đúng là cảnh giác.

Chương Đồng Đồng mang thai, gần đây tâm trạng khá , “Phan Thụy là cổ đông, Triều Sách bán với giá cao nhất, thể kiếm nhiều tiền, vốn khởi nghiệp , nhưng đây là đầu khởi nghiệp, Nguyễn Nguyễn, giúp đỡ nhiều nhé.”

Văn Nguyễn cũng , “Được, chuyện công việc đừng lo lắng nữa, hãy chăm sóc bản thật .”

Cúp điện thoại, Văn Nguyễn chiếc USB một nữa, cuối cùng vẫn lấy máy tính .

Trong USB một thư mục ghi chữ ‘Diêu Mạn’.

Văn Nguyễn nhấp , vài phút , cô “tách” một tiếng đóng máy tính , đôi mắt trong veo đầy vẻ kinh ngạc và thể tin .

Điên , điên , Tưởng Thanh Duyên chắc điên !!!

Văn Nguyễn mất ngủ cả đêm, mãi đến ba giờ mới ngủ, nhưng ngủ mấy tiếng, tám giờ sáng điện thoại của Hạ Tranh đ.á.n.h thức.

“Cục cưng, dậy ? Bọn xuống máy bay, giờ đón em.”

Đón cô? Đón cô làm gì?

Đầu óc Văn Nguyễn trì trệ, phản ứng một lúc lâu, ồ, hôm nay là diễn đàn thịnh điển của Tập đoàn Nguyễn Thị.

Loading...